Beta: Nguyệt Nguyệt
65
Bạn thân của tôi tên là Hoàng Xán Xán, tính tình hướng nội, dễ xấu hổ, không thể giao tiếp với người lạ.
Hồi học đại học tôi cũng có gặp qua một ít người có tính hướng nội, không hay nói chuyện, nhưng chưa bao giờ gặp người nào tình trạng bệnh lý nặng như Hoàng Xán Xán.
Ví dụ như chúng tôi học ngoại ngữ sẽ thường xuyên có cơ hội nói chuyện cùng với người nước ngoài, Hoàng Xán Xán một lần vô cùng ngưỡng mộ một soái ca người Anh có khuôn mặt đẹp như thiên sứ, dưới sự cổ vũ của tôi đã lấy hết dũng cảm để bắt chuyện một lần.
Nhưng tôi trăm triệu lần không thể ngờ được, cô ấy lại mở đầu như thế này:
“Xin chào, tôi là Hoàng Xán Xán” sau khi im lặng vì xấu hổ tầm mười giây, cô nói tiếp: “Xin hỏi bạn đã đọc qua tác phẩm 《1984 》của George chưa?”
Tôi: “……”
Anh chàng đó rất lịch sự trả lời là chưa đọc qua, Hoàng Xán Xán nghĩ nghĩ, sau đó nói: “Vậy tôi tóm tắt ngắn gọn nội dung của cuốn sách này cho bạn nghe. Quyển sách này chủ yếu viết về năm 1984, toàn thế giới……….(giản lược mấy trăm từ)”
Tôi: “……”
Anh chàng gật gật đầu, có chút xấu hổ mà giả vờ như thực sự rất hứng thú lắng nghe.
Tôi đứng một bên lau mồ hôi trán, chuẩn bị tiến lên lôi Hoàng Xán Xán ra chỗ khác, không ngờ mới đi được vài bước lại nghe thấy cô ấy nói tiếp:
“Ồ, vậy bạn có đọc qua bộ 《 Kiêu hãnh và định kiến 》 của Jane Austen chưa? Quyển sách này chủ yếu viết về ……(giản lược mấy trăm chữ:”
Tôi: “……”
66
Nghe nói Hoàng Xán Xán trước khi vào đại học chính là học bá, sách giáo khoa đều thuộc làu, nhưng chưa bao giờ đọc qua một quyển truyện nào.
Nhấn mạnh, tôi nói chính là chưa từng đọc một quyển nào.
Trong năm đó, tôi khiếp sợ hỏi cô ấy: “Vậy truyện ngôn tình? truyện huyền huyễn? Truyện phép thuật?”
“Chưa từng đọc”
《 Harry · Potter 》?”
“Chưa từng đọc”
Tôi không thể tin vào mắt mình mà nhìn cô ấy, bắt đầu nghi ngờ liệu Hoàng Xán Xán có phải người ngoài hành tinh hay không.
67
Hoàng Xán Xán lần trước từ chối lời tỏ tình của một nam sinh theo đuổi mình, trước đó anh chàng có mua quà tặng cô ấy, nên vì phép lịch sự, cô cũng mua lại một món quà, không ai nợ ai.
Sau đó, không biết tại sao Hoàng Xán Xán lại quên không xóa địa chỉ nhận hàng của anh chàng đó trong giỏ hàng mua sắm online.
Đúng lúc chúng tôi định đi biển Nha Trang ở Việt Nam, cô ấy vô cùng hào hứng chọn một bộ đồ tắm bikini gợi cảm, không cần suy nghĩ đã thanh toán đặt hàng rồi háo hức chờ đợi chuyển phát nhanh.
Không thể ngờ được mấy hôm sau anh chàng kia lại gọi điện thoại cho cô ấy bảo rằng anh ta nhận được một kiện hàng chuyển phát nhanh, mở ra chính là bộ bikini siêu gợi cảm đó …….bikini……
Tôi nghĩ, cậu bạn nam đó chắc cả đời không thể nào quên được người ngoài hành tinh Hoàng Xán Xán.
68
Có lẽ do không mấy khi đọc tiểu thuyết ngôn tình nên kinh nghiệm trên phương diện tình cảm của Hoàng Xán Xán khá thiếu thốn, nghe nói hồi học cấp ba có hẹn hò một lần với bạn cùng bàn, đừng nói đến hôn môi, đến nắm tay cũng chưa từng nắm một lần.
Tôi đã từng hỏi: “Cậu thực sự nghĩ đấy là yêu sớm à, không phải là yêu thầm sao?”
Chính vì trên phương diện tình cảm cô ấy hoàn toàn là một trang giấy trắng, không có chút xíu kinh nghiệm nào nên thời học đại học đã xui xẻo thích ngay một tra nam trong truyền thuyết.
Tên tra nam có ngoại hình không tồi, to cao đẹp trai, rất dễ hấp dẫn những nữ sinh ngoan ngoãn.
Hoàng Xán Xán mê đắm hắn đến thất điên bát đảo, hắn nắm tay cô ấy, rồi thản nhiên nói: “Anh không có bạn gái, hiện tại cũng chưa yêu ai. Anh thấy em cũng rất được, hay là chúng ta sống chung trước đi. Nếu sau này anh gặp được người anh thích, hoặc em gặp được người em yêu, thì chúng ta chia tay trong hòa bình, em thấy sao?”
Lúc đó Hoàng Xán Xán còn chưa từng biết đến loại “sống chung” như thế này. Cô nàng ngơ ngác tìm tôi, hỏi tôi rằng có phải như vậy là tên tra nam đó có thích cô ấy không.
Tôi còn đang cân nhắc không biết nên nói như thế nào cho uyển chuyển nhẹ nhàng khai sáng đầu óc cho cô ấy, thì cô ấy lại khóc lóc thảm thiết hỏi tôi: “Nếu như tớ cố gắng hơn nữa, càng tốt hơn nữa, về sau anh ấy sẽ càng thích tớ hơn đúng không, sẽ không đi hẹn hò với người khác nữa đúng không?”
Nghe vậy tôi tức điên lên, hung hăng nói với cô ấy rằng, nếu như cô ấy còn là bạn của tôi, còn nghe lời khuyên của tôi, thì sau này không được dính dáng với tên cặn bã này nữa. Nhắn tin không được trả lời, mạng xã hội không được theo dõi, đi đường mà thấy thì phải tránh từ xa cho tôi.
“Tớ cá với cậu, trong một tháng cậu không để ý gì đến hắn ta, chịu đựng một tháng thôi, đến khi đó cậu còn thích anh ta điên cuồng, thì tớ sẽ để tùy cậu theo đuổi anh ta, tuyệt đối không ngăn cản. Tớ cá là chỉ một tháng thôi cậu sẽ quên anh ta”
Thời gian sau đó, Hoàng Xán Xán tâm tình nóng lạnh thất thường, lúc vui lúc buồn, lúc thì như đã hiểu ra, lúc thì bế tắc như đâm vào ngõ cụt.
Dường như mỗi ngày tôi đều nghe ra rả bên tai tiếng khóc nức nở của cô ấy: “Dung Dung, làm thế nào bây giờ, anh ấy lại tìm tớ…”
Tôi cứng rắn giám sát cô ấy, không cho cô ấy trả lời vì bất kì lý do gì.
Kết quả sau nửa tháng, Hoàng Xán Xán cũng triệt để thoát khỏi giai đoạn mất hết lý trí, cầm lấy di động hỏi tôi: “Hôm nay anh ta lại tìm tớ, sao tớ không muốn trả lời anh ta nữa nhỉ?”
“Bởi vì cậu đã thay đổi rồi”
Cô nàng kinh ngạc, từ đấy về sau, cô nàng lại có một nỗi phiền não mới — liệu Hoàng Xán Xán có phải là một cô gái sáng nắng chiều mưa, dễ dàng thay lòng đổi dạ hay không.
69
Hai tháng trước, Hoàng Xán Xán dùng phương thức trả góp, mua một cái túi xách mới, lúc mới mua còn xót xa mãi, đem về nhà cũng không nỡ lấy ra dùng.
Vài ngày trước cô nàng mới dằn lòng đem túi xách ra dùng, đang chuẩn bị lắc lư tung tăng ra cửa thì bị mẹ Hoàng nhìn thấy.
“Con lại mua túi xách mới khi nào thế? Con có bao nhiêu túi rồi còn mua túi nữa à?”
“À, túi xách đại hạ giá ạ, giá rất rẻ….nên con mua” Hoàng Xán Xán nói dối không chớp mắt.
“Giảm giá rồi là bao nhiêu tiền?” Mẹ Hoàng nghi ngờ hỏi.
“600 tệ” Cô nàng chém đinh chặt sắt nói.
Sau đó…..
Sau đó mẹ Hoàng rút từ trong ví ra 600 tệ giúi vào tay cô nàng: “Túi này đẹp đấy, mẹ lấy dùng nhé”
Sau đó liền không có sau đó nữa…
Bạn học Hoàng Xán Xán còn chưa xong mấy kỳ trả góp cái túi liền đã đổi chủ.
70
Ngoại trừ Hoàng Xán Xán, tôi còn một người bạn thân nữa, biệt danh Bí Đao, một người tính tình thẳng như ruột ngựa, nghĩ sao nói vậy.
Bí Đao không chỉ là người có sao nói vậy, còn là một người rất đơn thuần, thuộc dạng từ bé đến lớn được cha mẹ bao bọc yêu thương chiều chuộng, từ trước đến giờ làm gì cũng xuôi chèo mát mái, chưa từng trải qua bất kỳ cú shock nào. Đến năm 22 tuổi, cô nàng cũng chưa từng yêu đương.
Tôi vô cùng nghiêm túc hỏi cô ấy hình mẫu lý tưởng trong lòng cô ấy là gì.
“Hình mẫu lý tưởng của cậu là ai?”
“Một người bạn từ thời tiểu học của tớ. Mặc dù bao nhiêu năm nay cái gì chúng tớ cũng không nói ra, nhưng đều xác định đối phương chính là đối tượng kết hôn sau này”
“Ồ, thế bình thường hai người có hay liên lạc với nhau không?” Tôi thuận miệng hỏi.
Cô nàng cẩn thận bấm đốt ngón tay mà đếm, cuối cùng nói với tôi: “Lần trước nhìn thấy cậu ta chắc là ba năm trước”
“…….”
Đây là hình mẫu lý tưởng trong truyền thuyết à???
71
Sau đó Bí Đao lại nói với tôi: “Hồi học tiểu học ai cũng biết là cậu ấy thích tớ, nhưng mà hồi nhỏ còn chưa hiểu chuyện, tớ thấy mọi người đều nói như vậy thì rất khó chịu, còn vô cùng ghét cậu ấy”
“Sau đó thì sao?”
“Sau khi tốt nghiệp tiểu học chúng tớ không học cùng nhau nữa. Nhưng sau bao nhiêu năm gặp bao nhiêu người, tớ lại chỉ luôn nhớ về cậu ấy. Cũng không phải là chưa có ai tỏ tình với tớ, nhưng tớ luôn cảm thấy cậu ấy mới là tốt nhất. Đúng rồi, nhà tớ và cậu ấy cùng một khu, cách nhau một con đường nhỏ”
“Chỉ cách nhau một con đường nhỏ, cúi đầu không thấy ngẩng đầu là thấy, thế sao hai người có thể ba năm không gặp mặt nhỉ?”
Bí Đao gãi gãi đầu: “Tớ cũng cảm thấy rất buồn, chắc là tớ không đủ may mắn”
Đâu chỉ là không gặp may? Đây phải nói là hoàn toàn không có duyên mới đúng!
72
Sau khi nghe tâm sự của Bí Đao, tôi đối với “Hình mẫu lý tưởng” liền hiểu thêm được một bậc. Ví dụ như nói hồi tiểu học gầy gầy nhỏ nhỏ, như một cây đậu, ví dụ như nói cậu ấy là một chàng trai khoa tự nhiên điển hình, từ nhỏ đến lớn thế sự xoay vần, ví dụ như nói mẹ cậu ấy và mẹ Bí Đao nhiều năm nay đều là bạn tốt, vẫn hay tụ tập để tán gẫu.
Tôi không nhịn được hỏi một vấn đề: “Cậu nói hai người trong lòng đều hiểu rõ mà không nói ra, đều chọn đối phương là đối tượng kết hôn tương lai, vậy chuyện này….cậu ấy biết không?”
Bí Đao nhíu mày nghĩ nghĩ: “Tớ nghĩ là cậu ấy biết, hồi tiểu học mọi người đều nghe cậu ấy chính miệng nói sau này muốn kết hôn với tớ”
Xin lỗi?????
Lời nói của học sinh tiểu học có thể tin không?
73
Sau khi nghe tôi hết lời khuyên nhủ, Bí Đao cuối cùng hiểu ra một điều: chuyện tình cảm không thể đến từ một phía, sau đó tiến hành theo kế hoạch của tôi: Đầu tiên cần phải nói chuyện với nhau, dần dần phát triển từ mạng xã hội đến thế giới thực, để tìm thấy hình mẫu lý tưởng trong thực tế.
Sáng sớm tinh mơ hôm sau tôi đã bị cô nàng gọi dậy, cô ở ngoài cửa gõ liên hồi kỳ trận, vô cùng kích động.
Tôi mơ mơ màng màng mở cửa, hỏi: “Sao rồi, cậu ta trả lời tin nhắn của cậu?”
Cô nàng ngoài cửa lập tức lao vào, ôm chầm lấy tôi ồn ào nói: “Không phải, cả đêm hôm qua tớ lấy hết dũng khí, cuối cùng gửi kết bạn với cậu ấy. Sáng nay vừa ngủ dậy đã thấy cậu ấy đồng ý kết bạn! Cậu ấy kết bạn với tớ!!!”
“……..”
Tại sao ngày trước tôi không hề phát hiện ra bạn tôi lại có ánh mắt như vậy…..
74
Bí Đao cùng với hình mẫu lý tưởng bạn thanh mai trúc mã cuối cùng tiến tới cảnh giới tình cũ không rủ cũng tới, hàng ngày đều nói chuyện phiếm, một ngày không nhắn tin là bứt rứt không yên.
Sau đó có một hôm cô ấy hỏi tôi: “Tớ không biết rốt cuộc cậu ấy có thích tớ hay không nữa”
Về cơ bản, trong hội bạn, người nhanh nhẹn thông minh như tôi chính là hình tượng của quân sư Gia Cát Khổng Minh. Tôi ngoắc ngoắc ngón tay, bảo cô ấy kể cho tôi nghe trong thời gian này hai người nói chuyện như thế nào.
“Đại khái là mỗi ngày cậu ấy sẽ nhắn tin chào buổi sáng chúc ngủ ngon cho tớ, sẽ gửi ảnh đồ vật mà cậu ấy làm cho tớ xem, sẽ hỏi tớ thích nhân vật hoạt hình nào, ngày hôm sau sẽ làm tặng tớ….còn có, quà sinh nhật cậu ấy tặng tớ là một cái đèn tự làm, hàng ngày làm gì đi đâu đều nói cho tớ biết”
“Hai người như thế mà cậu còn không biết cậu ấy có thích cậu hay không à?”
Bí Đao vẻ mặt mông lung: “Như vậy liền coi như là cậu ấy thích tớ à?”
Với tư cách một quân sư, tôi từ chối giúp đỡ một người ngốc nghếch như thế.