Lâm Đông muốn sớm cải thiện hoàn cảnh sinh hoạt trong nhà nên hắn không có đi học đại học. Hắn đã dựa vào da mặt dày để xin làm một người mua bán tài liệu quái thú trong võ quán Cực Hạn của một vị thúc thúc chiến tướng sơ cấp. Mặc dù vào lúc chiến tranh thì sẽ có chút nguy hiểm, nhưng lương lại rất cao!
Thu nhập vào năm làm việc đầu tiên của Lâm Đông ngoại trừ có thể phụ cấp cho gia đình, hắn còn tặng quà cho cái vị thúc thúc lúc trước đã trợ giúp hắn, nhằm duy trì mối quan hệ thật kiên cố.
Và cũng chính vì cử động lần này mà tại dưới cơ duyên xảo hợp, Lâm Đông đã được đám võ giả trong võ quán Cực Hạn biết được hắn là một đứa trẻ có ơn tất báo. Điều này khiến cho năm làm việc thứ hai số người tới tìm hắn mua tài liệu đã nhiều hơn không ít.
Mỗi lần bán được tài liệu thì hắn sẽ nhận được 5% hoa hồng. Mặc dù còn không sánh được thu nhập của võ giả, nhưng đây tuyệt đối là số tiền đã vượt qua tiền lương của phần lớn người dân bên trong thành thị.
Nếu như không có chút quan hệ nào thì thật sự tìm không được cái công việc béo bở này .
Hai năm công tác đã để cho Lâm Đông tích góp được không ít tiền. Cho dù hắn còn mua không nổi biệt thự, nhưng việc mướn một gian nhà ở có ba phòng hai sảnh, có điện có bậc thang trong vòng 20 năm thì vẫn không thành vấn đề.
Mà Lâm Đông cũng không nghĩ sẽ tiếp tục chôn chân tại cái tiểu khu giá rẻ 36 mét vuông này!
Đến 20 năm sau thì biệt thự gì hắn cũng đều có, còn cả cả xe hơi nữa. Hắn không cần quá cố gắng vì chờ sau khi em trai thiên tài của hắn phát dục, vậy không phải tài nguyên sẽ tự khắc đến miệng sao? Ngay cả heo cũng đều có thể trở thành cường giả bất hủ!
Lâm Đông lấy điện thoại di động ra và gửi một cái tin nhắn cho cha nuôi La Hồng Quốc rằng ngày mai hắn nhất định sẽ đến.
Cho tới bây giờ, La Hồng Quốc và Cung Tâm Lan vẫn còn không có thẳng thắn nói ra sự thật hắn là đứa trẻ nhặt được, vì dù sao khi đó hắn cũng không biết gì. Mà đoán chừng cha mẹ thân sinh của cỗ thân thể này đã sớm...
Tất nhiên Lâm Đông cũng vui vẻ giả ngu không biết. Sau khi hẹn giờ ký hợp đồng thuê nhà với môi giới cho ngày mai thì hắn liền nhắm mắt thiếp đi.
...
Rạng sáng hôm sau, Lâm Đông ngồi xe đi tới khu Nghệ An mọc lên ở phương đông của tiểu khu giá rẻ này.
Sau khi đưa ra thẻ chứng nhận học viên cao cấp của võ quán Cực Hạn, hắn thuận lợi đi theo môi giới gặp được chủ nhà, rồi thuê lại một gian phòng số 1601 tầng 18, đồng thời trực tiếp thanh toán 20 năm tiền thuê nhà.
Cái khu Nghệ An này cách tiểu khu giá rẻ một chút khoảng cách, mật độ ở thấp, xanh hoá tốt, nam bắc thông thuận, cơ bản đều là 200 mét vuông trở lên và có hoa viên, cho nên tiền thuê mới mắc như vậy.
Phải biết cha mẹ của Lâm Đông một tháng tiền lương cũng chỉ có 3000 mà thôi!
Lâm Đông mướn là loại phòng nhỏ nhất. Hoa viên nơi đây được chủ nhà trước kia dùng để đặt tạp vật, nên đã sớm không còn dáng vẻ hoa viên. Bây giờ nó chính là một cái ban công bình thường.
Mặc dù không có trở thành võ giả, nhưng Lâm Đông cũng được xem như học viên cao cấp có lực đánh không dưới 800kg. Do vậy một mình hắn chuyển đồ gia dụng và thu dọn nhà mới là không có một chút vấn đề gì.
Cho nên sau khi hợp đồng được ký xong, Lâm Đông liền ngựa không ngừng vó mà sử dụng xe chở hàng của công ty để đem vật phẩm đồ gia dụng mới đều thay thế tốt.
Như vậy sau khi La Phong trở về từ bệnh viện tiếp cũng sẽ không cần biệt khuất ở tại phòng cũ.
“Chà, thoải mái quá đi!”
Lâm Đông thu dọn xong gian phòng liền đi vào phòng vệ sinh thoải mái tắm một cái. Sau đó hắn thuận tay gọi ra hệ thống và nhìn một chút rồi lập tức đóng lại, vì nó vẫn là 99%.
Bởi vì không biết thời gian sinh ra cụ thể của La Phong, cho nên Lâm Đông tắm xong thì lập tức xuất phát tới bệnh viện mà La Hồng Quốc đã gửi địa chỉ cho hắn hôm qua. Nơi đó cách tiểu khu không xa, trực tiếp chạy xe tới cũng không quá 10 phút.
Lâm Đông vừa đến bệnh viện liền mua một chút hoa quả rồi đi tới khoa phụ sản. Hắn còn chưa kịp có hỏi nữ y tá xinh đẹp thì liền nhìn thấy La Hồng Quốc đang lo lắng đứng chờ ở cửa phòng sinh.
Lâm Đông tiến lên an ủi: “Cha, ngài đừng có gấp gáp, chắc hẳn là không có chuyện gì đâu.”
La Hồng Quốc hung hăng vỗ vào bả vai Lâm Đông, nói: “Nhóc con rốt cuộc đã trở về khu căn cứ rồi! Con đã ra bên ngoài gần một năm rồi đấy! Mẹ con đi vào phòng sinh nửa giờ thì con có biết cha có cảm giác gì không?”
Lâm Đông cười cười và trấn an La Hồng Quốc: “Cha, ngài và mẹ có thể từ Đại Niết Bàn đến đây, cho nên việc sinh con chỉ là chuyện nhỏ, vì bây giờ tố chất thân thể đều rất mạnh nên sẽ không có gì nguy hiểm đâu.”