Thái độ vệ sĩ cung kính, đứng cách giường bệnh khoảng 3 mét.
Hoắc Vân Giao dựa vào gối dựa sau người, trên người tỏa ra khí chất lười biếng tự phụ.
Dung nhan tuấn mỹ gần như yêu dã hiển thị rõ thần sắc có bệnh, khí chất khiêm tốn nhĩ nhã, quả nhiên là một bộ tư thái của quý công tử.
Biểu tình cho người ta cảm giác người sống chớ gần có cao cao tại thượng, xa xôi không thể với tới.
Sau khi vệ sĩ tiến vào, quanh thân Hoắc Vân Giao lan tràn một chút áp bách.
Ngón tay thon dài trắng nõn của anh nhẹ nhàng gõ ở trên bàn gấp.
Một chút lại một chút, động tác thong thả có tiết tấu thanh âm thanh thúy vang lên trong phòng bệnh.
Ánh mắt Hoắc Vân Giao nhàn nhạt quét về phía vệ sĩ, ngữ khí lười biếng, lộ ra cổ không chút để ý: “Nhị gia đi làm gì?”
Vệ sĩ cúi đầu, giọng điệu kính cẩn nghe theo: “Biết Tam gia không có việc gì, nhị gia trở về thay quần áo, trước khi đi còn dặn dò có thể sẽ tới đây trễ một chút, nhị gia phải xử lý công ty trong nước cùng bố trí công việc của Ám Bộ.
”
Hoắc Vân Giao hiện tại là người chân chính cầm quyền cùng điều khiển Hoắc gia, nhưng thân thể không tiện ra mặt.
Nhị đường ca Hoắc Dịch Dung là trợ thủ đắc lực của anh, hết thảy chuyện bên ngoài cùng ngầm trong của Hoắc gia đều do anh ra mặt giải quyết.
Hoắc Dịch Dung là người đứng đầu Tập đoàn Hoắc Thị đồng thời còn quản lí Ám Bộ Hoắc gia.
Ám Bộ Hoắc gia tồn tại là để bảo an toàn hộ thành viên Hoắc gia, chấp hành ám sát, sưu tập tình báo, giám thị.
Người có thể tiến vào ám bộ đều là thân tín Hoắc gia, là người thuộc về gla tộc, ban cho họ Hoắc.
Những người này tương đương với tử sĩ ở cổ đại.
Mỗi người ở Ám Bộ đều là thân thủ bất phàm, tài nghệ cao siêu, xuất quỷ nhập thần, tinh thông mười tám ban võ nghệ.
Bọn họ đều trải qua ngàn chọn tế tuyển, tầng tầng sàng chọn, mài giũa lột xác mới trở thành tinh anh toàn năng của Ám Bộ.
Khóe miệng Hoắc Vân Giao hơi nhấc lên: “Gọi điện thoại báo anh ta lại đây,
tôi có việc cân phân phó.
Anh nói một câu quấy rầy hết kế hoạch định sẵn của Hoắc Dịch Dung.
Hiện tại Hoắc Vân Giao tương đối muốn biết, người phụ nữ tối hôm qua đến tột cùng là ai.
Mọi chuyện là một âm mưu hay là lâm thời nảy lòng tham, anh không tin cái gì gọi là vừa khéo.
Trên đời này trùng hợp là thứ cực kỳ ít xảy ra.
“Vâng, Tam gia.
”
Vệ sĩ lập tức hành động.
.
Danh Sách Chương: