- Nó khác mà mày, hôm ốm nó dell cho tao ăn được. Hôm đi chơi mà chậm bị cả lũ chờ lâu quá hội đồng tao à
- Tao biết trước rồi, ăn chậm thì bị đánh ăn nhanh thì chê.
- Bọn tao chê thật mà, giờ mày mới biết hả cưng
Cả lũ đứng ngoài cửa phòng Phòng, tay cầm đĩa hạt hướng dương cắn. Đứa thì cầm quyển lịch sử cày nốt, Triệt lại rơi vào trạng thái sầu
- Bọn mày rửa bát chưa?Mà lên đây hóng
- Rửa rồi, còn dư thời gian tắm gội và chuẩn bị đồ đi choáy phố
- Sao mày biết
Hải chỉ cái vòng trên tay, 42 đứa đều có cái i chang nhau. Khác màu trong đó lắp thiết bị nghe lén, nó được cải tiến chỉ nghe được nhưng cái chính cái phụ sẽ không phát ra...nghe được sẽ bị đập. Do Triệt sáng chế ra, thiên tài công nghệ của cả nhóm, có nó ăn trọn 10đ trên giấy 100đ thực hành khi được chỉ dạy tận tâm
- Ờ nhề quên mất
- Mày cái gì chả quên, riêng tiền tao nợ mày từ năm ngoái, trả quên cái méo gì
Lâm Dạ đứng bên ngoài tay cầm đồng đồ chuẩn bị khởi hành của cô!
- Ồi dồi bạn tình cảm thế, soạn đồ hộ cả tôi nữa à
- Mày muốn đồ mày rơi từ tầng ba xuống hông?
- Thôi tao nói đùa, mày hạ giận hộ tạo cái
Vy cầm tay Lâm Dạ lắc lắc, khẩu hình mắt 'mày không thử hạ hoả xem,không là bà bẻ gãy cái tay của mày nha con'. Nói thế Lâm Dạ cũng rén ngang, giận không quá 3s đã tạm dừng thành còn người lạnh lùng như bắc cực
- Bọn mày đeo cái đồng hồ đeo tay này vào rồi xuất phát!
42 cái đồng hồ tay màu đen, nó thiết kế như đồng hồ đeo tay mới phát hàng ra thị trường giao gần đây. Giá nó cũng đắt, nhưng không đắt bằng cái đồng hồ này!
- Khụ...khụ, giới thiệu chút đồng hồ đeo tay này mặc dù hãng là đồng hồ đeo tay thật tao chỉ tháo ra cải tiến lại, giáo diện không khác gì đồng hồ đeo tay là mấy nhưng giao diện là điện thoại máy tính. Tao biết thời đó không có Wifi tao đã lắp đặt cục Wifi miễn phí vào chip của đồng hồ gắn cả định vị khi cả lũ lạc nhau!
- Cục Wifi kéo dài kể cả đến các triều đại khác vẫn dùng Wifi được nha.
- Ồ!
Cả lũ mồn chữ O mắt chữ A, tiếp thu cũng khá nhanh. Có thể ở thời đại đó, có thể lên chị gg tìm kiếm những nơi đẹp để chụp làm kỉ niệm, với những món ăn ngon của thời đại ngày xưa có ngon hơn bây giờ không? Có thể làm quen một danh nhân lịch sử có cái để chụp ảnh để lưu vào album làm kỉ yếu vượt thời gian, có cái để khoe với bọn mình ghét. Nghĩ thôi đã vui lắm rồi
- Quên chưa nói có không gian dữ trữ mày chỉ cần bỏ nó vào. Tì𝗆 t𝙧𝓊𝔂ệ𝙣 ha𝔂 tại ( T𝙧ù𝗆T𝙧𝓊𝔂 ệ𝙣.𝙫𝙣 )
- Làm thế nào để nó xuất hiện không gian, hay là nói vững ơi mở ra? Vững ơi khép lại?
Đột nhiên 42 chiếc đồng hồ kích hoạt, một giọng nói vang lên: " Mật khẩu đã kích hoạt, vững ơi mở ra sẽ là chìa khoá gọi không gian xuất hiện. Còn vững ơi khép lại sẽ là chìa khoá làm không gian thu lại "
- Nó còn vừa là hệ thống vừa là bách khoa toàn thư. Nó sẽ tài trợ tiền nong cho mình, đỡ cho bọn mày bất ngờ đến ngất xỉu thì mất
Vy nhìn Phong bằng ánh mắt khinh bủy: "Gọi 115 chở nó đi khám đi, tiện báo công an tố cáo nó bóc lột sức lao động của người khác là phạm pháp ó mày"
Triệt, trầm giọng xuống và nói: "Thế muốn du hành không?"
Vy hào hứng trả lời: " Tất nhiên muốn rồi?Hỏi ngu thế!"
- Thế đừng báo cảnh sát nữa mới có thời gian xuất phát!
Triệt bấm một loạt chữ cái gì đó. Từ đầu dưới sàn nhà xuất hiện một hố đen, hút tất cả mọi người vào. Lỗ hỏng xuyên không xuất hiện ở một chỗ nào đó rồi thả cả đám xuống...
- Áaaaaaaaaaa
Rầm, Hoài Lâm là người làm tấm đệm đỡ tất cả mọi người cũng là người đầu tiên hôn đất.
- Éc éc éc
- Vy mày kêu tiếng lợn à!
- Hải mày cút xuống hỏi người tao ngay và lập tức!
- Mày phải bảo thằng Long An, Thừa Di, Hoài An, Phong, Hoàng Lân, Vương Ân, Thiên Vũ, Vệ Thần, Thần Băc, Phong Lệ, Phí Uyên, Thập Uông, Vệ Lăng, Tuệ Tĩnh, Trí Dũng,Phong Thần v...v
- Phải từ từ chứ chúng mày, Dũng mày xuống trước!!!
- Tại sao bảo tao xuống trước:)?
- Mịa mày là đứa nằm trên cùng đấy, xuống mau cả bọn nghẹn thở đến hẹo giờ
Lâm Dương ở dưới nói vọng lên: " Đã béo rồi chưa giảm cân à? Muốn cho cả lũ gặp diêm vương chứ gì hả Dũng"
Dũng bất mãn: " Lâm Dương, Trí Lăng bọn mày càm ràm vừa thôi, béo tí cũng là tội à?"
Khang nói móc lên trên: " Không mày, mày gầy chứ béo được cái quần què gì đâu"
- Aaaaa
"Dũng mày đè gãy xương lưng tao bây giờ" Hoàng Lân kêu la thảm thiết,cảm giác lưng mình bị thằng Dũng đè làm gãy thằng ba khúc cmnr
Bịch, từng thằng một nhảy xuống " Ôi trời lưng tao sắp về với thiên mẹ mất rồi" Hoàng Lân phủi phủi áo
- Có tí thôi cũng kêu la thảm thiết; Vũ xoa xoa khớp cổ bẻ qua bẻ lại
- Mày thử đi rồi biết, dùng cả đầu gội kì chặt vào lưng tao chả kêu!
Vy cáu: " Đừng gây chuyện nữa, hai bọn mày có trận tự cho tao nhờ được hông. Một ngày không cái nhau không sống được hả?"
Trí Dũng khoang tay, bĩu mỗi tỏ lòng hờn dỗi: " Nó gây chuyện tao trước chứ sao mày lại quát tao. Tao dỗi"
Vũ mỉa mai: " Hở tí là dỗi, không ra dáng một đấng nam nhi. Sao có thể là người bảo vệ được Vy chứ!"
- Không bảo vệ được thì để tạo...-
- Tao có thể bảo vệ được...-
Hoài Lâm cầm tay cốc đầu hai người họ: " Im lặng "
Hai người bọn họ hầm hừ, trên đầu lại truyền cho hai người họ cảm giác hơi đau. Hoài Lâm là người thứ hai có thể trị được bọn họ
Vy quay sang hỏi Lân: " Mày biết đây là đâu không?"
Lân đưa tay vuốt cằm: " Theo tao biết nơi chúng ta rơi xuống là con hẻm các xa chợ thì phải?"
Cả lũ đi theo hàng, cầm tay nào kéo đi cho đỡ lạc mất nhau điều họ không phải là sợ lạc nhau mà là sợ cái lũ báo thiếu năng kia ' Vũ,Khang, Lòng' bộ ba báo của nhóm
- Ê Vũ mày thấy con chó đằng kìa không
Long,chỉ tay về con chó đáng bị xích ở đằng kia cách cả lũ chỉ vài bước chân. Vũ gật đầu, liền ra đó chọc chó nó sủa gầm lên cắn đứt xích đuổi cắn cả lũ
- Vũ mày báo vừa thôi, chưa xuyên quá một ngày đã đi tiêm vắc-xin ngừa dại rồi
- Aaaaa con chó sắp cắn rách quần tao rồi
Cả lũ tăng tốc chạy nhanh như tuyển thủ chạy marathon quán quân, để cách đuôi nó. Chó ở thời cổ đại chạy dai thật, làm cả lũ chạy toát cả mồ hôi, sắp tụt cả quần vẫn chưa cắt đuôi được