Nhưng rồi cho đến một ngày, cô bắt gặp phía sau sân trường, có người tỏ tình với cậu. Lòng cô lúc đấy đau lắm vì từ lâu cô đã rất thích cậu.
Từ lúc đó, cô tránh mặt cậu, bất kể nơi nào có cậu thì cô liền tránh tới. Cứ như thế tiếp diễn, cô cứ như không khí biến mất trước mặt cậu suốt một tuần liền.
Hôm nay vừa về tới nhà thì lại bắt gặp cái dáng cao gầy của cậu đứng trước nhà. Vừa toan chạy đi thì bị ôm chặt từ phía sau.
Bị vòng tay rộng lớn đầy ấm áp của cậu ôm chặt vào lòng, muốn thoát cũng không được.
_ Buông tao ra - nước mắt cô không hiểu vì sao lại rơi ngay lúc này.
_ Nói tao biết sao lại tránh tao suốt một tuần nay - cậu xoay người cô lại để cô mặt đối đối mặt với mình.
_ Tao...tao tao thấy mày có bạn gái rồi, sợ mày bị cô ấy nghĩ không hay khi cứ thấy tao kề kề bên mày.
_ Ơ, con ngố này, mày thấy chuyện hôm trước à.
_ Thì tao thấy.
_ Nhưng mày có coi khúc sau không mà nói, tao có đồng ý đâu mà bạn với chả gái.
_ Ơ...???
_ Mà mày nghĩ tao rảnh tới nỗi ngày nào cũng kề kề bên mày, ngày nào cũng cào cấu cắn xé với mày à, vì tao thích mày nên mới làm mấy việc đó - cậu nói liền một hơi không để cô hốt ra bất cứ lời nào
_Ơ nhưng... - lời nói chưa hốt ra khỏi miệng thì liền bị bờ môi ấm áp của người nào đó chạm vào.