• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe được Nghiêm Thù nói, sắc mặt Bạc Tình càng khó nhìn, nhưng một lát sau, hắn đột nhiên nở nụ cười, "Tưởng Uyển, là tôi coi thường cô, nhưng cô cũng đừng có quên, chúng ta còn chưa có lãnh chứng nhận ly hôn, cho nên hiện tại cô chính là vợ trên danh nghĩa của tôi!"

Dứt lời, Bạc Tình lại nhìn về phía Nghiêm Thù, "Cho nên, cậu chỉ là người thứ ba mà thôi."

* * *

Nghe được Bạc Tình nói, sắc mặt Nghiêm Thù nháy mắt đông lại thành băng, thiếu chút nữa không nhịn được tiến lên đánh Bạc Tình một cái.

Nhưng lúc này, Mộ Vân Ca lại âm thầm để tay phía sau lưng hắn, sau đó vẻ mặt khó có thể tin nhìn Bạc Tình, "Nói như vậy, chúng ta vẫn còn là vợ chồng? Mà Tần Lam, mới chân chính là kẻ thứ ba xen vào giữa chúng ta?" Dáng vẻ của Mộ Vân Ca dường như vô cùng kích động.

Cùng cô đấu sao? Cũng không nhìn xem mình có bao nhiêu phân lượng!

Mộ Vân Ca cô sẽ là loại người không có kế hoạch chu toàn sao?

* * *

Nhìn thấy dáng vẻ của Mộ Vân Ca, Bạc Tình theo bản năng cho rằng Tưởng Uyển vẫn còn yêu hắn, cho nên khi nghe được bọn họ vẫn còn là vợ chồng mới có thể kích động như vậy.

Vì thế, hắn càng thêm như một con gà trống thắng lợi nhìn Nghiêm Thù, trào phúng nói: "Thấy được sao? Tưởng Uyển cô ấy chính là yêu tôi! Mày bất quá chỉ là một người thua mà thôi!"

Nghe được Bạc Tình nói, Tưởng Hạo đều có chút không nhịn được.

Cái bạch nhãn lang này, rõ ràng đem Uyển Nhi thành công cụ đả kích Nghiêm Thù!

* * *

"Bạc Tình, liền tính cậu cùng Uyển Nhi chưa nhận giấy chứng nhận ly hôn thì như thế nào? Tôi hiện tại liền xin chống án, thỉnh cầu tòa án phán quyết các ngươi ly hôn! Lúc trước là Tưởng Hạo tôi có mắt như mù mới đem Uyển Nhi đính hôn cho cậu!" Tưởng Hạo phẫn nộ nói.

Nghe được Tưởng Hạo nói, Mộ Vân Ca lộ ra dáng vẻ lo lắng lại mâu thuẫn, giống như là vẫn còn luyến tiếc Bạc Tình.

Mà sau khi nghe được Tưởng Hạo nói, Bạc Tình chỉ cảm thấy trong lòng kiêu ngạo cực kì, xem đi, Tưởng Uyển chính là không thể rời bỏ hắn!

Bất quá đúng lúc này, hắn lại thấy Mộ Vân Ca vẻ mặt thống khổ nức nở nói: "Bạc Tình, ba ba nói đúng, anh từ trước tới giờ chưa từng yêu em, trong lòng anh chỉ có Tần Lam."

Dứt lời, Mộ Vân Ca liền hai mắt rưng rưng nói: "Chúng ta ly hôn đi! Dù sao giấy thỏa thuận ly hôn chúng ta cũng đã kí rồi, hôm nay liền đi chứng nhận ly hôn!"

* * *

Nguyên bản Bạc Tình hận không thể sớm một chúng đem Tưởng Uyển giống như miếng da trâu bám lấy hắn ném đi, chính là hiện tại khi nghe được cô chủ động đề nghị ly hôn, trong lòng Bạc Tình lại dâng lên một tia không tình nguyện.

Oán hận nhìn chằm chằm Tưởng Uyển, Bạc Tình lạnh lùng nói: "Cô đừng có mơ tưởng!"

"Vì cái gì? Trước kia không phải anh ước gì không có quan hệ cùng em, cùng mối tính đầu của mình ở bên nhau hay sao? Hiện tại Tần Lam đã trở lại, anh còn không ly hôn, không sợ người khác kêu cô ta là kẻ thứ ba hay sao?" Mộ Vân Ca lần nữa nhắc đến Tần Lam.

Nghe được lời cô nói, trong óc Bạc Tình không khỏi nghĩ đến Tần Lam, trong lúc nhất thời rối rắm vô cùng.

* * *

Nhưng thực nhanh, Bạc Tình liền nhìn Mộ Vân Ca nói: "Lam Nhi sẽ hiểu cho tôi!" Hắn chỉ là không nghĩ cho cô giải thoát thống khoái mà thôi!

Nghe được hắn nói, trên mặt Mộ Vân Ca lập tức lộ ra một tia thất vọng.

"Bạc Tình, em tình nguyện cho rằng anh dù không yêu em, cũng là yêu Tần Lam, nhưng mà hiện tại xem ra, là em sai rồi! Anh tình nguyện cho người phụ nữ anh âu yếm làm người thứ ba cũng không chịu cùng em ly hôn, anh nói yêu, đến cùng cũng chỉ như vậy mà thôi!" Nói đến đây, Mộ Vân Ca tự giễu cười.

Vốn tưởng rằng Bạc Tình với Tần Lam mới là chân ái, bằng không lúc trước hắn hà tất gì muốn cùng cô ly hôn phải vừa đe dọa vừa dụ dỗ?

Nhưng hiện tại, hắn thế nhưng lại đổi ý!

Mệt cô còn vì người đàn ông này mà yêu đến chết đi sống lại, thậm chí còn không màn người nhà của mình!

* * *

Nhìn thấy trong mắt Mộ Vân Ca ảm đạm, trong lòng Bạc Tình không hiểu lý do hoảng hốt.

Hắn trước kia đối với Tưởng Uyển tràn đầy chán ghét và khinh thường, chưa bao giờ nhìn kĩ cô, chính là hôm nay, hắn lại đọc hiểu được hàm nghĩa biểu tình của cô.

Lúc này đây, Tưởng Uyển thật sự là đối với hắn đã chết tâm!

Nghĩ đến đây, Bạc Tình càng thêm cảm thấy rẳng chính mình hiện tại không thể cùng Tưởng Uyển ly hôn, tuy rằng chính hắn cũng không rõ ràng lắm vì sao phải làm như vậy.

"Tôi sẽ không ly hôn! Tưởng Uyển, cả đời này của cô đều sẽ chỉ là người phụ nữ của Bạc Tình tôi!" Dứt lời, Bạc Tình liền tiến lên kéo tay của Mộ Vân Ca, muốn đem cô mạnh mẽ mang đi.

Nhưng mà, tay hắn còn chưa dừng ở trên cổ tay của Mộ Vân Ca, dạ dày của Mộ Vân Ca đã không ngăn được quay cuồng lên.

"Nôn!"

Nghĩ đến nam nhân trước mặt đã từng cùng vô sô người mẫu minh tinh từng có thân thể dây dưa, Mộ Vân Ca rốt cuộc không khống chế được buồn nôn.

Lần trước cô nhịn, lần này cô thật sự là không thể nhịn được nữa.

Mà nhìn thấy bộ dạng này của cô, trong lòng Nghiêm Thù tức khắc hoảng hốt, sau đó một bên đem Mộ Vân Ca ôm vào trong ngực, một bên đem một chân đá về phía Bạc Tình.

* * *

"Bảo bối, em làm sao vậy? Nơi nào không thoải mái?" Nghiêm Thù khẩn trương ôm Mộ Vân Ca.

Mà kì dị chính là, sau khi bị Nghiêm Thù ôm lấy, Mộ Vân Ca lại không hề cảm thấy ghê tởm, ngược lại trong lòng trở nên bình tĩnh.

Khuôn mặt tái nhợt làm Nghiêm Thù vô vùng lo lắng, Mộ Vân Ca theo sau nhìn về phía Bạc Tình.

"Bạc Tình, liền tính em còn yêu anh thì như thế nào? Em sẽ không bao giờ cùng anh ở bên nhau, xem như em cầu xin anh, không cần tra tấn em nữa được không? Buông tha em đi!" Thời điểm nói chuyện, phía trên lông mi của Mộ Vân Ca còn mang theo hai giọt nước mắt trong suốt, theo cô làm động tác nhắm mắt, giọt nước mắt nháy mắt từ đôi mắt của cô lăn xuống dưới, thoạt nhìn vừa mĩ lệ vừa đau thương.

* * *

Mà ở trong mắt Bạc Tình, chỉ thấy Mộ Vân Ca yếu ớt giống như thủy tinh, đẹp đến kinh người, cùng dáng vẻ đáng thương chọc người đau lòng.

Chưa bao giờ đối với Tưởng Uyển có nữa phần động tâm, đột nhiên có chút ẩn ẩn đau, Bạc Tình nhìn chằm chằm khuôn mặt kiều diễm yếu ớt thống khổ một lúc lâu sau, vẫn là lắc lắc đầu: "Chỉ cần em trở lại bên cạnh anh, anh đảm bảo về sau sẽ đối xử tốt với em.."

"Vậy còn Tần Lam đâu?" Nghe được Bạc Tình nói, ánh mắt Mộ Vân Ca mỉa mai mà bi thương nhìn hắn.

Bị cô nhìn bằng ánh mắt như vậy, Bạc Tình chỉ cảm thấy lòng mình hung hăng đâm một chút, ánh mắt cũng không khỏi né tránh một chút.

Hắn đương nhiên không có khả năng từ bỏ Tần Lam.

Nhưng mà Tưởng Uyển, hắn lại không cam lòng buông tha cô như vậy, tiên nghi Nghiêm Thù!

* * *

Nhìn thấy bộ dáng của Bạc Tình, trên mặt Mộ Vân Ca trào phúng càng sâu, "Nhìn dáng vẻ này của Bạc tổng chính là không bỏ được hồng nhan tri kỉ của mình, ban đêm nhìn mỹ nhân tề tựu bên mình, cũng không nhìn xem tôi có nguyện ý hay không, mối tình đầu của ngài có nguyện ý hay không!"

Vì cái gì người đàn ông như vậy sẽ là vai chính của nhiệm vụ thế giới này? May nơi này không phải bối cảnh cổ đại, nói cách khác, cô cái này nguyên phối nhất định sẽ bị Bạc Tình biến thành đường thê, trở thành trắc thất (vợ nhỏ) !

Bạc Tình chưa bao giờ gặp được Tưởng Uyển nói năng khí phách như vậy trước mặt hắn, trong lúc nhất thời lại cảm thấy có chút không rời được mắt.

Trước kia Tưởng Uyển ở trước mặt hắn đều vâng vâng dạ dạ, nhưng cô hiện tại, ngay cả tức giận đều mê người như vậy?

Hắn trước kia như thế nào không có phát hiện Tưởng Uyển còn có một mặt câu nhân như vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK