• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn Triệu Thiên chỉ kiếm vào cổ Triệu Quân Trác toàn trường lâm vào một mảnh yên tĩnh có thể nghe rõ tiếng gió rít rào thổi qua làm bọn họ bừng tỉnh, nhưng trên mặt không che giấu nổi sự bàng hoàng:

- Triệu Quân Trác thật sự thua rồi?.

- Sao có thể được, hắn tu vi rõ ràng là hậu thiên thất trọng sao có thể bị đánh bại bởi hậu thiên ngũ trọng được, chuyện này thật phi lý. 

- Thật điên rồi ta có phải hay không ta đầu có vấn đề, làm sao Triệu Thiên có thể thắng được chứ, hắn tu vi kém xa Triệu Quân Trác hai tầng cảnh giới, hắn nhất định sử dụng yêu pháp.

- Ta cũng nghĩ như vậy Triệu Quân Trác, là thiên tài của Triệu gia chúng ta mới 18 tuổi tu vi hậu thiên thất trọng, trừ Triệu Vũ ra trong gia tộc không ai là đối thủ, nhưng hôm nay hắn bị Triệu Thiên đã bại, nếu hắn không sử dụng thủ đoạn hay yêu pháp làm sao có thể thắng Triệu Quân Trác được chứ?, ai có thể tin hắn.

Mọi người bắt đầu nghị luận sôi trào đều bị hắn làm cho không thể tiếp thu sự thật, có người cho rằng hắn sử dụng yêu pháp đánh bại Triệu Quân Trác. Nhưng chuyện này cũng không tránh được, bởi vì trong mắt bọn họ Triệu Thiên Chỉ là một tên phế vật không hơn, không kém mà Triệu Quân Trác là thiên tài được mọi người Triệu gia công nhận

Nhìn hắn bị Triệu Thiên đánh bại làm cho thế giới quan của bọn họ sụp đổ, bọn họ chưa từng nhìn thấy ai có thể vượt cấp khiêu chiến như Triệu Thiên, nhưng lúc này được chứng kiến một màn làm cho bọn họ trở nên hoang mang khó có thể tiếp nhận.

Triệu Thiên Hùng cũng bị Triệu Thiên làm cho kinh ngạc hết lần này tới lần khác, hắn lần này thật sự kích động trên mặt mang theo không thể tin cùng kinh hỉ:

- Hậu thiên ngũ trọng đánh bại hậu thiên thất trọng, hắn thật làm cho ta kinh sợ hết lần này đến lần khác, như thế chiến lực cho dù là ta lúc bằng tuổi hắn cũng không bằng, hahaha, nhi tử của ta so với thiên tài còn muốn yêu nghiệt hơn.

Hắn trong lòng đối với Triệu Thiên chiến lực như thế cũng kinh sợ cùng cảm thán, cho dù là những thiên tài trẻ tuổi gia tộc danh tiếng trong Thiên Tân Thành cũng không thể bì với Triệu Thiên.

Trái ngược với sự vui mừng của Triệu Thiên Hùng, Triệu Bách Lâm lúc này trên mặt cũng mang theo một phần kinh sợ, hắn thật không ngờ tới Triệu Quân Trác bại bởi Triệu Thiên, càng kinh sợ hơn là chiến lực của hắn, bên cạnh kinh sợ sắc mặt hắn nhìn lấy Triệu Thiên càng thêm âm trầm: " đáng ghét hắn làm sao có thể đánh bại Trác nhi được chứ?, nhất định phải trừ khử hắn nếu không kế hoạch thâu tóm Triệu gia của ta thất bại".

Trên khán đài quan sát các trưởng lão đều bị Triệu Thiên làm cho ngây người, trên mặt bọn họ thần sắc không thể tin nhìn trên sân đấu, Triệu Thiên Long cũng như vậy hắn không nghĩ tới Triệu Thiên sẽ làm cho bọn hắn kinh ngạc cùng kinh sợ.

Triệu Vô Địch thần sắc cũng bất ngờ, nhìn Triệu Thiên sau lại cười lên làm cho tất cả trưởng lão đều bừng tỉnh:

- Ta Triệu gia lần thứ nhất chứng kiến được như thế nào là thiên tài, hahaha, tổ tiên thật sự phù hộ cho Triệu gia chúng ta, lần trước là Hùng nhi thiên phú cao tuổi tròn 30 đã vào tiên thiên nhưng không may bị bọn Thiên Sát Đường ám hại nhất định ta sẽ cho chúng tuyệt diệt, người thứ hai là Tuyết nhi 15 tuổi đã là hậu thiên bát trọng, lần này Triệu Thiên 16 tuổi hậu thiên ngũ trọng không thể so với Tuyết nhi nhưng hắn chiến lực so với bọn họ mạnh hơn.

hắn nói trong mắt hiện lên phẫn nộ, vui mừng cùng kích động, Triệu Thiên lần này biểu hiện so với tưởng tượng của hắn càng muốn mạnh hơn. Triệu Thiên Long nhìn thấy hắn như vậy kích động, mấy vị trưởng lão cũng nhìn Triệu Thiên với cặp mắt khác, nhưng nghĩ tới thân phận Triệu Thiên một vị trưởng lão nói:

- Nhưng hắn không phải người Triệu gia chúng ta.

- Ai nói hắn không phải người Triệu gia chúng ta, Thiên Hùng coi hắn như con ruột của mình, trong mắt ta hắn là cháu ta, là người Triệu gia chúng ta, ai dám nói không?

Hắn đối với Triệu Thiên xem như cháu ruột của mình, đối với những lời bọn họ hắn vô cùng phản đối, các trưởng lão nghe thế đều im lặng không nói, Triệu Thiên Long rất đồng tình, hắn luôn xem Triệu Thiên như cháu của mình đối đãi hắn đều rất giống với bọn người Triệu Thiên Tuyết yêu thương không thôi.

Dưới đài Triệu Vũ nhìn thấy trong nội tâm có kinh sợ, có hưng phấn, hắn lúc này chiến ý bị Triệu Thiên khơ gọi, hai tay nắm chặt đè nén trong lòng kích động, hắn là một tên vũ si chỉ cần thấy đối thủ mạnh hắn nhất định phải khiêu chiến.

- ngươi thật biết làm ta bất ngờ, ta thật muốn đấu với ngươi một trận.

Triệu Như Hương nhìn Triệu Thiên đánh bại Triệu Quân Trác vô cùng kích động, nàng nhìn Triệu Minh kinh sợ, trong nội tâm không khỏi tự hào cùng vui mừng.

- Ta biết mà, ca ca không phải là phế vật bị mọi người khinh nhục, huynh ấy mới chính là thiên tài trong thiên tài.

Trái ngược với nàng Triệu Minh lúc này mặt hoảng sợ, hắn không thể tin được đại ca hắn bị Triệu Thiên đánh bại trong lòng không khỏi run rẩy.

- Làm sao có thể, hắn chỉ là một tên phế vật, như thế nào có thể thắng được đại ca huynh ấy, nhất định hắn giở trò.

Trên sân đấu Triệu Thiên chỉ về Triệu Quân Trác thấy trưởng lão chưa tuyên bố liền nhìn sang:

- Triệu Thành trưởng lão mời ngài tuyên bố kết quả.

Triệu Thành nghe Triệu Thiên gọi mình hắn từ trong chấn kinh tỉnh lại, hắn khó tin nhìn Triệu Thiên giọng hơi run tuyên bố:

- Trận này người thắng là Triệu Thiên, hắn được quyền tiến vào trận cuối cùng.

Triệu Thiên nghe hắn tuyên bố kết quả liền đem tinh mộc kiếm thu trở về quay người đi xuống, Triệu Quân Trác sau khi nghe tuyên bố kết quả hắn như nổi điên hét lên:

- không ta không có thua, hắn... hắn nhất định giở trò ám hại ta, làm sao ta có thể thua trong tay một tên phế vật chứ, ta muốn phế ngươi, ta không thể thua được.

Hắn như điên cuồng xông thẳng vào Triệu Thiên tung ra một chưởng phía sau lưng hắn, một màn này làm cho bọn họ giật mình, Triệu Như Hương thấy thế hét lên.

- ca ca cẩn thận.

- ha ha, chết đi

Trước sự bất ngờ Triệu Quân Trác một chưởng đánh về Triệu Thiên hắn ra tay qua nhanh Triệu Thành cũng bị hành động của hắn làm bất ngờ không kịp ngăn cản, chưởng vừa tới, trước sự kinh ngạc của mọi người Triệu Thiên cũng tung ra một chưởng.

- ầm

Song chưởng va nhau người bay ra ngoài không ai khác là Triệu Quân Trác, hắn bị một chưởng của Triệu Thiên đánh bay va vào tường, nhưng chưa kịp mọi người hoàn tỉnh thì lại một tiến hét nữa vang lên.

- Tiểu tử ngươi ám hại nhi tử ta.

Lần này không ai khác chính là Triệu Bách Lâm hắn sau khi nhìn thấy nhi tử mình bị đánh bay trong tâm nổi lên sát ý muốn nhân cơ hội này trừ bỏ Triệu Thiên, biến cố này làm cho bọn người Triệu Vô Địch không kịp ra tay, Triệu Như Hương thấy thế hét lên:

- Ca ca.

Triệu Thiên cũng bị hành động của Triệu Bách Lâm không kịp đề phòng hắn chân nguyên lực trong đan điền vận chuyển tung ra một chưởng đối chưởng của Triệu Bách Lâm.

- Ầm 

Song chưởng chạm nhau tạo ra dư chấn, Triệu Bách Lâm bị đẩy lùi về sau bốn bước, Triệu Thiên bị đẩy lùi về sau vài chục bước liền phun ra một ngụm máu:

- Phốc

Sắc mặt hắn cũng tái đi, mọi người nhìn thấy cũng kinh sợ, đặc biệt Triệu Bách Lâm hắn tu vi hậu thiên bát trọng lại bị đẩy lùi bốn bước hơn nữa hắn đã sử dụng toàn lực chỉ đánh trọng thương Triệu Thiên, như vậy hắn càng không buôn tha ý niệm trừ bỏ Triệu Thiên.

- Triệu Thiên ngươi dám giở trò ám hại nhi tử ta, không thể tha thứ.

Hắn nói rồi lại tung ra một chưởng về Triệu Thiên, Triệu Thiên lúc này trọng thương không thể tránh né ánh mắt phẫn nộ cắn răng nhìn Triệu Bách lâm đánh tới, nhưng ngay lúc này một thân ảnh xuất hiện giọng uy nghiêm:

- Nhị ca, ngươi khinh ta không biết bảo vệ nhi tử mình sao?

Người xuất hiện chính là Triệu Thiên Hùng, hắn lúc này trong lòng lửa giận vô cùng, hắn nhìn thấy Triệu Bách Lâm muốn ra tay với Triệu Thiên không nhịn được đứng ra, hắn nhanh chóng đẩy lùi thế công của Triệu Bách Lâm, trên người uy áp tiên thiên cảnh tam trọng hiện ra.

- Đây...

Triệu Bách Lâm tại trong uy áp kinh sợ nhìn Triệu Thiên Hùng phía trên đài Triệu Vô Địch cảm nhận được uy áp tiên thiên cảnh.

- Đây là uy áp của tiên thiên cảnh, lão tam thương thế đã khỏi, hơn nữa còn đột phá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK