"Anh ấy là anh trai cô?"
Tôi cười giận dữ.
Chuyện oái oăm như vậy mà cũng để tôi gặp phải?
Hạ Thanh đắc ý gật đầu.
"Bình thường nhìn cô cao ngạo thế, không ngờ cũng lén lút theo dõi nhóm chat nhỉ?
"Nhưng loại người như cô hả, anh trai tôi chắc chắn không để mắt đến đâu. Có tôi ở đây, cô đừng hòng bước chân vào nhà tôi!"
Sỉ nhục.
Tôi chán ghét mà ghét lây sang cả anh.
Bỗng nhiên rất muốn kéo "Dê Lười Làng Cừu" vào danh sách đen.
Nhưng đúng lúc này, anh gửi đến một tin nhắn.
[Khi nào em đến? Anh đặt bàn rồi.]
Tôi tức đến mức ngón tay run lên.
Đột nhiên nảy ra một ý nghĩ.
Tôi gửi cho anh địa chỉ một khách sạn.
[8 giờ tối mai, cùng đi dạo nhé.]
……
Sau giờ học.
Tôi nhanh chóng nhắn tin cho một cậu trai quen biết trong quán bar lần trước, tên là Tiểu Linh.
Cậu ta có giọng nói rất ngọt, vừa nhấc máy đã nũng nịu.
"Chị ơi, tìm em có chuyện gì thế?"
"Một vạn tệ, giúp chị một việc. Ngày mai thay chị đi gặp một người."
Cậu ta lập tức đáp lại: "Không phải chị yêu đương qua mạng với ai đó rồi phát hiện hắn ta xấu trai đấy chứ?"
Tôi lạnh lùng gõ chữ: [Không xấu.]
Tiện thể gửi ảnh của Kỷ Minh Thời qua.
"Em yên tâm, chị chỉ là không ưa bộ dạng kiêu ngạo của anh ấy, chị sẽ thuê vệ sĩ đi cùng đảm bảo an toàn cho em."
Nhưng chưa kịp gửi đi.
Bên kia đã hét lên phấn khích.
"Chị ơi! Em không cần tiền! Em còn trả chị một ngàn, chị cho em mượn tài khoản của chị đi, để em trò chuyện với anh ấy thêm vài hôm rồi mới đi gặp!"
Lòng tự trọng của tôi đâu?
Tôi suýt chút nữa phun máu.
Ngập ngừng hồi lâu, tôi chỉ có thể nghẹn lời: "Thôi đi."
Tôi sợ Tiểu Linh yêu luôn anh mất.
5
Tôi cũng chẳng có bao nhiêu lòng tự trọng.
Khi nhìn thấy Kỷ Minh Thời ngoài đời, chân tôi mềm nhũn.
Anh thực sự quá đẹp trai.
Từ mái tóc đến đôi giày thể thao dưới chân, tất cả đều hợp với gu của tôi.
Ban đầu, tôi định mắng cho anh một trận, nhưng môi lại chạm vào môi anh.
Tôi vẫn còn lý trí, liền cắn anh một cái, mùi m.á.u tanh lập tức lan ra.
Kỷ Minh Thời nhíu mày đau đớn, nhưng vẫn cưng chiều ôm lấy tôi, đặt lên tủ giày ở lối vào.
Anh cúi đầu, khẽ thì thầm bên tai tôi: "Đừng vội."
Một tay túm lấy cổ áo, kéo lên rồi cởi bỏ.
Trước khi nhìn thấy cơ bụng anh, tôi đã chuẩn bị sẵn vài câu nói dối.
Chẳng hạn như: "Xin lỗi, tôi từng gặp người còn đẹp hơn anh."
Hay là: "Anh thậm chí còn không bằng tám người mẫu nam mà tôi từng thuê."
Nhưng sau khi nhìn thấy tám múi cơ bụng và đường nhân ngư hoàn hảo của anh, tôi nuốt nước bọt một cái.
Kỷ Minh Thời cong môi, nụ cười vừa ngông cuồng vừa quyến rũ.
"Tối nay, anh là của em."
Tôi mất hết lý trí.
Gào lên một tiếng rồi nhào tới.
Ánh trăng mờ ảo, bóng cây lay động…
Tôi đau đến mức bật khóc.
Kỷ Minh Thời dịu dàng an ủi, hôn lên khóe môi tôi, tiện thể nói vài câu đầy ác ý.
"Ngày mai mua Coca tiếp nhé?"
Tôi lắc đầu.
Anh giả vờ không hiểu.
"Không muốn đi cửa hàng tiện lợi sao? Vậy ngày mai chúng ta cứ ở khách sạn cả ngày nhé?"
Đợi đến khi Kỷ Minh Thời ngủ say, tôi hít hít mũi, xuống giường mặc váy.
Đồ khốn.
Đau c.h.ế.t đi được.
Mặc dù lúc giữa chừng tôi cũng khá thích.
Bước ra khỏi khách sạn, tôi gửi cho anh một tin nhắn.
[Chia tay đi. Trong số mấy người, kỹ thuật của anh kém nhất.]
Đúng vậy.
Đây chính là kế hoạch trả thù của tôi.
Quả nhiên.
Dùng thân mình để vào ván cờ.
Tôi còn tự cảm động với chính mình.
Sau đó, tôi lập tức kéo Kỷ Minh Thời vào danh sách đen.
6
Kỳ thi cuối kỳ, tôi bận tối mắt tối mũi.
Mãi đến khi hoàn thành bài thi cuối cùng, tôi mới có thời gian mở app giải trí.
Lập tức, một video từ tài khoản chuyên tin tức giải trí hiện lên.
[Buồn cười quá, hóa ra thế giới này là một bộ truyện ngôn tình phiên bản lớn!]
[Tin sốc: Kỷ Minh Thời lần đầu lộ mặt trên livestream, say rượu khóc vì thất tình!]
Kỷ Minh Thời!
Chẳng lẽ là người tôi đang nghĩ đến?
Người mà hai ngày trước tôi còn tiếp xúc thân mật?
Bây giờ lại trở thành streamer nổi tiếng?
Tôi lập tức tìm kiếm tên của anh trên mạng.
Do để lộ mặt, chỉ trong một tuần anh đã tăng thêm năm triệu người theo dõi, chính thức bước vào hàng ngũ streamer có hơn mười triệu fan.
Mà video được ghép lại gần đây nhất là từ năm ngày trước.
Vào đúng ngày hôm sau khi tôi đá anh.
Trong video, anh ngồi trước màn hình, dáng vẻ lạnh lùng, đeo tai nghe, ánh mắt sắc bén.
Ngón tay thon dài đặt trên bàn phím, nhưng lại thực hiện những thao tác kém cỏi nhất.
Đồng đội tức giận chửi rủa.
"Anh trai ơi, anh không có nút phá trụ à?"
"Sao không đi chơi game thời trang thay vì chơi game MOBA này?"
"Anh còn tệ hơn cả shipper giao đồ ăn."
"Anh bị làm sao thế? Tôi rải ít thóc lên màn hình, gà cũng đi đường còn hay hơn anh!"