• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Min

Dù sao ruộng đất là của nhà hắn, không xuống mấy ngày cũng không sao, cũng không ai thúc giục, khi chân trời xuất hiện một vệt trắng bạc thì Trương Lão Hán cũng cho gia súc ăn xong, hắn đến phòng bếp đặt cơm vào nồi hâm nóng, xong xuôi mới chui vào trong chăn, Lâm Nam đang ngủ cảm nhận được có người bên cạnh, thế là lật người rúc vào lồng ngực hắn, chân thì gác lên eo, tay cũng sờ soạng xuống giữa háng Trương Lão Hán một cách tự nhiên, sờ được đồ vật quen thuộc là nhét vào *** nhỏ theo bản năng, đến khi *** nhỏ nuốt hết nguyên cây thì cậu mới hài lòng dựa vào lồng ngực Trương Lão Hán ngủ tiếp.

Trương Lão Hán cười trộm, không biết Lâm Nam tỉnh lại có nhớ động tác lúc ngủ hay không, Lâm Nam phát ra hơi thở ổn định, giống như đồ vật của Trương Lão Hán đã trở thành một bộ phận không thể thiếu khiến cậu ngủ an ổn hơn.

Trương Lão Hán biết cậu rất mệt, thế là ôm cậu ngủ nướng tiếp.

Lần này Lâm Nam ngủ một giấc thẳng đến giữa trưa mới mơ màng tỉnh lại, vừa mở mắt đã thấy đôi mắt già của Trương Lão Hán đang dịu dàng nhìn mình, phảng phất trong mắt chỉ chứa đựng một người là cậu, tim Lâm Nam mềm như nước, mềm mụp ngẩng đầu lên hôn một cái vào cằm Trương Lão Hán, nói: "Chú..."

“Nam Nam.” Trương Lão Hán cúi đầu cạ cạ chóp mũi vào cậu, càng nhìn bộ dáng mềm mại ngoan ngoãn của cậu thì hắn càng hài lòng: “Thích chú sao?”

Lâm Nam nhớ lại cảnh ngày đó mình nằm lẻ loi trên giường ngắm ánh trăng, cảnh tượng trong đầu ngày càng rõ ràng và cậu cũng hiểu ra, cậu sẽ vì một người mà khổ sở, sẽ vì một người mà chua xót trong lòng, sẽ vì một người mà vui vẻ, sẽ vì một người mà mất đi lý trí... Những điều này chỉ có một nguyên nhân, chính là cậu yêu người trước mặt.

Lâm Nam chợt thông suốt, đôi mắt híp thành trăng khuyết nhỏ, cười ngọt ngào nói: "Thích."

"Yêu chú sao?"

"Yêu."

Trái tim Trương Lão Hán nóng lên: "Sống cả đời với chú, sinh cho chú một đống con, được không?"

“Dạ.” Lâm Nam ngoan ngoãn gật gật đầu.

"Chú cũng yêu em, Nam Nam." Trương Lão Hán ôm chặt Lâm Nam, hiếm khi dịu dàng và văn nghệ như vậy, hai người vừa mới tỉnh ngủ nên da thịt và cơ thể ấm áp dính sát vào nhau, không khí cũng trở nên dịu dàng thắm thiết.

2

Hai người chậm rãi hôn quấn lấy nhau, nhẹ nhàng, ngọt ngào, anh hút em một ngụm, em liếm anh một cái, hôn môi không ngừng, hòa quyện vào nhau như nước và sữa.

Hôn một hồi lại không kìm lòng được mà lăn lộn với nhau, hai chân Lâm Nam gác lên vai Trương Lão Hán, Trương Lão Hán ôm vai cậu ấn chặt xuống dưới thân, cái miệng vẫn hôn không ngừng, tiếng thở dốc, hơi nóng, sự nhiệt tình, và dục vọng được trao đổi giữa hai trái tim đang kề sát, côn th*t thô to giống như mãnh thú không biết mệt, không ngừng di chuyển và ẩn nấp tại đường hầm đỏ hồng, tiếng nước vang lên tại nơi giao hợp khiến người khác mặt đỏ tai hồng.

Trước giờ Trương Lão Hán chưa từng nghĩ tới khi mình sắp 50 tuổi mới cảm nhận được cảm giác yêu, trước kia hắn và vợ cũ  cũng chỉ sống chung với nhau, làm tình, sinh con, chứ chưa từng có loại tình cảm mãnh liệt như muốn nghiền nát người vào trong cơ thể, là Lâm Nam đã mang đến cho hắn loại tình cảm điên cuồng này, hắn chắc chắn bản thân rất yêu cái người dịu ngoan, tri kỷ, hay xấu hổ này, là cậu vợ nhỏ hoàn toàn tiếp nhận hắn, là cậu vợ nhỏ thuộc về hắn.

"A... A ưm... Chú... Nhanh... Nhanh lên... Mạnh nữa... A..." Trong miệng Lâm Nam phát ra tiếng kêu dâm đãng, hạ thân gắt gao nuốt chửng anh bạn già thô tráng, thẳng thắn dâng hiến cả cơ thể cho người đàn ông, trong lúc chìm nổi giãy giụa tìm đường sống trong biển dục vọng đen tối không có ánh sáng, cậu rất muốn nhìn thấy ánh sáng, mà ánh sáng ở rất xa chính là đôi mắt nhìn chằm chằm của người đàn ông.

Trong lúc cậu xóc nảy khóc lóc, run rẩy, co rút thì cuối cùng cũng sắp đến gần ánh sáng, cậu chạm vào cơ thể rắn chắc và ấm áp, đạt được ánh sáng trắng, đạt được sự cứu rỗi.

Cơm sáng được Trương Lão Hán nấu đã biến thành cơm tối, khi Lâm Nam bị ** đến hai mắt tối đen, tay chân mềm nhũn, mới được Trương Lão Hán ôm xuống giường ăn bữa cơm đầu tiên của hôm nay, ăn xong lại bị nhấc thẳng lên trên mặt bàn, ngón chân trắng nõn đặt ở hai bên mép bàn, nhận lấy một hiệp làm tình mới với Trương Lão Hán, cái ly ở trên bàn cũng lắc lư dữ dội, cơm vừa mới ăn xong sắp bị côn th*t thô tráng đẩy lên cổ họng, muốn nôn.

"Hức hức... Chậm lại... Nhẹ chút... Em muốn ói..." Lâm Nam xin tha, khóe mắt đỏ bừng ngập nước, chọc cho người ta thương tiếc.

Quả nhiên Trương Lão Hán di chuyển chậm lại, dương v*t chậm rãi ** và nghiền nát vào âm đ*o cực kỳ nhạy cảm, quy đầu kiên định cũng chậm rãi đi thẳng vào sâu trong *** nhỏ, đâm thủng cửa tử cung, cắm thẳng vào tử cung, bụng nhỏ dính chặt vào nhau phát ra một tiếng "Phụt!", sau đó hắn chậm rãi xoay tròn một vòng rồi rút ra, tiếng lép nhép phát ra rõ ràng khi thịt mềm ôm lấy dương v*t cọ xát, khoái cảm rành rành từ nơi liên kết không ngừng truyền đến vỏ đại não, cảm giác rất khác với khi bị ** mãnh liệt, loại khoái cảm nhỏ xíu này không ngừng kéo dài giống như trong *** dâm luôn có một vật lông xù xù vậy, không mãnh liệt nhưng khiến cậu không thể làm lơ.

Lâm Nam vừa rên rỉ vừa run rẩy cơ bắp hưởng thụ khoái cảm dày đặc, Trương Lão Hán vuốt ve vú, sống lưng mịn màng, và bụng nhỏ mềm mụp, hạ thân vẫn không ngừng ** chậm rãi vào *** nhỏ đang siết chặt.

Kiểu làm tình thong thả này không ngừng mang đến cho hai người sự mê muội và sảng khoái, Trương Lão Hán híp mắt hưởng thụ, nhưng với sự bền bỉ của hắn thì muốn lên đỉnh với kiểu làm tình này rất khó, Trương Lão Hán cọ xát đến mức cả người Lâm Nam ửng hồng, không ngừng thở dốc, trong ánh mắt đều là hơi nước mờ mịt, nhưng vẫn không lên đỉnh được, thế là hắn tiếp tục cọ xát, lấy tốc độ như vậy cọ xát khoảng hai tiếng thì côn th*t mới chịu bắn tinh mềm xuống.

Từ lúc bắt đầu Lâm Nam nằm quỳ ở trên bàn, sau đó biến thành nằm ngửa, mềm nhũn mặc cho Trương Lão Hán dùng dương v*t cọ xát, đến khi trong cơ thể bị bắn vào tinh dịch nóng bỏng thì cậu mới run rẩy vì nóng.

Trương Lão Hán thở hổn hển hít sâu mấy hơi, kéo hai chân Lâm Nam xuống, tách hai chân Lâm Nam ra ngồi xếp bằng ở lồng ngực, dựa vào người hắn thở dốc, hai người dựa vào nhau mà nghỉ ngơi.

Nghỉ ngơi một hồi thì bên ngoài đã chạng vạng, Trương Lão Hán bế Lâm Nam đi vào phòng ngủ trong tư thế cắm vào, khi màn đêm buông xuống, hình như ban đêm khiến cho thú tính trong người càng mạnh mẽ hơn, Trương Lão Hán tràn đầy tinh lực và sức lực to lớn, hận không thể ** nát xương cốt của Lâm Nam, lại một đêm kiều diễm nữa lại trôi qua.

2

Ngày thứ ba, Lâm Nam đã sức cùng lực kiệt vì bị ** hai ngày liên tục, cậu mệt đến mức không nhúc nhích được ngón tay, mà Trương Lão Hán lại giống như được tiêm máu gà, không ngừng ôm cậu va chạm vào hai lỗ thịt đỏ tươi, thay phiên sử dụng *** nhỏ và lỗ đít, đến lúc chịu không nổi thì dùng miệng thay thế, cả người Lâm Nam đều là tinh dịch, nước dâm, mồ hôi nhớp nháp hòa vào nhau, toàn bộ hạ thân cũng thối nát và lầy lội thảm không nỡ nhìn.

Giọng kêu đến khàn, cổ họng khô khốc, mềm như bông bị Trương Lão Hán ấn lên giường đất ** nguyên một ngày, thẳng đến khi màn đêm buông xuống, côn th*t bự làm việc liên tục ba ngày cuối cùng cũng bắn hết, mềm nhũn xuống, mà côn th*t nhỏ của Lâm Nam sớm đã mềm nhũn gục xuống giữa hai chân, Trương Lão Hán thỏa mãn hài lòng híp mắt, rút dương v*t mềm nhũn ra khỏi *** nhỏ sưng đỏ, hai cái lỗ vừa đỏ vừa sưng gần như nhìn không ra, chất lỏng đỏ đỏ trắng trắng trào ra tới tấp, cơ bắp trên bắp đùi bị mở ra quá lâu không ngừng căng chặt và co rút.

Trương Lão Hán nấu nước nóng, bế Lâm Nam mơ màng bỏ vào, vì sử dụng quá độ nên hai cái lỗ sưng đỏ vừa chạm vào nước ấm là vừa rát vừa đau, Lâm Nam nhắm mắt rầm rì, nước ấm giảm bớt sự mệt nhọc của cơ thể, nhưng vùng kín bị ngâm đau quá.

Trương Lão Hán giúp cậu rửa sạch bên ngoài, lại luồn ngón tay vào lỗ đít moi móc, cố gắng moi hết tinh dịch trong đường ruột ra, còn *** nhỏ thì mặc kệ cứ tùy ý hấp thu cho nhanh mang thai. Trên da thịt trắng nõn của Lâm Nam gần như không có chỗ nào lành lặn, tất cả đều là vệt đỏ, dấu tay, dấu hôn, hai đầu v* sưng to, bốn mép *** sưng đến bóng loáng, lỗ đít cũng lồi ra ngoài.

Lâm Nam giống như một búp bê vải rách nát bị chà đạp quá độ, đôi mắt sưng húp hoàn toàn mở không lên, cổ họng cũng nóng rát và đau đớn, tuy cậu vẫn còn ý thức nhưng lại không có sức, đành phát ra vài tiếng rầm rì từ lỗ mũi.

Trương Lão Hán đã dùng hết tinh lực, nhìn thấy bộ dáng thảm không nỡ nhìn của Lâm Nam thì cảm thấy mình rất là cầm thú, hắn thay khăn trải giường và vỏ chăn sạch, cẩn thận đặt Lâm Nam lên giường đất, rồi vội vàng tìm thuốc lau khắp người Lâm Nam mấy lần, còn vùng kín thì hắn quẹt một cục thuốc mỡ bự chà bá nhét vào âm đ*o khiến Lâm Nam đau đến mức run rẩy không ngừng, vô cùng ấm ức rúc vào lồng ngực của Trương Lão Hán, Trương Lão Hán thương tiếc vỗ nhẹ vào lưng dỗ cậu đi vào giấc ngủ.

Lần này Lâm Nam bị Trương Lão Hán chơi rất quá đáng nên mấy ngày tiếp theo bước xuống giường không được, cũng không biết có phải bị Trương Lão Hán bắn nhiều quá hay không, mà hai lỗ thịt sưng húp luôn chảy ra chất lỏng đục ngầu, luôn cảm thấy trong bụng như đang mắc kẹt đồ gì đó khiến cậu ăn không vô, cổ họng sưng đau khiến cậu nói không được, Trương Lão Hán tự trách muốn chết, mỗi ngày đều xin cậu ăn chút cháo trắng, Lâm Nam không thể đi vệ sinh, nhưng vẫn phải đi tiểu, Trương Lão Hán cởi dây lưng trên côn th*t nhỏ ra, dùng bô hứng lấy nước tiểu, bởi vì lỗ tiểu nữ của Lâm Nam đã mở nên mỗi lần đi tiểu không chỉ côn th*t nhỏ mà *** nhỏ cũng chảy ra rất nhiều nước tiểu, nước tiểu chảy vào âm đ*o sưng đỏ khiến cậu nóng rát, Lâm Nam đau đến bật khóc, Trương Lão Hán hết cách đành phải tìm một miếng bọt biển có khả năng thấm hút cực mạnh, mỗi lần Lâm Nam đi tiểu là hắn đặt miếng bọt biển ở cửa lỗ để nó thấm hút nước tiểu, tránh cho nước tiểu chảy xuống chỗ khác, Trương Lão Hán từ một người cộc cằn thô lỗ bị ép trở thành một người dịu dàng cẩn thận và kiên nhẫn.

Cũng may mỗi ngày Lâm Nam ăn uống cũng không nhiều, Trương Lão Hán chỉ cần cố định hút cho cậu ba lần nước tiểu là đủ.

Lâm Nam nằm ở trên giường suốt hai ngày mới bước xuống giường được, dấu vết trên người và hai cái lỗ được Trương Lão Hán hết lòng chăm sóc cùng với bôi thuốc nên gần như đã giảm bớt.

Cuối cùng Lâm Nam đã có thể tự làm việc nhà, Trương Lão Hán cũng bắt đầu xuống ruộng, cuộc sống cả hai lại đi vào quỹ đạo, chẳng qua Trương Lão Hán rút được bài học xương máu, hết dám lăn lộn cậu vợ nhỏ đến sắp chết nữa.

Từ khi lỗ tiểu nữ của Lâm Nam mở là cậu chỉ ngồi xổm mà tiểu, bởi vì sau khi cậu khỏe lại, chym nhỏ lại bị Trương Lão Hán cưỡng ép bó lại, ban đầu khi đi tiểu lỗ chuông còn chảy ra một ít nước, nhưng *** nhỏ đi tiểu ngày càng nhiều càng quen, cậu phát hiện chỉ cần ngồi xổm xuống là nước tiểu sẽ tự động chảy ra từ *** nhỏ, đỉnh đầu của côn th*t nhỏ cũng không chảy nước nữa, ngực cậu cũng dần dần bự lên theo mắt thường, mỗi ngày Lâm Nam đều nhân cơ hội Trương Lão Hán đi xuống ruộng mà mát xa bằng Cao Phong Nhũ, đôi vú không phụ sự mong đợi của mọi người mà lớn lên từng ngày, ngực nặng trĩu giống như hai quả bí đỏ khiến Trương Lão Hán phải dùng hai tay mới ôm hết một bầu vú, có khi cậu đứng thẳng lưng quá nên không nhìn thấy được chân.

Giữa trưa của một ngày nào đó, khi Lâm Nam vẫn dùng Cao Phong Nhũ mát xa hai cái vú như thường, thì một luồng chất lỏng màu trắng bắn ra từ đầu v*, Lâm Nam ngây người, nhéo nhéo đầu v* căng cứng, một luồng chất lỏng màu trắng lại phun ra, cậu dùng ngón tay chấm một ít bỏ vào trong miệng, ngọt, tuy Lâm Nam chưa sinh con, nhưng đã từng thấy người trong thôn cho con bú, hai cái vú cậu căng cứng là vì có sữa.

Khi Trương Lão Hán về, cậu vội vàng nói việc này cho Trương Lão Hán, trong lúc nhất thời Trương Lão Hán vui mừng không thôi, tưởng cậu có thai nên vội vàng dẫn cậu đến phòng khám trên thị trấn, kết quả là không có thai, bác sĩ bảo cậu ngừng dùng Cao Phong Nhũ là sẽ ổn.

Lúc này Trương Lão Hán mới biết Lâm Nam vẫn luôn giấu hắn về chuyện Cao Phong Nhũ, hắn vừa cảm động vừa vui vẻ bóp lấy một đôi vú bự ôm không hết. Buổi tối ngực Lâm Nam vẫn còn rất căng, sữa không tự chủ chảy ra khỏi lỗ vú, Lâm Nam căng đau đến mức hai mắt đỏ hoe, Trương Lão Hán giúp cậu xoa xoa cũng không có tác dụng, ngược lại xoa đến mức sữa bắn khắp nơi, hắn nhanh chóng suy nghĩ, bị căng sữa thì hút ra không phải tốt sao, thế là cúi đầu xuống ngậm lấy đầu v* hút sữa.

Cặp vú giống như bí đỏ có lượng sữa dự trữ rất dồi dào, Trương Lão Hán bú đến lửng dạ thì phát hiện cả người mình nóng hừng hực, tinh khí cuồn cuộn, hoàn toàn không muốn ngủ, thế là đè Lâm Nam xuống ** điên cuồng đến hừng đông.

Sữa bị Trương Lão Hán hút hết lại tiết ra, Trương Lão Hán thấy vậy thì vui mừng, mỗi ngày đều ngậm cặp vú bự hút lấy sữa tươi thơm ngọt, hơn nữa sữa tươi cũng mang đến cho hắn nguồn năng lượng rất lớn, mỗi ngày hắn đều có rất nhiều sức lực dùng không hết, nên mỗi ngày hắn đều ** cậu vợ nhỏ đến mức chết đi sống lại, bụng nhỏ tròn vo luôn chứa đầy tinh dịch của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK