"Do anh không tốt, không quan tâm đến cảm nhận của Thần Thần, còn làm hại Thần Thần phải tự lộng chỗ đó của mình nữa."
Cậu bị giọng nói xấu xa của nam nhân gãi đến tim khiến nó hơi ngứa ngáy một chút, trong lòng Diệp Thần càng thêm xấu hổ, trực tiếp tức giận vỗ một cái lên lưng Quý Vũ Khâm.
"Em..."
"Được rồi." Quý Vũ Khâm cười cưng chiều hôn một cái lên đỉnh đầu Diệp Thần, "Bà xã đừng giận, nhất định ông xã sẽ hảo hảo uy no cái miệng nhỏ nhắn phía dưới của em nha."
"Anh nói cái gì đó! Đừng... Đừng có gọi như vậy mà..."
"Ha ha, xấu hổ sao? Thần Thần tự nhìn coi mình vừa mới làm cái gì kìa."
Biết nam nhân lại cố ý muốn trêu chọc mình, Diệp Thần nghiêng đầu qua không thèm nhìn Quý Vũ Khâm, hai bên tai cũng đã đỏ đến gần như muốn đổ máu. Thế nhưng hiển nhiên Quý Vũ Khâm không dự định cứ như vậy mà buông tha cho cậu.
"Nói cho anh biết nào, đây không phải là lần đầu tiên Thần Thần lộng đúng không? Không thôi thì sao lại sáp vào nơi đó nha? Còn cắm đến tận hai ngón tay nữa? Hửm?" Quý Vũ Khâm thật sự rất khiếp sợ, thì ra không phải cái gì Diệp Thần cũng không hiểu, thế nhưng y lại không nghĩ tới, cậu sẽ làm ra hành động như vậy... Mặc dù biết là không có khả năng, nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện có thể có nam nhân khác đã chạm vào em ấy, trong lòng liền cảm thấy ghen tị chịu không nổi. Y đã không hề nhẫn tâm chạm vào bảo bối, làm sao mà có thể để cho người khác chạm vào được cơ chứ.
"Em... Không phải... Chỉ là lần trước em có xem một đoạn phim..."
Diệp Thần nhỏ giọng mở miệng, cảm thấy phải nói ra loại chuyện này thực sự vừa mất mặt vừa xấu hổ, nên chỉ vừa mới nói ra được phân nửa liền không còn cách nào nói tiếp, nhưng Quý Vũ Khâm liền hiểu được, khóe miệng lộ ra một nụ cười hàm súc không rõ ý tứ, thì ra bé con này tự xem phim a, biết không phải là do em ấy bị điều giáo ra nên sự ghen tỵ của Quý Vũ Khâm đã giảm bớt được một ít, bảo bối nhà y thì phải giữ lại để chính y đến điều giáo mới đúng chứ. Bất quá xem mấy cái phim thế này mà còn có phản ứng, hơn nữa lại còn tự ngoạn mình, nếu như không phải do bản thân cong sẵn, thì sẽ không có khả năng đi... Càng nghĩ như vậy, Quý Vũ Khâm cảm giác được bản thân mình càng thêm hưng phấn hơn. Diệp Thần đối với y mà nói, quả thực chính là vưu vật mà thượng đế đã ban tặng cho y.
"Thần Thần đã tự đi tìm mấy đoạn phim đó để xem sao?"
"Không... Không phải... Là người khác gởi qua cho em, em không biết..."
"Thần Thần có cảm thấy nó hấp dẫn không?"
Không nghĩ tới đột nhiên y sẽ hỏi loại vấn đề này, Diệp Thần ngượng ngùng không biết nên trả lời như thế nào cho phải, "Em không biết..."
"Không hấp dẫn thì làm sao còn tự biết ngoạn mình nha? Ngứa đến vậy hay sao? Có muốn ca ca giúp em sáp một chút không?" Quý Vũ Khâm vừa nói, vừa từ từ cắm một ngón tay vào trong tiểu huyệt của Diệp Thần. Vừa nãy bởi vì đã bị Quý Vũ Khâm phát hiện, nên Diệp Thần đã vội vã rút ngón tay của mình ra rồi, hiện tại địa phương đó còn đang trống rỗng không có người an ủi, cho nên chỉ cần bị một ngón tay của Quý Vũ Khâm lộng như thế, liền có loại khoái cảm trời hạn gặp mưa rào.
"Ưm a... A... Đừng..." Càng bị Quý Vũ Khâm lộng, Diệp Thần càng cảm thấy khó nhịn, rõ ràng vào lúc mình tự làm cũng không cảm thấy gì a, chỉ mới thay bằng tay của Quý Vũ Khâm liền thấy có chút chóng mặt, rõ ràng muốn nỗ lực ép buộc bản thân nhịn xuống để không phát ra âm thanh, thế nhưng chỉ cần ngón tay bên trong khẽ động liền không nhịn được mà kêu lên.
"A a... Quý ca ca..."
"Ừm, anh đây."
Quý Vũ Khâm cảm nhận được tiểu huyệt ấm áp không ngừng mấp máy mút lấy ngón tay của mình, chỉ cần hơi cong tay lên một chút, liền có thể gãi qua nội bích nhạy cảm, hơn nữa nó còn không ngừng chảy ra dịch thể trong suốt, Quý Vũ Khâm chỉ hận không thể lập tức thay thứ đó của mình cắm vào mà thôi.
"Ưm... ha..." Quý Vũ Khâm đã cắm vào hai ngón tay, hơn nữa động tác co rúm càng lúc càng nhanh, tựa như đang thực sự thao mình vậy, ngón tay của Quý Vũ Khâm phi thường dễ nhìn, là cái loại rất thon dài, đốt ngón tay phân minh, mỗi lần đều sẽ nhớ đến chúng có thể làm ra vô số bánh ngọt ngọt ngào ngon miệng cho mình ăn, thế nhưng hiện tại nó lại đang đùa bỡn cái địa phương khó có thể mở miệng kia, Diệp Thần liền cảm thấy đầu óc trống rỗng đến không gì sánh được.
"A... ha... A..." Không biết nam nhân đã đè lên nơi nào của mình, một trận khoái cảm mãnh liệt kéo tới, côn thịt ở phía trên cũng bắt đầu phun ra càng nhiều dâm dịch hơn, rõ ràng từ lúc bắt đầu đến giờ Quý Vũ Khâm còn chưa chạm qua nơi đó, thế nhưng hết lần này tới lần khác cái vật kia vẫn luôn vểnh lên thật cao, như vậy nhìn qua chính mình càng thêm dâm đãng đi.
Quý Vũ Khâm chuyển động ngón tay bên trong cực nhanh, mỗi lần đều không quên lướt qua cái điểm nhạy cảm kia, cố ý không trực tiếp chạm vào nó, dường như cảm giác gãi không đúng chỗ ngứa đã bức Diệp Thần phát điên, rất muốn lớn tiếng cầu xin người phía trên lộng đến nơi đó của mình, thế nhưng như thế nào cũng đều không nói nên lời. Cảm giác như vậy, so với thời điểm chưa cảm nhận được khoái cảm ban nãy còn khó chịu hơn mấy mươi lần.
"A... ha... Quý ca ca... Chỗ đó... Lộng chỗ đó một chút..."
Trong phòng có thể nghe thấy tiếng nước 'xì xì', không hề bôi trơn mà đã ướt thành như vầy rồi, sau khi nghe Diệp Thần cầu xin xong thì rốt cục Quý Vũ Khâm cũng không nhịn được nữa, đột nhiên rút ngón tay ra.
Diệp Thần mở đôi mắt mờ mịt ra, không biết có chuyện gì, thế nhưng vẻ mặt lại giống như đang muốn tìm bất mãn. Thấy cái bộ dáng đáng yêu này của cậu, suýt chút nữa Quý Vũ Khâm đã không còn cách nào nhịn được.
"Không thể để Tiểu Thần đạt cao trào nhanh như vậy được nha." Quý Vũ Khâm nở nụ cười nhéo nhéo lên côn thịt ở phía trước của Diệp Thần, lúc nhìn thấy vẻ mặt bất mãn của Diệp Thần, nhịn không được liền hôn một cái lên đôi môi hồng nhạt của cậu, "Ngoan, đừng giận, ca ca sẽ thỏa mãn em mà."
"Mới... Mới không có giận mà, ai muốn anh... Thỏa mãn chứ..." Diệp Thần còn chưa thoát khỏi khoái cảm ban nãy, gương mặt vẫn cứ ửng hồng, trừng mắt Quý Vũ Khâm, bộ dáng này nhìn qua cực kỳ phong tình vạn chủng, quả thực giống như là đang quyến rũ y vậy.