Thiên Vy lăng xăng gọi Thiên Anh đang lăn tròn quấn chăn kín người không chịu dậy
Vậy là cách ông Thiên chọn đó là biến Thiên Anh thành con gái cho đến khi JKN được kích hoạt thì sẽ trả cậu lại đúng với con người cậu. Khi cậu biết chuyện ông đã giải thích tất cả cho cậu, vô tình khiến cậu vốn ít nói khó gần trở thành lạnh lùng vô cảm. Không ai được đến gần và nói chuyện không quá 3 chữ với tất cả, trừ ba và Thiên Vy ra. Tuy Vy không biết mình có anh trai nhưng Thiên Anh vẫn rất thương yêu và che chở cho Vy như một người anh chính hiệu. Và vì sợ bạn bè chế nhạo hay Thiên Anh không biết tự bảo vệ nên từ nhỏ hai “chị em” đều chỉ được giáo sư đến nhà trực tiếp dạy, xét về bằng cấp thì hai người đã có đủ các bằng quan trọng. Nhưng rồi vì Thiên Vy quá mong muốn được đi học thực tế ở trường một phần vì cậu bạn Hoàng Phong học về luôn khoe khoan lớp học vui thế này... trường học thích thế kia... nhưng năng nỉ mãi đến năm 17 tuổi ông Thiên Kỳ mới chấp nhận cho hai chị em nhập học nhưng là tại một ngôi trường không quá nổi tiếng. Hai chị em cũng không muốn mình thành tâm điểm, nên rất vui vẻ chấp nhận.
- Để Anh ngủ thêm tí nữa... Vy soạn đồ trước đi.
- Chị à........... giáo sư lúc nhỏ dạy em không được gọi tên chị cơ mà chị cứ xưng tên, không sợ ba la sao?
Thiên Vy đứng chỉ chỉ tay học bộ giáo sư lúc đang giảng dạy.
- Mặt kệ Anh..... ba có la Anh chịu!!! Vy không cần lo. [Thiên Anh ngồi bật dậy]
- Em biết ngay chiêu này có hiệu quả... hỳ hỳ^^ Anh soạn đồ nhanh lên đấy, em xuống trước đây..... Plèeee...
Chạy đi không quên làm mặt xấu trêu chị gái mình, Vy vừa đóng cửa cũng là lúc cái gối thân thương hạ cánh ngay mặt cửa đấy. Cứ tưởng tượng Vy mà đóng cửa trễ chừng 5 giây thôi thì cái gối đó Vy ẩm chắc.
Chuyện tương tự đã xảy ra, lần đó hai chị em xuống nhờ ba phân xử. Ông Thiên thấy làm vậy có thể làm cho con trai mình nguôi ngoai phần nào và cũng không có hại gì, nên đã cho phép xưng hô như vậy.
Bước đến tủ quần áo, mệt mỏi mở ra vì Thiên Anh nhận được thông tin con gái trường này mặt váy. Nhưng khi mở ra, một đường cong hoàn hảo được tạo từ đôi môi đỏ mọng của Thiên Anh, nụ cười rất khó trông thấy, mà hầu như ngoài Thiên Vy không ai thấy được Thiên Anh cười bao giờ, “em biết Anh không có ưa mặt váy!! Em đặt làm đồng phục đặt biệt cho Anh đó” một mảnh giấy ghi chú dán vào mặt trong của cửa tủ. bộ đồng phục là kết hợp giữa áo nơ nữ và quần tây nam, nhìn cũng kute lắm. Nhanh chóng diện đồ rồi xuống ăn sáng, Thiên Anh cũng rất muốn biết cảm giác đi học, vào lớp, đến trường nhưng không biểu hiện ra như Thiên Vy.
-Qua..... Anh mặt bộ đấy hợp ghê luôn!!! không uổng công em đặt biệt chuẩn bị cho Anh ^^
Vy cười toe, khi thấy Thiên Anh bước xuống cùng bộ đồng phục, tóc túm cao đuôi ngựa thường ngày, cùng đôi giày thể thao mà ba Thiên Kỳ tặng lúc Sinh Nhật. Nhìn đúng chất một Playgirl.
{giải thích chút về vòng một của Thiên Anh, đó là một sản phẩm hiện đại được đặt chế riêng cho Thiên Anh. Nó mặt vào như áo bình thường và tự động hít sát vào thân người, tạo cho người nhìn cảm giác cứ như da thật, dù Anh có mặt áo dây cũng không ai biết}
-Cảm ơn nhá Vy!!!
Thiên Anh nháy mắt, nếu chỉ hai chị em thì đã có một nụ cười tỏa nắng ngay lúc này rồi. Tiết thay, ở đây có rất nhiều người làm,,,,
- Có chi đâu, em hiểu Anh nhất mà. Thôi... Anh nhanh ngồi vào ăn sáng, còn đi học nữa, trễ giờ.
- Biết rồi mà, xí Anh chở Vy đi học. Khỏi sợ trễ. Tụi con đi mô tô nha ba
Quay sang ông Thiên, Anh hỏi mà như báo cho ông biết thôi, ông không bao giờ phản đối với các đề nghị của Thiên Anh. Vì ông biết, Con trai mình đang rất khổ sở với bộ dạng đấy
- ừ ừ!! ăn nhanh đi, Vy nó mà xong thì không để con ăn yên ổn đâu.
Ông Thiên tuy là một ông trùm hay còn là một “con quỷ máu lạnh” trên giang hồ nhưng với gia đình, ông là một người thân thiện đến mức tuyệt vời
Không ngoài dự đoán, ngay khi Thiên Vy ăn xong. Thiên Anh cũng nhăn mặt buông đũa, ánh mắt như muốn than vãn “có muốn ăn tiếp cũng khó” rồi chào ba thẳng tiến đến trường. Đội mũ và mặc chiếc áo khoác da vào, Thiên Anh như được là chính mình. Cậu rất thích những lúc đi mô tô là vì lý do đấy, chở phía sau một cô hotgirl không thể tránh khỏi sự chú ý. Nhưng đến trước cổng trường, khi xe đã dừng hẳn, chiếc mũ được tháo xuống, áo khoác cũng được tháo ra, sự bàng hoàng kinh ngạc lẫn ngưỡng mộ tăng lên gấp bội, cùng một gương mặt nhưng từ Thiên Anh cho người ta cảm giác cuốn hút vì sự lạnh lùng và cá tính. Hai chị em bước vào trường với bao lời trầm trồ khen ngợi.
{ghi chú: vào trường chỉ cần xuống xe, sẽ có người sắp xếp và đậu xe giúp}
Trước cửa lớp 11B đã đông kín người, vì cặp song sinh đã cùng thầy chủ nhiệm bước vào lớp.
- Giới thiệu với mấy em, hai bạn học sinh mới của lớp mình [thầy nhìn về hai chị em, ngầm ý bảo “các em tự giới thiệu đi”]
- Mình tên Thiên Vy, rất vui được học chung với các bạn. Đây là Chị mình Thiên Anh, mong các bạn giúp đỡ hai chị em mình nha ^^
Như đã nói Thiên Vy không bao giờ ngưng cười nhìn cô lúc nào cũng vui vẻ, đôi môi lúc bình thường cũng có nét hơi công của nụ cười mỉm, làm không biết bao nhiêu người vỡ cả tim.
- Vậy các em muốn ngồi chỗ nào? Hay là để thầy sắp giúp?? [thầy cũng có ấn tượng rất tốt với cô gái này, nụ cười xinh và vô cùng thật]
- Dạ em muốn ngồi chỗ của bạn Hoàng Phong ạ!!!
- Ừ.... mà Phong chưa vào hả lớp?
Thầy đưa mắt nhìn quanh, vì giờ vẫn chưa vào học mà, chứ Hoàng Phong đời nào trễ học.
- Dạ chưa....[cả lớp đồng thanh]
- Mà bạn Hoàng Phong ngồi chỗ nào vậy thầy??? tụi em xuống chỗ, xí bạn vô nói sau ạ!
- Ờ.... Phong ngồi bàn đấy [thầy chỉ về bàn kế cuối dãy đối diện bàn giáo viên]
- Vậy chỗ kế bên nữa có ai ngồi không ạ???
- Bàn ngồi được 4 người mà bàn đó chỉ có hai bạn, vừa chỗ cho hai chị em luôn đấy [thầy ôn tồn cười hiền]
- Dạ.... vậy chúng em về chỗ, cảm ơn thầy ạ!!!
Vy cuối đầu và kéo Thiên Anh xuống cuối lớp, Thiên Anh cũng cuối đầu với thầy nhưng không nói gì hết, hai người quay đi thì thầy cũng dời bước ra khỏi lớp. Cũng là lúc một tia chóp xẹt ngang, thầy chưa kịp phản ứng thì “phịch”
- Á...... ui da................
Một cô gái chạy với tốc độ ánh sáng, vì né thầy mà rẻ gấp sang hướng khác và “rầm” té rồi........
- Này..............[Thiên Anh nhăn nhó, vì cậu cũng bị lôi té theo]
- Ấy chết!! xin lỗi bạn, để tui kéo bạn dậy. Bạn có sao không?
Giống hệt như Thiên Vy, nói không để người khác trả lời chi hết, cứ một lèo không kịp thở, rồi tự nhiên kéo Thiên Anh dậy.
- Không
Thiên Anh phủi lấy cái quần đẹp em mình đã cố công chuẩn bị giờ thì bẩn mất rồi
- À.... để tui giúp bạn nha.
Bạn nữ đó không ai khác là Tiểu Tinh quậy phá có tiếng của lớp, cô vô tư phủi hộ cô bạn mới.
- Cô............
Thiên Anh nói không nên lời nữa, vì vết bẩn là ở mông. Bị con gái vỗ mông thế này thì còn gì là thể diện của cậu sau này, haizzzz...
- Không phải ngại... con gái zí nhau không mà!! [Tiểu Tinh vẫn cười toe và tiếp tục]
Nghe như một lời nhắc nhở, Thiên Anh để yêu cho Tinh Tinh giúp mình thêm chút nữa thì giữ tay Tinh lại.
- Sạch rồi......
- thôi... về chỗ đi Anh, nhăn nhăn zị xấu quá. [Vy chạy lại kéo tay Thiên Anh về chỗ ngồi]
- Anh???[ cả lớp đột nhiên đồng thanh lập lại, trong đó có cả Tinh Tinh nữa]
- Ừ thì chị tên Thiên Anh, tui chỉ gọi tên chị thôi mà có sao đâu?!?
Thiên Vy ngây thơ trả lời, vì đã thỏa thuận từ nhỏ nên đây đã thành chuyện thường với Vy rồi
- Nhưng nghe không thuận tai lắm... [một người bạn thay mặt lớp]
- Tại chị thích vậy... tui thấy nghe cũng vui mà. [Vy lại cười]
- Ừ..... nghe cũng vui, chị Anh mà chỉ cho gọi là Anh. Nghe nói là thấy thích bạn rồi đó Thiên Anh. [Tinh Tinh cười tươi cặp cổ cô bạn về chỗ ngồi]
- Cô ngồi đây??? [hiếm lắm Thiên Anh mới nói được ba chữ như vậy]
- Ừ... đầu bàn bên kia là ông già khó ưa Hoàng Phong, giờ hai bạn ngồi giữa [Tinh Tinh nhăn mặt khi nhắc đến Hoàng Phong]
- Anh..! vậy đây chắc là “con yêu tinh” mà Phong hay nhắc á!?! [Vy ghé tai nói nhỏ với Thiên Anh]
- Chắc vậy rồi....
- Hai bạn vô ngồi đi.
Tinh Tinh không nghe thấy những gì Vy nói, chứ nếu mà nghe chắc Hoàng Phong tiêu đời với “con yêu tinh” này rồi!!?!!!
- Đứa nào dám chiếm chỗ của ông Hoàng này zị???
Từ ngoài cửa lớp bước vào, cái giọng nữa giởn nữa thật làm mọi người giật mình. Cặp song sinh không nói gì, đợi Hoàng Phong đến gần hơn. Phong dần tiến đến, cả lớp mặt nhiên không ai mở lời. Phong là lớp trưởng, thái độ rất thất thường. Có thể cực thân thiện nhưng cũng đôi lúc cực kỳ “hách dịch” như lúc này, khi chỗ ngồi rộng rãi của mình bị chiếm chẳng hạn...
- Song Thiên...
Thiên Anh vẫn giữ gương mặt bất cần đó để trả lời, với thái độ hách dịch không kém..
- Ặc........ là...... là Thiên Vy với Anh Anh. “cuộc đời mình sẽ đi về đâu?”[sắc mặt Phong tối hẳn, quay đầu lại phía sau lầm bầm đầy vẻ khổ sở.
- Anh....[Thiên Anh gằn giọng càng làm không khí căng thẳng lên]
- Ừ tui... tui quên, Anh với Vy nhập học sao không cho tui biết?
Phong chuyển đề tài, không thôi lại bị xử đẹp với cách gọi tên nữa thì nguy.
- Muốn làm cho Phong bất ngờ mà!!!
Thiên Vy nhanh chóng phá tan không khí khó thở đấy bằng giọng nói trong trẻo và tiếng cười khúc khích, làm dịu đi hẳn cả một căn phòng.
- Cũng bất ngờ thiệt....!!!
- Vào chổ...
Thiên Anh đã xuống ngay bàn mình sắp ngồi đứng chờ, mà hai người đấy cứ mãi nói chuyện. {vì Phong ngồi trong mà,,,,,}
-Được.......... được rồi..... biết rồi.
Phong luôn dùng thái độ sợ sệt đấy nói chuyện với Thiên Anh, không biết là sợ thật hay chỉ cố tình như vậy, và đương nhiên là chạy ngay về chỗ ngồi, yên phận vào chỗ trong cùng của mình. Phong quay qua nhìn Thiên Anh cười cứ như đứa trẻ vừa hoàn thành nhiệm vụ lớn lao chờ được khen thưởng, nhưng đáp lại thì chẳng có gì.
-Vy vô trong... [Thiên Anh kéo nhẹ cô em mình vào chỗ]
Một ngón hai ngón... rồi một ngón hai ngón ba ngón... Nảy giờ Tinh Tinh cứ giơ giơ mấy ngón tay, chả biết làm gì nữa
- Này Anh, sao bạn nói chuyện ít quá vậy??? toàn là 2 với 3 chữ thôi hà. [thì ra là Tiểu Tinh đang đếm những chữ mà Thiên Anh nói ra]