Lâm Nhật cuối đầu cảm ơn “Cảm ơn cô” rồi kéo ghế ngồi xuống đối diện với chỗ Minh Ngọc
Cung Minh Ngọc cảm thấy mồ hôi trên đầu đổ xuống từng giọt, kể khi Lâm Nhật bước vào, cô chỉ dám cuối đầu xuống, không thể nào nhìn anh nổi. Cô có cảm giác run sợ, nó làm cô khó chịu không yên.
Bà Thủy ngồi kế cô thấy sắc mặt cô không được tốt liền quay sang mà hỏi thăm “Con sao vậy? Bị gì à?”
“Con không sao, chỉ tự nhiên thấy hơi mệt thôi” Cô sợ mẹ mình lo lắng nói lại
Bà Đào thấy Minh Ngọc cũng không ổn “Ngọc bị gì thế con?”
Minh Ngọc ngẩng đẩu lên nhìn bà cười nhẹ “Con không sao ạ. Con xin phép vào nhà vệ sinh một chút”
“Ừ, con đi đi” Bà Đào lo lắng bảo cô đi
Minh Ngọc đứng dậy, xoay người bước vào phòng vệ sinh. Trong lòng cô gấp gáp hơn ai hết, cô sợ đến nỗi đôi chân run rẩy không ngừng. Cảm giác cho cô biết sớm có chuyện không yên lành
Lâm Nhật ngồi đó hướng mắt nhìn theo cô bước vào nhà vệ sinh. Đôi mày khậm khẽ nhíu lại nhưng rồi cũng từ từ buông lỏng, nở trên khuôn mặt đẹp trai ấy một nụ cười nham hiểm
Loạng choạng bước vào phòng, đến bên bồn rửa tay, rửa mặt cho cô cho tỉnh táo lại. Minh Ngọc nhìn cô trong gương, vẻ mặt thất thần mang theo trong lòng là sự lo lắng tột độ
Minh Ngọc không biết vì sao nhìn thấy anh cảm xúc lại hỗn loạn đến như vậy? Cái ý định nhớ lại chuyện cũ, cô liền lắc đầu không muốn nhớ nữa. Cô chỉ biết vấn đề hiện tại là người sắp làm chồng cô lại là Lâm Nhật. Và quan trọng nhất là anh có nhận ra cô không? Cô đã thay đổi rất nhiều trong nhiều năm qua, cô nghĩ anh sẽ không nhận ra đâu. Suy nghĩ này làm cô thoải mái một chút
Hít thở thật sâu, Minh Ngọc muốn làm cho bản thân mình bình tĩnh lại. Đúng rồi, cô phải thật bình tĩnh để đối mặt với hôn sự này
Không nghĩ ngợi nhiều, cô chỉnh lại trang phục, nhìn vào gương cho bản thân quyết tâm một lần nữa rồi nhẹ nhàng bước ra ngoài
“Con đồng ý, con sẽ kết hôn với Minh Ngọc” Lâm Nhật cất giọng thanh trầm lên
Minh Ngọc vừa bước ra lại bởi giọng nói đó khựng người lại. Lời nói của anh khiến cô nghe không lọt nổi...Anh đồng ý cái gì, kết hôn cái gì. Trong lòng lại nổi lên chợt lo lắng, đợt này còn lớn hơn đợt trước