Tuy nhiên, cô lại hơi yếu về môn toán.
“Lê Tuyết” lại mạnh về toán học, so sánh ra thì môn toán của cô kém hơn, nhưng cô lại giỏi hơn “Lê Tuyết” về môn Ngữ văn và tiếng Anh.
Giáo viên dạy toán đã nhìn chằm chằm vào cô mấy ngày nay.
Sau khi cùng đám Giang Minh Châu ăn cơm vài bữa, họ trở nên thân thiết hơn, thỉnh thoảng cũng có thể bắt chuyện vài câu.
Sau khi so sánh đáp án xong, trong lòng bọn họ gần như đã có điểm.
Tâm trạng Hướng Phỉ Phỉ tốt, dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên ngẩng đầu hỏi bạn trai đối diện: "À đúng rồi, nghe nói các bạn gái trong lớp anh đều đang theo đuổi nam sinh lớp 10 đúng không?""Ha, tin tức của em khá nhanh nhạy đấy!"Bạn trai của cô ấy khều vào cánh tay của Giang Minh Châu bên cạnh, cười nói đùa: "Hồi đó còn theo đuổi cậu ấy cơ mà, vốn tưởng có thể kiên trì lâu, không ngờ bây giờ lại nhìn trúng đàn em!""Tớ từng nhìn thấy đàn em đó rồi, đúng là trông rất đẹp trai!"Cậu ấy quay lại nhìn cậu nói: "Thế nào? Thất vọng à?"Giang Minh Châu hơi khó chịu, tức giận trừng mắt nhìn cậu ấy: "Nói nhảm gì đấy?"Hướng Phỉ Phỉ che miệng cười.
Lê Tuyết cũng cười, cô ngẩng đầu, đúng lúc bắt gặp con ngươi màu hổ phách của Giang Minh Châu.
Anh chàng hơi mất tự nhiên nên quay mặt đi chỗ khác trước.
Lê Tuyết sững sờ, sau đó cúi đầu xuống.
Cô không để bụng, múc một thìa canh và thổi nhẹ.
Tuy nhiên khi cô đưa canh vào miệng, phúc đến thì lòng cũng sáng ra, trong đầu chợt lóe lên tia sáng, bàn tay đang cầm thìa đột nhiên dừng lại.
Giang Minh! Châu?Cô chợt nhớ đến một nhân vật trong truyện!Thảo nào cô cứ thấy cái tên Giang Minh Châu này quen thuộc như vậy, đúng thế, trong truyện có một nhân vật như vậy, lại còn có quan hệ mật thiết với “Lê Tuyết”!Dựa theo hồi ức của nữ chính Lục Mạn Mạn, trong kiếp đầu tiên, kết cục của “Lê Tuyết” là kết hôn với một người bạn học đã yêu thầm cô ta và sống một cuộc sống hạnh phúc!Nhưng ở kiếp thứ hai, Lục Mạn Mạn rất để ý đến cô ta, sau đó mới biết mặc dù lúc đầu “Lê Tuyết” qua lại với chồng mình ở kiếp trước, nhưng vì gia cảnh của chàng trai không tốt nên không được Triệu Cầm thích.
Chàng trai cũng bướng bỉnh, về sau vào công ty nhà họ Lục bằng năng lực của mình, sau đó đảm nhận vị trí giám đốc điều hành, nhưng cuối cùng trong quá trình làm việc lại yêu bạch liên hoa Thư Vân Hề.
Lục Mạn Mạn nắm bắt thời cơ, khiêu khích “Lê Tuyết” và Thư Vân Hề xé mặt nhau, chó cắn chó, còn bản thân thì đứng bên cạnh xem kịch!Còn người chồng ở kiếp trước không mấy khi xuất hiện của “Lê Tuyết” hình như tên là Giang Minh Châu!Tuy xuất hiện không nhiều nhưng vai này đóng vai trò rất quan trọng.
Cô ngẩng đầu lên, lén lút liếc nhìn anh chàng đối diện.
Nếu là cậu ấy thật thì sẽ khá gay cấn đấy!Trong lòng cô cảm thấy có chút phức tạp, tốt hơn hết là cô nên bớt tiếp xúc với những người đàn ông có quan hệ với Thư Vân Hề và Lục Mạn Mạn, một Lục Lương đã đủ khiến cô đau đầu rồi, nhiều hơn nữa thì cô thật sự không có cách nào đối phó.
Với cả cô cũng không có tham vọng lớn như vậy, nam phụ có tốt đến đâu cũng không phải gu của cô, sau này tìm một người đàn ông có tính cách tương tự mình là được rồi!Bốn người họ ăn xong cũng không đi lượn nữa mà đi thẳng về trường học, vừa tới cổng trường thì đã có rất nhiều người tụ tập ở đó.
Hướng Phỉ Phỉ tò mò, kéo cô lại xem, còn vẫy tay với bạn trai, bảo họ về trước.
Các cô đi qua đó, quan sát kỹ hơn thì thấy có vài nam sinh bị giáo viên phạt đứng, trước mặt có mấy bao thuốc lá vứt trên mặt đất.
Giáo viên trước mặt bọn họ là thầy chủ nhiệm giáo dục, Lê Tuyết biết thầy ấy, thân hình mũm mĩm, giọng nói cực lớn, toàn trường đều có thể nghe thấy tiếng rống của thầy.
.
Danh Sách Chương: