EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Sau khi Ron rời đi, Snape không coi được bất kì cuộn da dê nào nữa bỏ bút.
Khoanh tay, bực bội đi qua đi lại trong văn phòng, thùng nước góc phòng bởi vì mùi của hải yêu biến mất cho nên bắt đầu xốn xang, đập liên tục vào thành thùng, Snape vung tay quẳng một thần chú ra, mùi thịt cháy vang lên, mấy con rắn biển còn sống im ru.
Trải qua nhiều chuyện như vậy, tức giận, oán hận, ngay cả căm hận cũng không lạ, nhưng Potter lại bình tĩnh một cách kỳ quái, bình tĩnh nói chuyện phiếm đùa giỡn với mấy người từng thọc cho y một dao sau lưng, dao động cảm xúc như mặt hồ tĩnh lặng, này không bình thường, giống như Grindelwald nói, Potter thật sự cần một vị bác sĩ tâm lý, không phải chỉ chữa bệnh cho y, mà hắn cũng muốn biết rốt cuộc y đang nghĩ cái quái gì trong đầu.
Hắn không hy vọng sau khi Potter giải quyết vũ xà xong trực tiếp biến thành Chúa Tể Hắc Ám đời thứ tư rồi đi phá huỷ thế giới.
Còn bác sĩ tâm lý thì...Snape cười lạnh, cái con thỏ ngu ngốc nghe có biến lập tức bỏ chạy kia rất tốt.
————————()————————
"NO! NO! NO!" Người đàn ông tóc vàng chui rúc đằng sau bàn làm việc, biểu cảm cứ như nhìn thấy một giám ngục "Tôi không đi!" Hắn nơm nớp lo sợ khó khăn lắm mới vượt qua hết cái năm ở Hogwarts, hắn tuyệt đối không về đó lại đâu!
Hắn hôm nay đang sửa sang lại bản thảo trong căn nhà mình mình thuê, cái nhà này hắn đã lựa cực kì kỹ, tuyệt đối bí ẩn, ngoài ra vị trí thông với nhiều phương tiện di chuyển.
Không khí hoà bình của giới phép thuật Anh nhiều đến mức người ta muốn ngủ gật, nhưng lấy kinh nghiệm thám hiểm nhiều năm của hắn, hắn chắc chắn đó là biển lặng trước cơn bão.
Thề có Merlin rằng lúc hắn vừa nhìn thấy gương mặt của Cậu Bé Vàng kia đã muốn xé bỏ hợp đồng giáo sư bỏ của chạy lấy người, hắn dám thề, cái tên nhóc kia là học sinh chuyển trường từ Đức sang có quan hệ rất tốt với Snape năm đó, hơn nữa, vật phẩm phòng hộ cậu ta đeo trên người mém nữa nướng chín cái tay hắn muốn dùng để chạm vào y.
"Tôi thừa nhận lúc đó tôi ám hại anh là không đúng, nhưng mà, có thể nể mặt tôi cải tà quy chính giúp đỡ anh được không, đàn anh Snape, anh không thể để lâu như vậy rồi mới đến tính sổ chứ trời!" Đầu óc điên cuồng thời niên thiếu của hắn rất có vấn đề, IQ thấp làm hạch ma pháp của bản thân vỡ, còn hên rằng bản thân là quý tộc mấy trăm năm, hắn cải tà quy chánh, chỉ số thông minh online, Lockhart có thể truyền thừa được đến bây giờ thì chuyện hành động ngay lập tức cũng là một trong những kỹ năng cần thiết, ba hắn sau khi thấy phong phanh Chúa Tể Hắc Ám có vấn đề, đã đuổi hắn khỏi Anh ngay lập tức, cho hắn tự lưu lạc khắp thế giới, bởi vì kế sinh nhai nên hắn mới bắt đầu viết tiểu thuyết, vất vả trải qua thời kỳ hắc ám nhất, với cái loại không khí này, hắn nhất định không trở lại Anh tìm chết đâu!
Snape đau đầu không ngờ Lockhart nói nhiều đến thế, trực tiếp vứt một thần chú qua, bản thảo đầy chữ trên màn nhảy máu tán loạn trong không khí, Lockhart vừa ôm đầu vừa hét chói tai "Đành anh Snape, tôi chỉ viết tiểu thuyết mà thôi, tôi không có bản lĩnh kia đâu!" Bản thảo đáng thương của hắn, viết cực lắm chứ bộ giỡn hả.
"Gilderoy Lockhart, tôi lười vạch trần cậu lúc cậu bận giả ngây giả dại trong Hogwarts, nhưng hiện tại nếu cậu tiếp tục làm thế, tôi chắc chắn sẽ nói cho Grindelwald biết, Ern Flat là ai." Snape không kiên nhẫn vứt thần chú đốt vài tờ bản thảo, tuy rằng hôm nay là thứ bảy, nhưng hắn còn rất nhiều luận văn phải chấm, chưa kể đến chuyện của Potter cũng chưa giải quyết xong.
"Merlin! Làm sao anh biết được!"Lockhart chui ra khỏi bàn làm việc, kinh ngạc nhìn nụ cười lạnh của Snape "Oái! Chết tiệt! Tôi quên mất anh là người của cao tầng hiệp hội độc dược, mấy lão già không biết giữ miệng kia!"
Ern Flat là một trong những bác sĩ giỏi nhất của thế giới phép thuật, giỏi nhất là thần chú chữa bệnh, tư vấn tâm lý...và vấn đề sinh sản của nam phù thuỷ, nhưng mà rất khó tìm được hơn nữa người này cũng là bậc thầy trên phương diện độc dược trị thương "Ừm, được rồi, tôi có thể giúp anh xem xe Cậu Bé Vàng kia như thế nào, nhưng mà, anh tuyệt đối không được nói cho Grindelwald biết tôi là Ern Flat!"
Hắn có nghe sơ sơ quan hệ của Chúa Tể Hắc Ám đời thứ nhất và Dumbledore từ mấy lão già của hiệp hội độc dược, vừa nghe gần đây Grindelwald đang hỏi thăm vấn đề sinh sản của nam phù thuỷ là hắn biết ngay gã tính làm cái gì, nhưng hắn không có nhu cầu liên quan, cho dù hắn rất tin tưởng kỹ thuật của mình, nhưng lỡ có gì ngoài ý muốn một cái là hắn có thành tro cũng không tạ tội được! Cái đó là nam phù thuỷ sinh con đó, làm sao không có ngoài ý muốn được!
"Vậy tốt nhất cậu tự che chắn mình lại đi!" Ý là Snape sẽ không nói cho Grindelwald.
Lockhart đau khổ gom bản thảo trên mặt đất, nhìn mấy tờ giấy cháy đen thui cũng chỉ có thể âm thầm thở dài, sau khi bị Snape phát hiện mình đang có ý đồ kéo dài thời gian nên tặng thêm bùa cháy nữa vào năm tờ bản thảo khác nhau, Lockhart chỉ có thể vội vàng gom đồ đi theo Snape,
Đến gần Hogsmeade, Lockhart cầm rương hành lý của mình "Khi nào tôi có thể xem Cậu Bé Vàng?"
"Làm sao tôi biết..." Snape nhanh chóng rời đi dưới biểu cảm há hốc mỏ của Lockhart "Hai ngày này Potter sẽ đến đây, tôi chỉ cần biết cậu ta bị gì, mấy cái còn lại cậu tự nghĩ cách đi, còn có, đừng có làm phiền tôi."
"Á! Đàn anh Snape, anh không thể làm vậy được!" Hắn có thể có biện pháp gì, chạy đến trước mặt Cậu Bé Vàng xong nói "Ừm, Cậu Bé Vàng, tôi là bác sĩ tâm lý, đến xem tâm lý cậu có làm sao không", hắn chắc chắn sẽ bị đánh chết đó!
Nhìn Snape ngay cả đầu cũng không thèm quay lại rời đi, Lockhart phẫn nộ vứt rương hành lý của mình "Tốt nhất về sau anh đừng có tìm bạn lữ là nam phù thuỷ, bằng không bố đây sẽ cho anh nếm mùi đắc tội bác sĩ là thế nào!".
Danh Sách Chương: