Sau buổi tiệc mừng cùng BOF, Ngọc trở về nhà khi trời đã muộn. Biết là bà "mẹ ma nữ" của mình sẽ không ình vào nên Ngọc đỗ xe trước cổng nhà, cởi đôi giày gót nhọn ra, trèo cổng thôi nào! Tuy cổng cao nhưng nó được thiết kế theo kiểu ô vuông nên rất dễ trèo, chỉ cần bám chắc là ai cũng vào được. Đứng phía ngoài cổng, cô quăng đôi giày cao gót của mình vào trước rồi bắt đầu leo, vào được bên trong, cô lại nhặt đôi giày lên, đi ra phía sau nhà, có một cái thang dây treo lơ lửng trên tường nối với sân thượng, đó là dụng cụ mà cô thường dùng mỗi lần về muộn. Nhà cô cao lắm, leo mãi, leo mãi leo mãi, leo lên đến sân thượng, hỏi cô thấy gì? Dĩ nhiên là cô thấy mệt rồi. Lên tới sân thường cô đi xuống tầng 4, tầng có phòng của cô. Vào phòng, bật đèn, đập vào mắt cô là căn phòng toàn màu trắng, hồng. Đi tắm thôi nào! Tắm xong ngả lưng trên chiếc giường hình trái tim màu hồng, chợp mắt một chút xong cô lại mở mắt ra như chợt nhớ ra điều gì đó.
Danh Sách Chương: