• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Súng ngắm.

Diệp Thần trả lời một câu nhạt nhẽo, sau đó bắt đầu tấn công cực nhanh.

Tốc độ của Diệp Thần, có thể trong 3.2 giây liền nhắm chuẩn những người khác.

Nổ súng, bắn chết, lần nữa thay đổi mục tiêu, lần nữa bắn chết!

- Khốn kiếp.

Lâm Lang đã trở nên cực kỳ tức giận, ngay bây giờ hắn hận không thể đem Diệp Thần chém thành muôn mảnh, liền một mạch giết chết hơn mười đệ tử của Tử Dương Môn hắn.

Tu sĩ Luyện Khí kỳ còn lại cũng không dám tiếp tục đuổi theo, dù sao đồng bạn ở trước mắt trong nháy mắt liền bị miểu sát, thật sự là quá khủng khiếp.

"Môn chủ vạn tuế, môn chủ uy vũ." Đám đệ tử Ma Vân Môn thì lại vô cùng kích động, bị Tử Dương Môn truy sát, trước kia bọn họ đều chỉ có thể liên tục chạy trốn, nhưng bây giờ thì không giống với trước kia, môn chủ lại có thể giết được nhiều người của bọn chúng như vậy.

Hàn Yên Nhu nhìn Diệp Thần, nàng ta cảm thấy, Diệp Thần bây giờ có điểm không giống, trên người hắn có sát khí, không sai, chính là sát khí, sát khí sắc bén đến nỗi khiến cho Hàn Yên Nhu không dám nhìn thẳng vào Diệp Thần.

- Môn chủ, bọn chúng đã dừng lại, tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ?

- Ha ha, giết đệ tử Ma Vân Môn ta, đương nhiên là phải báo thù rửa hận!" Diệp Thần nói vô cùng kiên định.

- Không...không được, môn chủ, lần này người phụ trách đuổi giết chúng ta chính là Lâm Long, đây chính là cao thủ Trúc Cơ tầng bảy, một người này liền đủ để giết chết tất cả mọi người chúng ta." Hàn Yên Nhu không yên lòng nói.

- Không sao, các ngươi không cần phải lo lắng, tất cả có ta, các ngươi trước tiên là nên tìm một chỗ an toàn nào đó để nghỉ ngơi, ta đi ám sát bọn chúng.

- Môn chủ, không được, ngươi là môn chủ Ma Vân Môn chúng ta, ngươi không thể đi mạo hiểm được.

- Phục tùng mệnh lệnh của ta.

Diệp Thần lạnh lùng ngẩng đầu, nữ nhân chỉ biết lo trước lo sau, chỉ có thể làm hỏng việc, làm nam nhân, nếu như chỉ biết sợ này sợ nọ, khẳng định khó có thể làm nên việc lớn.

Còn chưa nói đến là trên người còn có nhiệm vụ của hệ thống giao cho, cho dù không có, những người Tử Dương Môn này có ý định muốn giết Diệp Thần, Diệp Thần sẽ không để mọn chúng sống sót

- Môn chủ, ở đây còn dư ba tấm Độn Thổ phù, người cầm lấy đi, nếu như có gặp nguy hiểm, lập tức sử dụng." Hàn Yên Nhu vẫn còn có chút lo lắng.

- Môn chủ, để cho ta đi cùng với ngươi đi." Lúc này, có một thanh niên đứng dậy.

Thanh niên này tên là Phong Ảnh Thừa, là nghĩa tử của cha Diệp Thần, thiên phú cũng là không tệ, có tu vi Luyện Khí tầng mười, sau khi bị Ma Vân Môn tập kích, Phong Ảnh Thừa vẫn bảo hộ Diệp Thần không rời không bỏ, nếu không Diệp Thần chỉ có tu vi Luyện Khí tầng một cặn bã, cũng không có khả năng sống đến tận bây giờ.

"Môn chủ, để chúng ta đi cùng với ngươi đi, Tử Dương Môn, Xích Diễm Tông đều là kẻ hèn hạ vô sỉ, vậy mà vẫn luôn miệng nói mình là môn phái chính đạo, chúng ta do dù có liều chết, cũng muốn giết bọn chúng." Một đám tu sĩ Luyện khí cắn răng nghiến lợi nói.

Vừa mới nhìn thấy Diệp Thần đồ sát tu sĩ Tử Dương Môn, bọn họ mỗi người đều được kích thích nhiệt huyết, muốn cùng với Diệp Thần đi đại chiến một trận.

- Không được. Diệp Thần lắc đầu, - Nơi này là ở nơi sâu trong Lạc Nhật sơn mạch, trừ Hàn Yên Nhu ra, ngươi là người có tu vi cao nhất, các ngươi cần phải đoàn kết lại để đề phòng yêu thú đánh lén.

- Hơn nữa, một mình ta đi, cũng dễ hành động, Độn Thổ Phù thì ta lấy đi một tấm là được rồi, không có nguy hiểm chút nào, cái Linh khí này của ta, ở ngoài mười dặm liền có thể công kích bọn chúng.

Nghe được điều này, đám đệ tử Ma Vân Môn mới hơi thoải mái một chút, "Môn chủ, ngươi nhưng là nhất định phải cẩn thận nha."

Diệp Thần ngước mắt lên, nhìn lên hơn mười người tu sĩ này, vì hộ tống hắn, mà không ngừng bị thương, trong lòng không khỏi cảm động, ở kiếp trước, không có người nào từng đối xử với Diệp Thần như thế.

- Ở chỗ này của ta còn có một viên đan dược, viên đan dược này có thể để cho tu sĩ có tu vi Luyện Khí kỳ tăng lên một tầng, Phong Ảnh Thừa, ngươi ăn vào đi, phải có hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ ở đây, như vậy ta mới có thể yên tâm một chút.

Nói xong, Diệp Thần cầm một viên Thăng Cấp đan còn lại đưa cho Phong Ảnh Thừa.

Phong Ảnh Thừa giật này cả mình, muốn mở miệng từ chối, nhưng là dưới con mắt của Diệp Thần đang không cho phép hắn từ chối, hắn vẫn là nhận lấy đan dược, "Tạ môn chủ ban thưởng."

Làm xong những chuyện này, Diệp Thần mới quay người rời đi, chuẩn bị đi ám sát tu sĩ Tử Dương Môn.

Mở ra hệ thống, hắn nhớ lúc tấn cấp Trúc Cơ tầng một, hắn còn nhận được một lần cơ hội rút thưởng, bây giờ thì không có chút do dự nào nên lựa chọn rút thưởng.

- Đinh, xác nhận có muốn rút thưởng hay không.

- Xác nhận.

- Đinh, rút thưởng thành công, đạt được ba tấm Ngũ Lôi Phù, đã để vào túi không gian của hệ thống.

Ngũ Lôi phù: một loại phù chú hạ phẩm cao cấp, trong nháy mắt phóng ra năm đạo lôi điện, uy lực cực lớn.

Đạt được ba tấm Ngũ Lôi phù, trên khuôn mặt của Diệp Thần toát ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Đồng thời, Diệp Thần cũng bắt đầu kiểm tra túi trữ vật, cái túi trữ vật này là phụ thân Diệp Thần để lại cho hắn.

Mở túi trữ vật ra, bảo vật trong túi trữ ít có chút đáng thương, hơn một trăm khối hạ phẩm linh thạch, năm khối trung phẩm linh thạch.

Còn có một cái lệnh bài màu đen, là Ma Vân lệnh, biểu tượng môn chủ của Ma Vân Môn.

Mấy bộ quần áo, một tấm Vạn Lý Phù, mấy tấm Truyền Âm Phù.

Còn có hai loại vũ khí, một cái là trường kiếm Linh khí hạ phẩm cấp thấp, là vũ khí của Diệp Thần, còn có một cái là Ma Vân Đai là phụ thân của Diệp Thần luyện chế, dùng để hấp thu linh hồn của yêu thú, tu sĩ tiến vào bên trong luyện chế thành ác quỷ, cung cấp sử dụng

Chỉ có điều Ma Vân Đai này tạm thời mới chỉ có linh hồn của ba con yêu thú cấp một, uy lực hết sức bình thường.

"Thực sự là nghèo a." Diệp Thần không khỏi cười khổ, nhi tử của môn chủ, vậy mà nghèo đến như vậy, thật đúng là đáng thương a.

Kiểm tra số lượng vật phẩm trong túi trữ vật xong, Diệp Thần tiếp tục đi tới gần phía Lâm Lang.

Dùng tốc độ của Trúc Cơ tầng một, chưa tới một khắc đồng hồ, liền đã đến gần những tu sĩ Tử Dương Môn này.

Những tu sĩ Tử Dương Môn này, bây giờ đang đợi Lâm Long đến, đã bố trị được một cái trận pháp nhỏ để phòng ngự yêu thú ở bốn phía xung quanh.

- Sư huynh, ngươi nói xem, dư nghiệt của Ma Vân môn sử dụng đến cùng là Linh khí gì, vậy mà uy lực cũng quá dọa người đi a!

Trong lòng nam tử Trúc Cơ tầng một vẫn còn sợ hãi hỏi.

- Không biết, Ma Vân Môn mặc dù có thực lực yếu kém ở trong ma môn, nhưng là có truyền thừa từ rất lâu, nói không chừng là thượng phẩm Linh khí.

"Thượng phẩm Linh khí!" cả đám tu tĩ đều lộ ra vẻ mặt tham lam, bọn họ cũng chưa từng được tận mắt nhìn thấy Linh khí thượng phẩm, nếu như có thể đạt được một cái Linh khí thượng phẩm, vậy thì tuyệt đối có thể vượt cấp giết chết đối thủ.

- Hừ, thượng phẩm Linh khí kia sớm muộn gì cũng sẽ là của Tử Dương Môn chúng ta, loại môn phái như Ma Vân Môn này, làm sao xứng có được như thế...

Lời nói của Lâm Lang còn chưa nói hết, đôi mắt liền trợn thật to, không thể tin được tất cả những gì đang xảy ra ở trước mắt.

Một viên đạn, đã bắn xuyên qua mi tâm của hắn, sinh mệnh lực (sức sống) trôi đi mất cực nhanh khiến cho hắn cực kỳ hoảng sợ.

Tuy nhiên, ngay lập tức, hắn lấy ra một viên đan dược nuốt vào trong bụng, vết thương ở mi tâm vậy mà ngừng chảy máu, Lâm Lang này, quả thực là không chết

- Tu chân giả đúng là trâu bò, mi tâm bị bắn thành cái lỗ, vậy mà vẫn còn có thể sống được.

Trong lòng Diệp Thần buồn bực.

Lúc này người của Tử Dương Môn đều trở nên cảnh giác, toàn bộ tấm chắn linh khí được lấy ra, đưa Lâm Lang bảo vệ ở chính giữa.

"Vèo!"

- Đinh, giết chết tu sĩ Luyện Khí tầng bảy, đạt được 73 điểm kinh nghiệm.

- Đinh, giết chết tu sĩ Luyện Khí tầng tám, đạt được 97 điểm kinh nghiệm.

Vừa mới giết chết hai tu sĩ Luyện Khí, Diệp Thần đang muốn tiếp tục ra tay, nhưng vào lúc này, từng cái phù chú nổ tung, trong nháy mắt, vậy mà chỉ còn lại mỗi Lâm Lang đang bị trọng thương.

P/S: Đề nghị đề cử 90,100 và ủng hộ nha ^^

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK