"Thì sao?"
"Ha ha. . . . . ." Cạch.
Tôi quái lạ trừng mắt nhìn điện thoại bị dập máy, bây giờ là tình huống gì? Cô gái này này sáng sớm gọi điện thoại đến nhiễu giấc mộng thanh của người ta vì sao lại còn nói cho tôi biết cô ta là mối tình đầu của Cao Phàm? Hơn nữa, cô ta là ai đối với tôi là một ẩn số X thực sự nha!
Nhìn thoáng qua đồng hồ báo thức ở đầu giường, cho thấy bây giờ là buổi sáng 7 giờ 15. Thật đáng ghét, xem ra ngủ tiếp một giấc là không có hi vọng gì rồi, dứt khoát trằn trọc trên giường luôn. Tôi xoay người nhìn trên giường chỗ đang để trống thuộc về Cao Phàm, không khỏi có chút mất hồn. Tên kia đi công tác hai ngày rồi, mà tôi cũng vậy hai ngày ngủ một mình, lại cảm thấy rất không quen, nhớ ngày xưa cũng từng một mình ngủ, hôm nay chẳng phải thiếu mỗi Cao Phàm sao, rõ ràng ngủ không an ổn.
Xem ra, thói quen thật đáng sợ.
Nhớ vòng tay ấm áp của Cao Phàm quá, nhớ nụ hôn ngọt ngào của hắn, nụ cười đẹp mắt của hắn, còn có trù nghệ bốn sao của hắn nữa
"A!" Tôi ảo não khẽ kêu một tiếng, cảnh cáo mình không thể xuống dốc được, còn muốn xuống nữa sẽ thật sự biến thành một cô gái si tình mất thôi.
Ngồi trước bàn làm việc, vốn định chăm chỉ một chút, cố gắng làm phân tán nỗi nhớ nhung Cao Phàm một ít, ai ngờ phòng của chúng tôi hiệu suất thật sự quá tốt, rõ ràng không có chuyện dư thừa làm, thật làm cho tôi muốn dở khóc dở cười.
Tuy mỗi ngày giữa trưa đều cùng Cao Phàm nói điện thoại, nhưng mỗi khi kết thúc chuyện trò lại cảm thấy trống rỗng hư không, tiểu Nhã ơi tiểu Nhã, không thể tưởng được mày cũng có ngày hôm nay. . . . . .
"Thương Hải một tiếng cười, hai bờ sông cuộn sóng. . . . . ." Theo Thương Hải một tiếng cười một tiếng chuông vang lên, tôi có khí mà vô lực bắt máy.
"Tôi là mối tình đầu của Cao Phàm." Vẫn là giọng nói điện giật ấy vang lên.
"Còn gì không?" Mặc dù là cùng câu hỏi, nhưng lần này thanh âm của tôi rõ ràng là tràn đầy hưng phấn, ai bảo tôi hiện tại bên trong đang nhàm chán, cùng cô ta tâm sự cũng không tồi.
"Ha ha. . . . . . Cô thật đáng yêu!" Cạch.
Không phải chứ! Tôi lại trừng mắt nhìn điện thoại, có chút không thể chấp nhận được sự thật, đều đã khen người ta đáng yêu rồi, trò chuyện thêm một hai câu sẽ chết sao! Nhưng ác một cái là điện thoại không hiện số gọi đến, muốn gọi trở lại cho cô nàng cũng không được.
Lúc tôi không biết giết thời gian như thế nào, đột nhiên có người tìm, lúc ấy tôi vô cùng hưng phấn, nhanh như chớp chạy ra cửa chính.
Tìm tôi là chẳng phải phải ai xa lạ, người đã lâu không thấy Đồng Anna.
"Chị Anna!" Tôi hưng phấn thong thả đi đến trước mặt nàng.
Chẳng hưng phấn như tôi, Anna vẻ mặt trầm trọng nói: "Tiểu Nhã, chị cần em ủng hộ và phối hợp!"
Mặc dù có loại dự cảm không tốt, nhưng tôi còn là vẻ mặt nghiêm túc lấy hết sức bú sữa vỗ ngực nói: "Chắc chắn rồi!"
Anna nhỏ giọng bên tai tôi nói: "Theo giúp chị đi bắt kẻ thông dâm!"
Bắt, bắt, bắt, bắt kẻ thông dâm?
"Bắt gian ai cơ chứ?" Tôi nhất thời phản ứng không kịp, ngây ngốc hỏi.
"Cốc!" Anna nhịn không được nhắm đầu tôi gõ một cái, bất lực nói: "Tiểu Nhã, em còn giỡn cái gì nữa hả, ngoại trừ Lưu Vũ chị còn có thể bắt gian ai?"
A! Lưu Vũ bạn trai Anna, nhưng trong trí nhớ của tôi Lưu Vũ là người đàn ông tốt nha, làm sao có thể làm ra chuyện có lỗi với Anna được?
"Cái kia. . . . . ." Tôi nhỏ giọng nói: “Chị có phải đang hiểu lầm gì không. . . . . ."
Anna cắt lời tôi..., vẻ mặt bất kể giá nào nói: "Là bạn bè chuyện nên hỏi thì hãy hỏi, cùng chị đi là được rồi!"
Ặc . . . . . Đã Anna đã nói như vậy rồi, tôi chỉ có thể xin công ti cho nghỉ nửa ngày, bị Anna lừa đến khách sạn XX nằm vùng.
Tại khách sạn, tôi trước thấy một cái bóng rất giống Cao Phàm, tôi không khỏi buồn bực, chẳng lẽ người đàn ông này đã về rồi? Không có thời gian chờ tôi nghĩ lại, tôi lại thấy bóng Quan Duẫn Phi, hai phút sau, Lưu Vũ cũng hiện ra tiến vào khách sạn. Không biết tại sao, chỉ cần thấy Duẫn Phi tôi liền cảm thấy có việc sắp phát sinh, tốt nhất đừng giống tôi nghĩ nha.
Lúc chúng tôi đang qua đường vào khách sạn, Thương Hải một tiếng cười tiếng chuông lại vang lên, chứng kiến cái số lạ mà quen kia, tôi bắt máy: " Mối tình đầu Cao Phàm, lại thế nào đây?"
"Ha ha, tôi và Cao Phàm tại khách sạn XX mướn phòng nha!" Đối phương khiêu khích nói.
Ặc. . . . . . Tên khách sạn này sao nghe quen tai vậy ta?
"Thì sao?"
"Cô tới bắt thông dâm đi! Sau đó. . . . . ." Cạch.
Tôi sặc! Cái cô này sao thích nói lấp lửng thế nhỉ . . . . . . Hơn nữa còn có thành ý muốn tôi đến bắt thông dâm..., hẳn là số phòng cũng nên cho tôi biết mới hợp lẽ nha!
Đi vào khách sạn, đột nhiên ý thức được cái khách sạn mà cô kia nhắc lới chính là khách sạn này, bóng dáng vừa mới trông thấy đúng là của Cao Phàm! Bây giờ là tình huống gì đây, tại sao tất cả mọi người lại chọn cùng một thời gian xuất hiện ở cái chỗ ít nhiều làm người khác hiểu lầm này? Hiện tại điều làm tôi đau đầu nhất là, tôi nên cùng Anna bắt gian Lưu Vũ hay là muốn Anna theo giúp tôi đi bắt gian Cao Phàm?
Trải qua một phen trời đất hoõn chiến, cuối cùng tôi quyết định tin tưởng Cao Phàm, cùng Anna đi bắt gian Lưu Vũ.
Tin tưởng Cao Phàm, thật sự là một cái cớ tuyệt hảo, cho nên, Cao Phàm, chờ em một chút nha! Tôi dưới đáy lòng gầm nhẹ.
Anna thừa dịp tôi đang trời đất giao chiến đã tìm được số phòng của Lưu Vũ, về phần thủ đoạn thì không biết, nhưng đủ để tôi bội phục sát đất.
Đứng trước cửa phòng, phát hiện gian phòng khép hờ, còn chưa kịp chờ tôi buồn bực, Anna hít sâu một hơi xông vào.
Trong tình huống bình thường, nếu như trong phòng xuất hiện một nam và một nữ thì cũng có thể hiểu được, nhưng hôm nay, trong phòng lại xuất hiện hai người đàn ông, trong đó Duẫn Phi thân trên trần trụi nằm dài trên giường, Lưu Vũ quần áo cũng không chỉnh tề ngồi trên người Duẫn Phi, nhìn thế nào thì mập mờ thế ấy. Trong lúc ấy bốn người chúng tôi lập tức cứng lại.
"Anna!"
"Tổng giám đốc. . . . . ."
"Tiểu Nhã?"
"Duẫn Phi! ?"
Bốn giọng nói đột nhiên đồng thời vang lên. Có phải đây là nói chúng tôi quá ăn ý với nhau?
Anna không biết làm sao sững sờ ở tại chỗ, tôi vô cùng kích động chạy tới vừa đem Duẫn Phi trên người Lưu Vũ tách ra, vừa ghìm chặt cổ Duẫn Phi kéo vô buồng tắm.
Đi vào phòng tắm, tôi đem Duẫn Phi kéo ngồi trên bồn cầu, một chân dẫm trên tường, nhìn thẳng mặt tuấn tú của Duẫn Phi, chỉnh thành bộ dạng của một nữ lưu manh gốc, Duẫn Phi hai tay che ngực, vẻ mặt hơi sợ sệt nhìn tôi.
"Che cái gì mà che!" Tôi một tay đẩy hai cái tay đang che trên ngực hắn xuống, nhìn điệu bộ buồn nôn kia quát: “Nói! Các người vừa mới đang làm gì?"
Duẫn Phi ủy khuất nói: "Thì giống như hai người đã nhìn thấy đó. . . . . ."
"Cái gì!" Tôi kêu to lên: “Anh dám sau lưng Nghiêm đại ca làm loạn? Cho dù làm loạn, sao lại muốn người đàn ông của chị em tốt của hem hả! Sao anh lại phụ lòng Nghiêm đại ca, làm phụ lòng em, phụ lòng phụ lão hương thân. . . . . ."
"Ngừng. . . . . ." Duẫn Phi ngắt lời tôi đang thao thao bất tuyệt: “Có phải hai người hiểu lầm gì không. . . . . . Anh có làm loạn gì đâu, chỉ là tìm Lưu Vũ giúp anh mat-xa mà thôi. Hơn nữa nếu thật sự làm loạn sao anh không đóng cửa? Lại để tụi em có cơ hội xông vào?"
Thật sự chỉ là mát xa đơn giản như vậy? Tôi hoài nghi nhìn hắn.
Duẫn Phi lập tức dựng thẳng ba ngón tay thề với trời: "Thật sự! Gần đây thật sự quá mệt mỏi, vì tranh thủ ngày nghỉ mỗi ngày đều tăng ca, khiến cho anh đau lưng, Lưu Vũ thấy anh đáng thương, đã giúp anh mát xa, phương pháp rất trong sáng, cho nên lần này cũng tìm anh ấy . . . . . ."
Ặc. . . . . . Tạm thời tin hắn lần thứ nhất đi. Ai bảo hắn là GAY, rất dễ làm cho người ta hiểu lầm chứ. . . . . .
Chờ chúng ta ra khỏi buồng tắm, nhìn thấy Anna và Lưu Vũ đang ôm hôn, xem ra hiểu lầm đã được giải quyết. Vì vậy tôi cùng Duẫn Phi rất có hậu để phòng lại cho hai người, làm bóng đèn cũng không tốt lành gì.
Ra khỏi cửa phòng Duẫn Phi lại nhận được điện thoại tình yêu của Nghiêm đại ca nên vứt tôi lại, còn lại mình tôi đang suy nghĩ có phải là nên gọi điện cho Cao Phàm.
Vừa lấy điện thoại ra, số điện thoại kia đã xuất hiện. Lần này không đợi tôi lên tiếng, đối phương nói: "Chán ghê, sao cô không đến!" Cạch.
Tôi sặc. . . . . . Thì ra không đi bắt thông dâm cũng là lỗi của tôi sao?
Bởi vì giằng co đến trưa, cho nên buổi tối tôi ngủ được đặc biệt ngon.
Nửa mê nửa tỉnh, tôi bị nụ hôn quen thuộc hôn cho tỉnh, tận lực bồi tiếp một hồi vận động hạn chế trẻ em.
Buổi sáng, một đêm ngủ ngon tôi thoả mãn mở to mắt, vốn tưởng rằng tối hôm qua làm một đêm mộng xuân, sau nhìn thấy trên lưng một cánh tay, tôi vui mừng xoay người, quả nhiên thấy khuôn mặt tuấn tú của Cao Phàm xuất hiện ở trong tầm mắt. Tôi cười hôn tỉnh hắn, rất nhanh hắn xoay người đè lên đoạt lại quyền chủ đạo. Tiếp theo, tránh không khỏi một hồi vận động kịch liệt vào sáng sớm.
Triền miên qua đi, tôi hiếu kỳ hỏi: "Chồng yêu à, mối tình đầu của anh là người như thế nào ?"
Nói hỏi người vô ý, người nghe hữu tình, Cao Phàm lập tức vẻ mặt biểu lộ giống như gặp cơn ác mộng, hình như mối tình đầu của hắn tựa như một hồi phim kinh dị làm cho hắn sợ hãi.
Chứng kiến hắn vẻ mặt thống khổ đấu tranh, tôi tốt bụng nói: "Ặc. . . . . . Coi như cái gì em cũng chưa hỏi đi. . . . . ."
"Tiểu Nhã, văn phòng tổng giám đốc tìm!" Ngữ Tình hưng phấn truyền lời.
Cao Phàm muốn tìm tôi?
Tôi buồn bực bước vào tầng 25, ngoài ý muốn được Thần giữ cửa Tống nhiệt tình tiếp đãi. Tôi khó hiểu đi vào văn phòng tổng giám đốc, nhìn thấy ngoại trừ Cao Phàm, còn có một cô gái đẹp rất hứng thú nhìn tôi.
Mặc dù ánh mắt của cô này rất đáng ngờ, nhưng tôi rất có lễ phép nhìn nàng nhẹ gật đầu, sau đó ngồi bên cạnh nàng.
"Vị này chính là nhà thiết kế đặc biệt của công ty của chúng ta lần này: “ Cao Phàm xem tôi vẻ mặt khó chịu nói: “Cô ấy chủ động điểm danh muốn em làm trợ lí của cô ấy."
"Ha ha. . . . . . Tôi lời đầu tiên tôi giới thiệu, tôi tên là La Y Y, tiểu Nhã, chiếu cố nhiều hơn nha!" Mỹ nữ cười tủm tỉm cùng tôi bắt tay.
Tiếng cười này, cái giọng gọi tên tôi này, không sai, chính là tình đầu của Cao Phàm!
Tôi cười tự giới thiệu sau muốn rút tay lại nhưng bị nàng nắm chặt tay, sao nàng lại không muốn buông tay, còn mờ ám sờ tay lên eo tôi, thoáng chốc làm cho tôi cả người nổi da gà.
Từ ngày đó, tôi cùng mối tình đầu cuả Cao Phàm La Y Y cả ngày ở chung một chỗ. La Y Y là một người phụ nữ rất chuyên nghiệp tập trung mười phần vào công việc, rất có thực lực, cùng nàng làm việc với nhau có thể học hỏi được nhiều điều. Nàng hình như rất thích tôi, sau khi tan việc luôm kiếm cớ để tôi và nàng cùng nhau ăn cơm.
Gần nhất nàng luôn mời tôi xem phim, hơn nữa đều chọn phim kịnh dị, mỗi lần đều là sợ đến trốn vào trong ngực tôi. Tuy nhiên có thể hiểu được, nhưng có cảm giác, cảm thấy có điểm kỳ lạ.
Lúc bình thường tiếp xúc, phát hiện nàng hình như đối với tôi càng cảm thấy hứng thú, chúng tôi cùng một chỗ giờ chưa bao giờ nói chuyện Cao Phàm, ngược lại luôn nói về tôi, thỉnh thoảng cũng sẽ đối với tôi làm ra một ít động tác thân mật, đặc biệt là trước mặt Cao Phàm, bởi vậy mỗi lần đều làm Cao Phàm nổi trận lôi đình.
Đêm nay, La Y Y mời tôi dùng cơm tại phòng nàng trong khách sạn.
Tôi đúng hẹn đi vào phòng, nàng lại mặc áo tắm ra mở cửa, dưới áo tắm còn trông thấy tất lưới khêu gợi, đây là tình huống gì? Cùng con gái ăn cơm phải dùng tới tất lưới gợi cảm vậy sao?
La Y Y ân cần rót cho tôi một ly rượu chát, cũng vẻ mặt chờ mong nhìn tôi, giác quan thứ sáu của tôi cho biết rượu này có vấn đề, vì vậy tôi chỉ nhẹ nhàng nhấp một miếng, nàng đối với động tác của tôi mặc dù có điểm thất vọng, nhưng vẫn là vui vẻ cùng tôi dùng cơm.
Sau khi ăn xong, nàng đem tôi tiến vào phòng ngủ, đem tôi đặt trên giường, không đợi tôi hoàn hồn, nàng lại cởi bỏ áo tắm, lộ ra dáng người hoàn mỹ dưới nội y gợi cảm màu đen.
Tôi như bị sét đánh, cứng lại trên giường.
La Y Y hướng tôi đi tới, đem tôi đặt ở trên giường, cặp môi đỏ mọng khêu gợi bên tai tôi vừa nói: "Tiểu Nhã, tôi là thật sự thích em. . . . . ."
"Đợi. . . . . . Chờ một chút. . . . . ." Tôi lắp bắp nói: "Cô không phải là mối tình đầu của Cao Phàm sao?"
Nàng thấp giọng cười cười: "Đúng nhưng mà, chúng tôi chia tay rồi, bởi vì tôi phát hiện so với đàn ông, tôi càng ưa thích phụ nữ hơn. . . . . ."
Một tiếng ầm vang, tôi cuối cùng cũng sáng rõ, thì ra cô gái này cũng là LES, cùng Duẫn Phi là người trong giới.
Tôi đã nói là không kì thị đồng tính luyến ái, nhưng mà cô không cần phải yêu tôi nha!
Tuy rất đả kích, rất muốn phản kháng, nhưng bị nàng ngăn chận tôi đây như thế nào cũng không nhúc nhích được, giờ phút này mới hiểu được, thì ra sức lực của người phụ nữ này cũng không khác đàn ông mấy. Mắt thấy môi của nàng muốn in trên môi tôi, tôi khóc không ra nước mắt định tiếp nhận nụ hôn cường bạo của nữ đồng chí này.
Đột nhiên trọng lượng trên người bỗng mất đi, nghe được Cao Phàm quát lên: "La Y Y! Không nên quá đáng như thế! Nếu không tôi đánh cô đấy!" Tiếp theo tôi rơi vào vòng tay ấm áp của Cao Phàm.
Nghe được Cao Phàm nổi giận tuyên bố, La Y Y cười tủm tỉm nịnh nọt nói: "Đừng kích động như vậy, tôi chỉ đùa thôi, nếu như là thật sự sao lại có thể gọi điện báo cho anh biết? Không cần phải cả ngày hô đánh la giết, coi là ngày mai tôi phải bay rồi, tha cho tôi đi nha!" Vừa nói vừa mặc lại áo tắm.
Đã người ta đã muốn đi, tôi đây tha thứ cho nàng một lần, vì vậy tôi nhìn Cao Phàm lắc đầu tỏ vẻ hãy quên đi.
La Y Y thấy thế lập tức không sợ chết nhìn tôi tặng một cái hôn gió, làm cho tôi tóc gáy lại dựng lên, giờ phút này tôi rốt cục có thể hiểu được tại sao buổi sáng hôm đó vẻ mặt Cao Phàm lại kinh khủng như vậy, không khỏi dưới đáy lòng đồng tình với hắn .
Ngày hôm sau, tôi và Cao Phàm cùng đi sân bay tiễn nàng.
La Y Y cùng chúng tôi ôm từng người sau lại lén hôn trộm, còn vẻ mặt cô đơn vô sỉ nói: "Kỳ thật tôi là lưỡng tính, rất yêu mến tiểu Nhã đồng thời lại ưa thích Cao Phàm, làm sao bây giờ?"
Cao Phàm run rẩy khóe miệng, chịu đựng cảm xúc nổi điên lạnh lùng nói: "Làm sao bây giờ? Rau trộn! Không cần phải nhiều lời như vậy, làm ơn cút đi xa một chút!"
Cái cô này hình như có chứng thích bị ngược đãi, nghe được khẩu khí không hoà hảo gì của Cao Phàm ngược lại cười rộ lên, vừa đi vừa quay đầu lại vừa ngoắc nói: "Tiểu Nhã! Tôi là thật sự thích em, cho nên có thời gian, tôi sẽ trở về thăm em!" Cuối cùng còn tặng cho một cái hôn gió.
Lúc này đến phiên khóe miệng của tôi run rẩy.
Giờ phút này không thể không đồng ý với Cao Phàm ..., cô gái này này, làm ơn cút xa xa một chút nha!
Spoil: Số đào hoa