Một đêm không mộng mị, Chu Phong Thanh duỗi thẳng chân tới cho sáng.
Cô tỉnh dậy sớm hơn mọi khi vì phải đến trường, nhìn qua bên cạnh không thấy người, ừm anh trai đã đi.
Hộ lý giúp cô sắp xếp đồ đạc, Phong Thanh ngồi trên xe lăn hai tay thong thả cầm cốc trà sữa trân châu.
Phó Phong Niên từ sớm đã canh me trước cửa phòng bệnh, thấy hộ lý đi ra, cô liền gõ cửa bước vào, Phó Phong Niên mặc trên người bộ đồng phục của trường cấp 3 Nam Dương.
Đồng phục của Nam Dương là áo sơ mi in họa tiết và logo của trường, thiết kế váy cũng rất thanh lịch chẳng thua kém những trường tư quốc tế ngoài kia.
Dáng dấp của Phó Phong Niên cũng rất được, rất có hình tượng của tiểu thư đài cát, mặc dù có hơi cá tính dù sao cũng không phải nhà bình thường có thể đào tạo ra được.
Trùng hợp, cô tình cờ thấy thông tin của Phó Phong qq lúc điều tra nhà họ Phó, người trước mặt hơn cô 3 tuổi, Chu Phong Thanh không bất ngờ vì Phó Phong Niên là con nhà thế gia nhưng nhà họ Phó sao lại để Phó tiểu thư ra ngoài như vậy.
Cô không tin trên đời lại trùng hợp như vậy, tại sao những chuyện gần đây đều liên quan tới nhà họ Phó.
Nhấp thêm ngụm trà sữa nhỏ, khuôn mặt điềm tĩnh như thường lệ, thôi kệ để xem thế nào.
Cứ tưởng Phó Phong Niên hôm nay thật biết điều, làm một tiểu mỹ nhân tĩnh lặng.
Cô sai rồi ! Sai thật rồi !
Chu Phong Thanh cầm chặt ly trà sữa trong tay, hơi đưa mắt nhìn Phó Phong Niên đang lải nhải bên cạnh mình.
"Chào, ừm -- bây giờ cô có muốn đổi chút xưng hô không"
" Theo kiểu chủ tớ thì chủ nhân, đại boss, đại ca, hay cô muốn gần gũi chút thì Chị Phong, Chị Chu, Chị Niên "
Phong Niên hướng người lại gần phía cô, hơi cúi thấp xuống.
Cái miệng nhỏ xinh liến thoắng một câu dài, trong lúc nói vừa có ý cười ở trong đó, cô vừa nói vừa đưa Chu Phong Thanh đến chỗ thang máy.
Quả thật là một người đẹp, Chu Phong Thanh nhìn mà cũng cảm thấy không nỡ mắng chửi.
Thấy Phong Thanh không nói gì, giọng Phong Niên liền nhẹ xuống không còn cao hứng như vừa nãy.
" Hay là cô muốn xa cách chút chút thì có thể là Chu tiểu thư a "
Phong Thanh cảm thấy con hàng này thật ra vẻ, thật giỏi diễn, còn học được cách tỏ ra đáng thương.
Chu Phong Thanh liếc Phó Phong Niên một cái thật lạnh, tay chân Phong Niên liền có chút bủn rủn, thật đáng sợ, phải -- phải đứng thật vững a.
Thấy phía sau lưng mình hơi run nhẹ, Phong Thanh liền hài lòng hút thêm ngụm trà sữa, nhìn cửa thang máy đóng trước mặt, chầm chậm nhả ra hai chữ.
" Tùy tiện "
" Chút nữa xuống hầm xe "
Ting Tong !
Vừa dứt lời thang máy liền mở ra, bây giờ còn sớm, bệnh viện cũng không có mấy người.
Xuống hầm xe, cô quăng chiếc chìa khóa Porsche cho Phong Niên.
" Cầm lấy " " Chiếc màu đen ở đầu dãy C "
" Tuân lệnh " Phó Phong Niên tinh nghịch đưa bàn tay phải lên trước trán, làm một động tác chào cờ kinh điển, rồi nhanh chóng đi lấy xe qua.
Chiếc xe màu đen khiêm tốn nhìn chẳng mấy nổi bật vi vu trên đường, Phó Phong Niên thuần thục đỗ xe rồi cẩn thận đưa Chu Phong Thanh xuống.
Cổng trường Nam Dương rất lớn, còn trang trí đủ kiểu màu mè, treo băng rôn khai giảng, bóng bay, trông rất hoành tráng, còn có cờ tổ quốc bay phấp phới, phụ huynh đưa con em đi học vui mừng hứng khởi.
Chu Phong Thanh không thích chỗ nhiều người, một thân đồng phục cùng khẩu trang và nón lưỡi trai che kín mặt cùng Phó Phong Niên đi từ cổng sau vào trường.
Phó Phong Niên đưa Phong Thanh vào lớp học, ngồi vào vị trí cuối cùng cạnh cửa sổ.
Còn Phong Niên thân là học sinh mới thì đi lấy bảng tên và đồ dùng ở phòng giáo viên.
Chu Phong Thanh vốn học lớp chọn số 1 nhưng vào kì thi năm ngoái, nguyên chủ bị sốt khi đi thi, kết quả thảm không thể tưởng, Chu Nhất Phi đánh tiếng với trường sắp xếp cô vào lớp quốc tế, lí do anh và giáo viên sẽ dễ chú ý tới cô hơn.
Lớp quốc tế thì thích ngủ thì ngủ, chơi thì chơi, học thì để xem bạn đủ thoát khỏi cám dỗ hay không.
Chu Phong Thanh cũng không cảm thấy có vấn đề gì, còn vui vẻ khi biết tin này, vậy là cô có thể ăn trong giờ học.
Vui vẻ hơn nữa chính là lớp này lại xuất hiện nữ phụ của thế giới này Thẩm Giao Giao, còn nữ chính Ngụy Nguyệt Vũ thì học lớp số 2.
Trong lúc Phó Phong Niên đi thì hệ thống nhét cho cô đống cốt truyện.
Đúng là người có ánh sáng vàng theo tuyến cốt truyện mới bắt đầu này thì nữ chính là con của một phú hào họ Ngụy, gia đình trọng nam khinh nữ, khỏi tả cũng biết nữ chính khổ cỡ nào, Ngụy Nguyệt Vũ phấn đấu học tập chẳng mấy chốc sẽ trở thành học thần, rồi còn đi làm thêm ở công ty nam chính sau đó là đủ cuộc gặp gỡ tình cờ nhân duyên gắn kết, leo lên đỉnh cao nhân sinh.
Cô cũng không hiểu công ty nam chính nghĩ thế nào mà để cô gái chưa đủ tuổi trưởng thành vào làm việc.
Thẩm Giao Giao là một bạch liên hoa tâm địa độc ác, cô ta làm thân với nữ chính, nữ chính ngốc bạch ngọt dễ tin người liền tin Thẩm Giao Giao sau những chuyện Thẩm Giao Giao làm hại Ngụy Nguyệt Vũ thì ánh sáng vàng giảm đi sau đó liền giết nữ chính kết quả là thế giới này sụp.
Vậy nên nữ chính chết -> thế giới sụp.
Thế thì không để cô ta chết là được.
.
Danh Sách Chương: