• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi không biết mẹ đang nghĩ gì trong đầu.

 

Nhưng ngay sau đó, tôi đã hiểu.

 

Vào sáng thứ năm, mẹ lấy cớ bà ngoại ốm nặng để xin phép cho tôi nghỉ học.

 

Khi gặp mẹ ở cổng trường, tôi lo lắng hỏi về hình hình sức khỏe của bà ngoại.

 

Nhưng mẹ lại thản nhiên kéo tôi lên xe: “Ôi chao, mẹ bịa ra thôi, lát nữa con đi sân bay đón người với mẹ, con chạy nhanh, người lại nhỏ, chắc chắn có thể chen lấn lên đầu, lúc đó con đội cái này lên đầu, đưa cái này cho chồng mẹ nhé bảo bối.”

 

Nói rồi, mẹ đưa cho tôi một tấm bảng hiệu và một chú gấu bông nhỏ xinh xắn.

 

Nhìn những thứ trên tay, trong lòng tôi không biết có cảm giác gì.

 

Mẹ vẫn thao thao bất tuyệt: “Con biết chồng mẹ là ai không?”

 

“Không biết, vài ngày mẹ lại đổi một người.” Tôi thản nhiên nói.

 

“Đứa trẻ này, chính là người này.” Mẹ mở khóa màn hình điện thoại đưa cho tôi xem.

 

“Nhớ kỹ nhé, lúc đó nhất định phải đưa chú gấu bông cho anh ấy, con là trẻ con, anh ấy nhất định sẽ nhận.”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK