Ngày hôm sau đầu óc của Minh Khang trở nên thư giãn hơn rất nhiều, hắn bắt đầu tiếp tục hấp thu cùng tinh lọc những đoạn ký ức mình cần trong biển tinh thần, mất cả buổi sáng mới xong.
Đối với các chức nghiệp giả khác thì không cần làm việc này, họ chỉ cần tiếp thu kinh nghiệm sinh tồn trong thế giới hàng lâm, còn hắn phải tiếp thu thêm cả tri thức học được nên mới tốn thời gian chắt lọc ký ức.
Lúc này Minh khang mới có thời gian hấp thu năng lượng dư thừa trong đầu.
Đúng như dự đoán, lúc chiều tối hắn tấn cấp thành sơ cấp ngự thú sư.
Lúc này sâu trong bản nguyên linh hồn hắn hình tam giác không gian đã hoàn toàn thành hình.
Bây giờ việc hắn cần làm là hấp thu năng lượng vũ trụ chuyển hóa làm tinh thần đưa vào trong một mặt của hình tam giác đều.
Đến khi nào một mặt thắp sáng hoàn toàn lúc đó có thể lên cấp trung cấp ngự thú sư.
Hai mặt là cao cấp, ba mặt thắp sáng hoàn toàn rồi nối liền với nhau hoàn chỉnh không tì vết có thể thử nghiệm đột phá siêu phàm.
Chưa kịp thể nghiệm sung sướng lên cấp, Minh Khang lại giật mình, trong bản nguyên linh hồn của hắn tâm vũ trụ có 1/6 chuyển màu đỏ như một đám lửa.
Thế nhưng tìm một hồi lâu Minh Khang cũng không tìm ra vấn đề ở đâu, cơ thể hắn cũng không có một chút nào khác lạ.
Tuy rất khó chịu vì có thứ vượt tầm kiểm soát nhưng hắn đành gác lại chuyện này tìm hiểu sau rồi tiếp tục tu luyện củng cố cấp độ.
Do tấn cấp nên tu luyện của hắn tốc độ tăng lên rất nhiều, quá nửa đêm hắn đã hoàn thành hấp thu tất cả năng lượng còn lại.
Minh Khang mở ra máy truyền tin nhìn thông tin của mình.
【Bảng Thuộc tính】
Tính danh: Nguyễn Minh Khang.
Nghề nghiệp: Ngự thú sư.
Cảnh giới: Sơ cấp.
Tinh thần: 11.
$^#^^$#*$&&>
Thân thể: 8.
Năng lượng: Không.
Thiên phú: Ngự thú tặng lại, Sinh mệnh, Tâm linh kết nối, Hấp thu.
Sinh mệnh: 400 năm
Vũ khí: Ngự thú bảo điển (đang ngủ say)
Chiêu thức: Luyện kim sơ cấp, Không gian phép thuật nhập môn, Biến hình thuật nhập môn.
Ngự thú: Roxy.
Bản nguyên: 1042.
Bản nguyên dành riêng: 1390210.
【Ngự thú】
1.
Tên: Roxy
Giống loài: Hỏa vân ma tước.
Cảnh giới: Sơ cấp ma thú
Thiên phú: Hỏa diễm thân thiện, không gian thân thiện, miễn dịch tức tử, âm thanh.
Chiêu thức: Hỏa vũ, Hỏa cầu, Biển lửa, Lửa địa ngục, Không gian cắt chém, Telepot.
Từ khi lên cấp năng lượng do Roxy tác dụng không còn như trước, yếu bớt nhiều.
Cho nên gần như một nửa mới chỉ làm Minh Khang tăng lên một điểm thuộc tính.
Chất lượng là một phần số lượng lại là một phần, như đã biết thuộc tính tăng lên là theo cấp số cộng, càng lên cao càng khó nâng lên điểm thuộc tính, có khi mất chục năm tu luyện cũng không lên nổi một điểm.
Thêm nữa căn cơ không vững chắc còn không thể tăng thêm được nữa.
Cho nên nói thiên tài gì gì đó vượt cấp khiêu chiến gần như xác xuất là không.
May ra có khả năng dựa theo chiêu thức đạt tới cùng cấp vô địch thủ đã kêu kỳ tài ngút trời, hệ thống sức mạnh tại thời đại này đã tồn tại không biết bao nhiêu năm, không phải muốn phá là có thể phá.
Trở lại chuyện chính, sau khi kiểm tra bảng thuộc tính Minh Khang lại lần nữa trợn tròn mắt.
Ngày hôm trước vì quá mệt mỏi mà không chú ý, nhưng hôm nay nhìn thấy số lượng bản nguyên dành riêng của mình hắn cảm thấy bó tay rồi.
Thu hoạch này có hơi thái quá, cho dù hắn, Roxy, tâm vũ trụ cả ba cộng lại ra sức hút cũng không thể nhiều như vậy được, trừ phi nuốt luôn cả cái thế giới hai chiều.
Minh khang vỗ mạnh đùi.
Đúng rồi là cắn nuốt, có lẽ tâm vũ trụ cắn nuốt luôn thế giới phù thủy, vậy nên mới có 1/6 khu vực chuyển đổi cùng rất nhiều bản nguyên như vậy.
Hơn nữa bởi vì tâm vũ trụ cắn nuốt thế giới phù thủy cho nên chắc chắn trong đó sẽ có chân linh ấn ký của nàng tồn tại.
Từ âm chuyển tinh suy nghĩ của Minh Khang ngay lập tức trở nên thông suốt, điều này có nghĩa hắn có thể mượn nhờ tâm vũ trụ phục sinh lại nàng.
Chỉ cần sau này hắn vô hạn mạnh lên tâm vũ trụ cũng trưởng thành theo cho đến khi làm được điều đó.
Hào hứng tràn đầy trở lại, Minh Khang tiếp tục suy nghĩ làm sao để có thể cắn nuốt thế giới hai chiều khác.
Có vẻ như tại giới phù thủy Minh khang trở thành người mạnh nhất cho nên tâm vũ trụ mới có thể cắn nuốt thế giới đó.
Cho nên hắn suy đoán rằng chỉ cần tiếp tục nhất định có thể cắn nuốt thế giới khác.
Mạnh nhất cũng được, quyền thống trị cũng được, mở ra cống hiến trác tuyệt đối với giống loài cũng được miễn là đủ để dẫn dắt thời đại.
Càng nghĩ càng xung, càng nghĩ càng hăng hái, mà đối với kẻ thiếu chín chắn như hắn thì đã nghĩ là làm.
Tuy bây giờ là nửa đêm nhưng thời đại này là không phân chia ngày đêm, chỉ phân chia thời gian.
Mnh Khang cũng không muốn hoãn cái sự sung sướng đó lại, ngay lập tức thay đổi quần áo rồi thu Roxy đang nằm bên cạnh vào ngự thú không gian, đi đến cổng không gian gần nhất truyền tống đến thành phố ngầm.
Sinh mệnh có trí tuệ là vậy, chỉ cần có nơi gửi gắm tinh thần sẽ tràn đầy động lực thúc đẩy để tiến lên.
Chỉ cần có hi vọng người ta sẽ bùng nổ sức mạnh vượt quá tưởng tượng.
Nhân tiện nói luôn, thời đại này cổng không gian gần như được coi là công cụ chuyên dụng, chỉ cần ngươi thanh toán giá cả bằng 1 điểm bản nguyên là có thể đi đến bất cứ nơi đâu trên hành tinh.
Chỉ có truyền tống liên các hành tinh hơi có chút khó khăn, bởi trong không gian các hành tinh luôn luôn vận động mà không phải đứng im, cho nên muốn truyền tống tầm xa chỉ có thể truyền tống đến gần tọa độ các hành tinh mà không thể chính xác truyền tống.
Hơn nữa truyền tống trong không gian cực kỳ nguy hiểm, nếu không may đang truyền tống mà gặp phải không gian loạn lưu, lỗ đen, bí cảnh, từ trường gấp khúc...xác xuất đi bán muối cực cao.
Mà truyền tống liên các hành tinh phí tổn cũng phi thường đắt đỏ, bởi vì đây là các lão đại lv3 mới có thể làm được.
Cho nên việc này chỉ có các tổ chức lớn thương đoàn hoặc thời chiến tranh mới sử dụng.
Quay lại với nhân vật chính, thành phố ngầm hay còn gọi là thành phố chợ đêm, tuy là thành phố giáp biển nhưng ngoài cát ra nơi đây cũng chỉ còn có cát và cát.
Với cái tên thành phố ngầm nó được xây dựng trong khuôn viên hơn 300km vuông, sâu dưới biển cát 1000m, một mặt hướng ra biển ba mặt giáp cát.
Thành phố được bao bọc bởi một lồng năng lượng bảo vệ, tránh cát chảy xuống và cũng là nguồn sáng cho cả thành phố.
Thành phố ngầm nằm trong sa mạc Bình Thuận, nơi đây ngoài biển,nắng, gió thì chỉ có cát và cát.
Nhưng chính bởi vị trí địa lý, bình thuận thích hợp cho nên ở đây biển cùng sa mạc ma thú rất nhiều.
Bình thuận cũng là nơi sản xuất thanh long nhiều nhất hành tinh, một loại dược liệu dược tính trung hòa có thể làm thuốc dẫn mà các Dược tề sư thường sử dụng
Tài nguyên ma thú cùng dược liệu phong phú hơn nữa chính sách rộng thoáng, tính an toàn cao cho nên nơi đây trở thành một đại thị trường giao dịch mà các mạo hiểm giả thích đến.
Cũng vì vậy nó trở thành nơi buôn bán nô lệ lớn nhất hành tinh Lure.
Bước qua cổng không gian vào thành phố đầu tiên bắt gặp một quảng trường lớn.
Nơi đây người đến người đi hô to gọi nhỏ.
"Hai cung, một chiến thiếu một trung cấp hỏa pháp đi di tích tử vong bò cạp đây, mau mau báo danh, có khế ước."
"Thiếu máu chiến đội cần một thích khách dò đường báo danh đi rừng đá rắn chuông, mau mau báo danh, có khế ước."
"Cao cấp thủy pháp cần một slot đến san hô bãi cạn đây, party cần khế ước."
"Ai muốn đi sơ cấp bãi ngao tìm thủy ngọc mau mau lại đây tổ đội, có khế ước."
Nơi đây hỗn loạn tưng bừng trông giống như kiếp trước game online đứng chờ phó bản tổ đội đánh quái.
Thế nhưng nhìn kỹ hắn lại thấy một điều rất kỳ lạ, ở quảng trường tuy nhốn nháo nhưng đám người lại đứng tách phân chia thành hai nửa riêng biệt.
Một nửa thì mặc đồ bơi, nửa còn lại đội mũ hoặc quấn khăn trùm đầu, bao khỏa chặt chẽ.
Ngay cả các kiến trúc trong thành phố cũng phân chia thành hai phong cách, trông giống hai cái nửa hình tròn ghép lại với nhau rất đặc sắc.
Đang lúc Minh Khang đầy hứng thú quan sát tòa thành thì một đứa bé trai hơi gầy, gò má cao, đôi mắt rất tinh ranh mặc trên người một bộ quần áo cũ kỹ nhưng rất sạch sẽ tiến đến hoi.
"Đại ca, đại ca! Ngươi mới đến thành phố chợ đêm lần đầu sao? Có cần người dẫn đường không? Ta có thể dẫn ngươi đi mua đồ tốt nhất ngươi muốn trong thành phố này, chỉ cần 0,1 bản nguyên là được."
Nhìn qua thằng bé mười ba mười bốn tuổi một mặt chân thành chờ đợi, hắn bật cười gật đầu "Được a!"
Thằng bé toe toe nở nụ cười nói "Đại ca anh minh, đại ca sáng suốt, ngươi sẽ không cảm thấy thua thiệt khi thuê ta dẫn đường."
"Được rồi bớt nịnh hót, ngươi tên là gì?"
"Ta gọi Văn Sơn, đại ca muốn đi mua người hầu hay đi dạo chơi? ta dẫn đại ca đi, không phải nói ngoa chứ ta biết tất cả các nơi tốt nhất trong thành." Văn Sơn vỗ ngực bảo đảm.
Minh Khang hơi ngạc nhiên nhìn Văn Sơn một mắt tò mò hỏi "Tại sao ngươi nghĩ ta muốn đi mua người hầu?"
"Đại ca lúc tiến vào thì quan sát đám người mạo hiểm một hồi lâu cho nên ta cho là người mới đến.
Người mới đến thì chỉ có đi mua gì đó hoặc đến thám hiểm" Dừng lại một chút Văn Sơn chỉ chỉ Minh Khang nói "Mà đại ca giống thiếu gia nhà nào nên chắc là đến dạo chơi hoặc mua người hầu."
"Chẳng nhẽ ta mặc đồ này không giống đi mạo hiểm?" Minh Khang lại hỏi.
"Đại ca ngươi đùa ta chơi a, đồ ngươi mặc chất liệu vừa nhìn đã biết không phải là tầm thường, hơn nữa góc áo phẳng phiu như vậy nào giống đi ra mạo hiểm?" Văn Sơn liếc mắt nhìn hắn giống như biểu thị nhìn ta giống đứa ngốc không mà hỏi vậy.
Minh Khang tra hỏi tiếp "Vậy nếu như ta là đi thu mua vật liệu thương nhân thì sao?"
"Đại ca ngươi đừng giỡn nữa.
Bây giờ là 3:00 mà các đoàn đội đi săn sẽ đợi lúc có ánh mặt trời mới trở về, đó là 11:00.
Hơn nữa trên người đại ca không có trang sức."
Minh khang thầm nghĩ thật là một đứa bé tinh minh. Trên người hắn ngoài máy truyền tin cùng nhẫn đăng nhâp thật đúng là không có trang sức, tức là không có không gian trang bị cho nên không thể là thu mua vật liệu thương nhân.
Hắn bật cười vò đầu thằng bé nói "Được rồi, đưa ta đến vật liệu thị trường đi, ta muốn mua ít thứ."
Văn Sơn nghi ngờ nhìn hắn một chút muốn nói gì đó nhưng lại vẫn im lặng phía trước đi đến xe bay dẫn đường.
Trên xe bay Minh Khang lại một lần nữa được ngắm nhìn thành phố hai màu xanh đỏ kỳ lạ này.
Theo nói chuyện với thằng bé Minh Khang biết sơ qua về thành chợ đêm.
Thành chợ đêm chia ra làm bốn phần, phía bắc là nơi ở, phía nam là khu giao dịch người hầu, phía đông là nơi bán vật liệu vùng biển, phía tây là nơi bán vật liệu sa mạc còn trung tâm là khu hành chính.
Thành phố chợ đêm có 90% nhân số thường trú là chức nghiệp giả, rồng rắn lẫn lộn.
Số còn lại hoặc là gia thuộc của chức nghiệp giả hoặc là người bình thường làm các công việc mà các chức nghiệp giả sẽ không tốn thời gian đến làm.
Nói thế nào đây, tại thành thị này là người bình thường bắt buộc phải có một nghề nào đó, nếu không sẽ chết đói hoặc là bị đuổi ra khỏi thành đi nơi khác sinh sống.
Giống như bên cạnh hắn Văn Sơn, gia đình chỉ có mẹ cùng đứa em gái, mẹ hắn thì làm hộ lí, ngay cả em gái hắn đôi khi cũng đi nhặt một ít đồng nát trang trải thêm.
Tuy cuộc sống vất vả nhưng gia đình bình thường không tính chuyển sang nơi khác, thứ nhất là bởi nơi đây là quê hương bọn họ.Thứ hai là vì thu nhập, người bình thường nơi đây thu vào cao hơn bên ngoài rất nhiều nhưng tiêu xài cũng cao không kém.
Thứ ba bởi vì nơi đây tụ tập lượng lớn chức nghiệp giả, con cái họ sẽ được tiếp xúc nhiều hơn kinh nghiệm và kiến thức hơn bên ngoài thành khác.
Nếu con cái họ may mắn trở thành chức nghiệp giả cũng coi như biết rõ nơi đây, hệ số an toàn khi thám hiểm tăng lên rất nhiều.
Không phải ai cũng giống Minh Khang sinh ra trong gia đình bán thần, tài nguyên tu luyện không lo, hầu hết các chức nghiệp giả phải đi ra thám hiểm, đánh ma thú, tìm tòi di tích đổi lấy tài nguyên tu luyện.
Lúc này thời gian tu luyện sẽ ít đi, lên cấp càng chậm chạp kiếm tài nguyên càng kém.
Đây có vẻ giống vòng tuần hoàn vô tận không có lối thoát.
Chính vì vậy rất nhiều Chức Nghiệp giả cam chịu chỉ đi tới thế giới hàng lâm kiếm bản nguyên bán lấy tiền dùng để hưởng thụ.
Một phần trong đó là đã hết tiềm lực, phần còn lại sợ chết không muốn ra ngoài mạo hiểm.
Bản nguyên cũng có rất nhiều tác dụng, vd như bồi dưỡng thảo dược, tăng cường tài liệu đoán tạo, nâng sức chịu đựng cơ giới, tăng tỉ lệ thành công dược tề...nói chung hầu như đối với chức nghiệp giả hữu dụng đều có thể sử dụng bản nguyên.
Cho nên bản nguyên luôn là đồng tiền vững chắc không bao giờ hạ giá trong vũ trụ..
Danh Sách Chương: