Chương 202
Hầu hết thời gian, con người đối xử với nhau bằng sự chân thành. Chính vì Ứng Hiểu Vi chưa bao giờ tỏ ra cao ngạo, coi A Ly và A Thanh như những người bạn tốt thực sự nên cô đã giành được sự yêu mến của họ.
Ứng Hiểu Vi vỗ vai A Thanh, cô nói. “Tôi còn chưa ăn món nào mà cô bày ra, cho nên tôi không thể chết được. A Thanh, đừng lo lắng. Anh Thiên Dương sẽ dạy cho những kẻ xấu đó một bài học. Anh ấy thật mạnh mẽ, sẽ không sợ bọn họ đâu.”
A Ly nhìn hai cô gái ngây thơ đang cười khúc khích ở bên cạnh. Ngay lúc bầu không khí đang hòa hợp, một giọng nói châm chọc sắc bén đột nhiên vang lên.
“Hiểu Vi đã trở lại. Đúng là may mắn thật.”
Ngay khi nụ cười giả tạo đặc trưng của Vũ Vân Dung hiện lên trong mắt Ứng Hiểu Vị, cô không thể nuốt nổi đồ ăn của mình.
Sau đó, cô nhìn thấy Chung Nghệ Hân và Trương Thiên Hồng theo sau Vũ Vân Dung.
Cô ngửi thấy bầu không khí chung quanh sặc mùi chiến tranh.
Tin tức về vụ bắt cóc của Ứng Hiểu Vi đã bị rò rỉ. Họ đến nhanh như vậy, chắc chắn không phải có ý định tốt.
Ứng Hiểu Vi trong lòng cười nhạo, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ ngây ngốc như không biết gì. Khi nhìn thấy Vũ Vân Dung và những người khác bước vào, cô thậm chí còn không nhúc nhích cái mông của mình.
Chung Nghệ Hân cau mày nghi ngờ và nói với giọng duyên dáng. “Hiểu Vi, cô ngớ ngẩn đến mức không biết rằng có khách đang đến à? Hỏi thật nhé cô còn nhận ra chúng tôi không?”
Vừa nói cô vừa xua tay trước mặt Ứng Hiểu Vi. Động tác của cô đặc biệt giễu cợt, tựa hồ cho rằng Ứng Hiểu Vi là kẻ ngốc.
Chung Nghệ Hân tức giận khi nhìn thấy dáng vẻ kiêu ngạo và ngốc nghếch của Ứng Hiểu Vi. Cô đã từng là một tiểu thư quyền quý. Bất cứ nơi nào cô đi đến, mọi người đều đối xử với cô như thể cô là ngôi sao lớn nhất và tinh tế nhất. Vậy mà cô đến nhà họ Trương, kẻ ngu sỉ đần độn này lại tỏ ra xem thường cô.
“Bỏ đi. Cô ta là một kẻ ngốc. Cô ta có lẽ còn buồn hơn sau khi sợ hãi.” Vũ Vân Dung khóe môi cong lên, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường.
Dù gì thì Ứng Hiểu Vi cũng là vợ của Trương Thiên Dương. Theo quy ước, họ phải đến và bày tỏ sự lo lắng.
Tất nhiên, đó không phải là một chuyến thăm quan tâm mà là để chế giễu.
Ban đầu, họ muốn xem Ứng Hiểu Vi có bị bọn bắt cóc tra tấn và hành hạ dã man hay không. Cuối cùng, Ứng Hiểu Vi xem như ổn cả rồi. Điều này khiến họ vô cùng thất vọng.
Bởi vì lần trước bị Trương Thiên Dương cho một bài học, lần này Trương Thiên Hồng không nói lời nào châm chọc. Cô chỉ nhìn Ứng Hiểu Vi bằng ánh mắt nặng nề.
Sau khi Dụ Khả Tâm biết tin Ứng Hiểu Vi bị bắt cóc, phản ứng đầu tiên của bà là có chút đau khổ và lo lắng.
Bà có ấn tượng tốt về Ứng Hiểu Vi. Mặc dù Ứng Hiểu Vi có chút ngốc nghếch nhưng cô là một đứa trẻ tốt bụng. Trong số rất ít người đến, bà là người duy nhất đến với †ấm lòng chân thành.
“Hiểu Vi, con sợ à? Đừng sợ, thật tốt khi con đã an toàn trở lại…”
Ban đầu, Dụ Khả Tâm muốn mang một thứ gì đó qua thăm Ứng Hiểu Vi. Bà có một ít hương và tinh dầu do bà tự làm, có thể dùng để xoa dịu cảm xúc của Ứng Hiểu Vi và trấn an tinh thần. Bà cho rằng Ứng Hiểu Vi sau khi bị một cú sốc như vậy có thể sử dụng chúng.