Nàng thích nhất là đi dạo hoàng cung, bất quá do còn quá nhỏ nên đi không được bao lâu thì mệt rã rời, thường xuyên đang đi trên đường lại lăn ra ngủ gục làm cho một đám cung tỳ thị vệ sợ hãi phải mang nàng về Thủy Dạng Cung. Cũng lần đầu đi dạo làm cho Hạnh phi bị dọa sợ chết khiếp, phụ vương vì nàng mà đau lòng không dứt, sau đó liền phái ảnh vệ theo dõi bảo vệ. Được rồi, nàng đúng là quá kiêu ngạo, chính bởi nàng là công chúa nhỏ tuổi nhất vương triều được ảnh vệ bảo vệ.
Phụ vương vô vạn anh tuấn của nàng sau mỗi lần phê duyệt xong tấu chương liền chạy đến Thủy Dạng cung với mẫu phi, nói thật, nam anh tuấn phi phàm, nữ siêu phàm thoát tục, bọn họ đứng chung một chỗ tạo nên hình ảnh rất vui mắt. Sau đó mỗi lần nàng ở trong lòng họ đều tưởng tượng mình lớn lên sẽ đẹp thế nào, vì trông họ thế kia thì gen của nàng cũng không thể thua kém, và mỗi lần như thế thì cũng lại tự thầm cười một trận.
Nhớ rõ có một lần nửa đêm nàng thức giấc, cố cách nào cũng không ngủ lại được, thấy bên cạnh bà vú và nha hoàn đều ngủ say nên nhân tiện nàng muốn ra ngoài tản bộ, nhưng ra đến thì cửa đã đóng mà nàng thì nhỏ như con mèo, quả thật không thể mở cửa ra ngoài rồi, đành bất đắc dĩ bò trở lại phòng ngủ.
Lúc này lại nghe được trong phòng mẫu phi loáng thoáng có tiếng động. Khi trước muốn cho mẫu phi tùy thời đều nhìn thấy cục cưng Liên Y nên mẫu phi cho ngăn gian ngoài ra một phòng để Liên Y, bà vú cùng nha hoàn ở, đứa nhỏ hiện tại thật tò mò nên hướng phòng mẫu phi bò tới.
Càng đến gần thì âm thanh lại càng rõ ràng, Liên Y đã muốn nghe hiểu được bọn họ là ở bên trong ra sức tạo cho nàng thêm một đệ đệ. Theo lý thuyết lúc này nàng hẳn là quay đầu rời đi nhưng trong mắt tiểu gia hỏa kia lại đột nhiên xuất hiện lục quang, càng bò nhanh về phía đó. Nàng tà ác tưởng tượng nhìn lén cảnh cha mẹ làm việc , đây hẳn là cái ý niệm tà ác lúc nãy của nàng rồi. Chẳng qua bây giờ nàng là đang thực sự hành động.
Quả nhiên trong phòng mẫu phi có ánh sáng, thì ra là 2 viên dạ minh châu. Nàng biết phụ hoàng nhà mình công phu cực cao, bởi vì có lần nàng đi đến bên hồ đá thì phụ hoàng mặt lạnh lấy tốc độ như tia chớp đem nàng đến trong lòng mẫu phi sắp bị nàng dọa ngất. Cho đến nàng dần thả chậm tốc độ từ từ đi vào , đương nhiên hai người kia không biết rằng dưới giường đã có thêm một cặp mắt đang chăm chú nhìn (yui_9x: ta sặc chắc chết quá).
Hạnh phi thân hình tuyết trắng bị lực lớn đè ép, bầu ngực đầy đặn nhịp nhàng theo từng đợt luật động, tạo nên một phong cảnh vô vàn tình sắc, nàng hai tay nắm chắc hai bên giường, mái tóc ẩm ướt xong tung trên giường. Cúi đầu miệng cầu xin tha thứ “Vương thượng…Cầu ngài…Tha ta…A”
Nam tử nằm trên người nàng lại cố tình không nghe thấy, híp lại con người thâm thúy, đôi tay cường đại nằm chắc vòng eo của Hạnh phi không cho nàng lùi bước, hạ thân giống như dây cót kéo căng, một chút lại một chút càng đánh vào chỗ sâu. Kia vật lửa nóng hùng tráng lại kéo ra rồi ngay lập tức đánh sâu vào hơn nữa.
Hạnh phi tiếng rên chỉ còn là âm thanh nho nhỏ, hai mắt sương mù, ý thức có chút hoảng hốt. “A…Uhm….Quá sâu..”. Nam tử bên trên đột nhiên buông tay ra, sau đó cầm lại cao thấp bầu ngực của nàng, dùng sức biến nó thành đủ thứ hình dạng, đau đớn tạo cho nữ nhân cảm giác thoải mái kích thích nàng đến nỗi không thể chịu đựng đành lắc đầu rên rỉ những âm thanh to hơn
Nam nhân nắm đủ thì buông bầu ngực nàng ra bắt lấy hai chân nhấc lên trên vai của mình, điều chỉnh góc độ đổi thành một cái tư thế khác sau đó dùng tốc độ càng nhanh mà ra vào, Hạnh phi theo nhịp điệu bị đâm mà lùi lại vài phần, nam nhân lập tức giữ lấy hai chân của nàng, cố định ở một vị trí rồi tiếp tục rong ruổi.
Mỗi một lần đều không lưu tình mà va chạm từ bốn phía, nữ nhân trừ bỏ rên rỉ một cách bất lực thì chỉ có thể rên rỉ hùa theo “Uhm…Uhm…A…” . Bên trong này chỉ còn lại tiếng nức nở cùng rên khẽ của nữ nhân.
Nghe được âm thanh kiều mị, nàng (L.Y) thầm nuốt nước miếng, cứ tưởng mẫu phi bình thường bộ dáng đẹp đẽ thanh lịch thế nhưng khi ở trên giường có thể hấp dẫn như thế. Xuyên qua bức màn nàng có thể nhìn thấy bộ dáng mẫu phi nhà mình say mê mà thở dốc, càng sợ hãi than rằng mẫu phi nhàmình bộ dáng trời sinh vưu vật (yui: ta để nguyên từ này cho hay, dịch ra không còn sát nghĩa nữa).
Sau đó nàng lại đi sang hướng khác, thay đổi góc độ để nhìn phụ hoàng nhà mình, vừa nhìn thấy bộ dáng miệng nàng đều mở to. Ánh vào mi mắt là tấm lưng rắn chắc của nam nhân bởi vì dùng sức mà gợi lên đường cong gợi cảm, nàng xem thật là choáng váng. Phía trước coi như nàng chẳng thể nào xem được rồi, thân thể nam tính khêu gợi thế nhưng lại là phụ hoàng của nàng sao? Thật sự là … đáng tiếc quá đi thôi!!!
Tầm mắt dần dần dời xuống, kia là phần eo tuy gầy gò nhưng hữu lực còn có cánh tay cường tráng giờ phút này đây đang ôm lấy mẫu phi của nàng, không để mình rời đi, nước miếng của nàng đột nhiên chảy xuống thật nhiều đến nỗi nàng không kịp nuốt vào.
Nam nhân chọc vào tốc độ càng lúc càng nhanh, động tác cũng ngày càng kịch liệt, nhìn xem nàng bị cuốn chặt vào đó, ngây ngốc nhìn thân hình hoàn mỹ của nam nhân, đường cong cơ bắp rắn chắc lại còn cái kia đang gắng gượng nữa (không cần nói ra các nàng cũng biết đó là cái gì phải không nè ^o^). Mãi đến khi nam nhân đạt đến cao trào mới cúi đầu rống lên “Uhm…A…”
Nàng lúc này mới phản ứng, tưởng nhanh chân chạy trốn không dấu vết , cũng không nghĩ rằng phụ hoàng hé lộ tuấn nhannhìn nàng chằm chằm, mà nàng cũng đang nhìn chằm chằm hắn, không kịp nuốt xuống nước miếng, còn thuận đường rơi tí tách xuống. Mắt thấy phụ vương mặt ngày càng đen, theo bản năng nàng định bò đến bàn trốn đi nhưng theo ánh mắt kia lại không có chút sức lực nào mà bò.
Cuối cùng trong Thủy Dạng cung truyền tới một tiếng rống “Người tới” Mặt rồng thật sự giận dữ rồi.