Ngài K chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày mình sẽ vì một lời nói mà mừng rỡ như điên.
Cậu vừa nói...
Không cần biết phần thưởng là gì, quan trọng là tôi không nỡ để anh mất mạng.
Câu này thật là hay.
......
Thẩm Văn Mân phát hiện ra giá trị yêu thích trên đỉnh đầu của ngài K đã ổn định ở mức 100, giá trị hắc hóa nhanh chóng giảm xuống 0, đây là lần đầu tiên cậu thấy ngài K vui vẻ như vậy, dù trước đó cậu có dỗ dành thế nào đi chăng nữa thì giá trị hắc hóa ít nhất cũng có 10, nhưng bây giờ trực tiếp tụt xuống 0, có thể thấy hắn vui đến cỡ nào.
Lúc ngài K vui vẻ, sắc mặt không còn thúi hoắc như trước, mắt hơi cong, khóe miệng cũng cong, cứ nhìn cậu không ngừng.
Sắc đẹp của hắn muốn tràn ra ngoài màn hình mất thôi.
A a a a a --
Thẩm Văn Mân chụp ảnh màn hình, đặt làm hình nền máy tính, nhưng vẫn chưa đủ, cậu cắt nhỏ hình ảnh hai người nhìn nhau làm hình nền điện thoại di động của mình.
Ngất ngất ngây ngây, Thẩm Văn Mân ôm di động hoa si hồi lâu, mới phát hiện bọn họ đã tới tầng tiếp theo
Mọi người đang thảo luận cách để qua một cửa này, chỉ có Thẩm Văn Mân "thì thầm" với ngài K.
Ngài K không nói nhiều, chắc là do người thiết kế sắp đặt, nhưng lần này ngài K có chút thay đổi, trước đây khi Thẩm Văn Mân nói chuyện với hắn, hắn chỉ chọn trả lời những câu mà hắn muốn trả lời, nếu đụng tới vảy ngược của hắn, hắn liền hắc hóa ngay và luôn.
Bây giờ thì đỡ hơn nhiều rồi, chỉ cần Thẩm Văn Mân nói, hắn sẽ trả lời bằng từ 【 ừm 】, chứng tỏ hắn đang lắng nghe cẩn thận.
Thẩm Văn Mân thích loại cảm giác này khi chơi game.
Bởi vì đối phương là người 2D, bạn có thể giao phó tình cảm của mình cho hắn mà không cần đắn đo, bạn không cần phải lo lắng liệu đối phương có suy nghĩ khác hay người kia sẽ quay lại nói với người khác những gì bạn nói.
Có thể rút được ngài K cũng là một điều rất may mắn, một bé 2D ít nói, tính tình nóng nảy nhưng lại siêu dễ dụ.
Bây giờ cậu đã quên mất sự bực mình ban đầu khi rút phải ngài K, cũng không muốn đổi hắn đi nữa, giờ chỉ muốn mang ngài K du lịch khắp thế giới game.
"Muỗi, Muỗi, cậu đang làm gì vậy?" Trong kênh đội, mọi người đang thảo luận làm thế nào để vượt qua tầng mười sáu, kết quả Muỗi không lên tiếng, mấy cửa trước Muỗi đã bỏ ra rất nhiều công sức, bây giờ trong đội của họ thiếu hai người, nên khi lên đến cấp mười sáu có chút khó khăn, họ phải lên kế hoạch cẩn thận mới được.
Thẩm Văn Mân hồi thần trả lời: "Tớ đây."
"Là như vậy, trong đội hiện tại thiếu đi hai người, nhưng chúng tớ cảm thấy không có vấn đề gì lớn đồng hành của cậu sẽ làm DPS, cậu cũng đừng lười biếng, làm vú em nhá?"
"Được." Thẩm Văn Mân suy nghĩ một lúc, vẫn phải làm sáng tỏ thanh danh của mình: "Tớ không lười biếng, mấy tầng trước đều đánh mà."
"Đúng đúng, gần đây cậu rất chăm chỉ, không cần chỉ đạo ngài K giúp cậu ra tay."
Thẩm Văn Mân: "..." Có vẻ như không thể phản bác được.
Quên đi, quên đi, chuyện này không quan trọng, ngài K làm và cậu làm không có gì khác biệt.
Cơ mà cậu đã làm vú em, đành để ngài K một mình tranh đấu, đương nhiên là muốn động viên ngài K nên nói: 【 Cố lên nhé, đánh không thắng thì chạy. 】
Cậu không biết ngài K có thể hiểu được cậu đang nói gì không, cậu chỉ nghĩ rằng đây là phản ứng do nhà thiết kế đặt ra, nhưng đối với cậu, cho dù chỉ có thể nhận được phản ứng đã định sẵn thì cũng đủ vui vẻ.
Quả nhiên, cậu vừa nói ra lời động viên này, ngài K nghiêm khắc nhà cậu liền nói: 【 Trong chiến tranh, không thể lùi bước. 】
【 Tôi là để anh lúc cần tiếc mệnh thì phải tiếc, không thể cậy mạnh. 】
【 Ừ. 】Ngài K đáp lại bằng một từ, lại bồi thêm một câu: 【 Tôi biết, cậu cũng vậy. 】
Ngài K vậy mà cũng biết nói lời quan tâm...