Cuộc họp ngày hôm nay của Lục Kiều Kiều chủ yếu nói về vị khách vô cùng quan trọng sắp tới.
Sẽ không có bất ngờ cho đến khi công bố vị khách đó, không ai khác chính là nữ minh tinh hạng A - Kha Nhược Vũ.
Kha Nhược Vũ nổi tiếng kênh kiệu, không coi người khác ra gì, nhưng lại có công ty chủ quản đứng sau chống đỡ, chính là Kha thị, nếu không thì đã không thể đứng vững trong giới showbiz khắc nghiệt như vậy rồi.
Cô ta ngoài vẻ xinh đẹp động lòng người ra thì diễn xuất dở tệ, đối xử với đồng nghiệp cũng không tốt là bao.
Nói chung là cái nết như gì.
Những scandal mà cô ta tạo ra đều có Kha thị phía sau đứng ra giải quyết hết, có lẽ cả vụ việc Kha Nhược Vũ ngủ cùng Ông Vương kia cũng sớm bị vùi lấp xuống rồi, nếu không báo đài đã sớm đưa tin rần rần, Kha Nhược Vũ cũng không còn mặt mũi dám xuất hiện trước công chúng.
Nhưng cẩu huyết hơn, người nhận trách nhiệm làm nhà thiết kế cho Kha Nhược Vũ lại là Lục Kiều Kiều.
Bởi vì không có ai nhận ủy thác, nên đẩy hết trách nhiệm về Lục Kiều Kiều, Lục Kiều Kiều là lính mới, chắc chắn không dám từ chối.
Lục Kiều Kiều cũng chỉ thở dài mà đồng ý.
Việc lần trước, khẳng định Kha Nhược Vũ sẽ tìm cách trả thù cô.
Lục Kiều Kiều cảm thấy bản thân tốt nhất là nên chuẩn bị phương án để đối phó, tính Kha Nhược Vũ ngang ngược như thế, có nói chuyện cũng chẳng giúp được gì.
Lục Kiều Kiều nằm xụi lơ ra bàn, than thở.
Ngôn Dật thấy vậy cũng tò mò hỏi : " Cô Lục có chuyện gì sao, nói cho tôi, tôi nhất định giúp cô giải quyết! "
" Hầy, chuyện này có nói ra cậu cũng không thể giúp được đâu! "
" Nếu không thể giúp, cô cứ nói với tôi cho nhẹ lòng! "
" Chà, chủ tớ các anh đúng là tốt bụng y chang nhau nhỉ.
Thực ra có liên quan tới công việc thôi, tôi được phân phó trở thành nhà thiết kế cho minh tinh nổi tiếng Kha Nhược Vũ, mà đó cũng gọi là kẻ thù của tôi, anh xem cũng cẩu huyết quá đi! "
Ngôn Dật im lặng một lúc rồi mới nói : " Tôi xin chia buồn cùng cô! "
" Đó, tôi nói rồi mà, anh không giúp được gì đâu, nhưng cảm ơn anh đã lắng nghe nha.
Haizz, chỉ mong cô ta không có gây phiền phức là tôi đã cảm tạ lắm rồi! "
Lúc này cánh cửa mở ra, thấy người bước vào là Cố Tiểu Vy, Lục Kiều Kiều lập tức bật dậy, cô lấy lại tinh thần : " Đúng rồi, tối nay ba người chúng ta đi ăn đi! "
Ngôn Dật bối rối nhìn qua : " Ba người? Không lẽ còn có tôi? "
Lục Kiều Kiều cười mỉm : " Chính xác, anh bắt buộc phải đi, đây là mệnh lệnh! "
Ngôn Dật đành bất lực đồng ý, đi ăn cùng hai cô gái, anh xác thực thế nào cũng bị cuốn theo vào mấy chuyện trên giời dưới đất cho xem.
Còn Lục Kiều Kiều vui vẻ nháy mắt với Cố Tiểu Vy, Cố Tiểu Vy cũng ngầm hiểu nháy mắt lại.
Thế là Ngôn Dật bất đắc dĩ trở thành vị khách bất ngờ của hai cô gái.
Trong nhà hàng sang trọng, với bò bít tết và rượu vang, không khí lãng mạn để hẹn hò, nhưng Lục Kiều Kiều lại cảm thấy bản thân chính là bóng đèn sáng chói.
Ngôn Dật mới giấy trước thì ngại ngùng không dám nói chuyện, nhưng ai mà ngờ, Cố Tiểu Vy hỏi vài ba câu, Ngôn Dật cũng thuận thế đáp lại, hai người lại nói chuyện hợp nhau như kia, còn cô chốc chốc lại nhấp thử ngụm rượu, chán nản mà ngồi nghe hai người kia nói chuyện.
" Trợ lý Ngôn bao nhiêu tuổi rồi? "
" Tính cả sinh nhật thì tròn 25! "
" Á, vậy tôi phải gọi là anh rồi nhỉ, tôi kém anh 3 tuổi, mới 22 thôi! "
" À không, giám đốc Cố không cần xưng hô như vậy, cứ gọi tôi là trợ lý Ngôn là được rồi! "
" Ài, tôi là muốn thân thiết hơn với anh mà, gọi là anh Dật đi, có được không? "
Ngôn Dật đỏ mặt thẹn thùng, Lục Kiều Kiều bật cười suýt phun ngụm rượu vừa uống vào, sao anh ta lại thẹn thùng giống mấy cô bé mới lần đầu yêu vậy cà.
Còn có Cố Tiểu Vy thẳng thắn như vậy, đây rồi đây rồi, cảm hứng xào cp trong cô sôi sục, nữ giám đốc bá đạo × tiểu trợ lý đáng yêu? Haha không tồi, không tồi, nếu được thì cô cũng muốn viết ra một cuốn tiểu thuyết về câu chuyện tình yêu của hai người họ.
Tiếc là vốn liếng văn thơ của cô không được nhiều.
Nếu như Lục Kiều Kiều không giục hai người kia ăn thì chắc sẽ ở đây tới sáng mai luôn quá, cô cũng thuận lợi trở thành bóng đèn hoạt động hết công suất rồi cháy nổ mất.
Trên đường lái xe về biệt thự ở khu rừng Ngoại Ô, Lục Kiều Kiều cứ cười chọc Ngôn Dật mãi thôi.
" Cô Lục, xin cô đừng cười nữa, tôi cũng đủ ngại lắm rồi! "
" Haha, trợ lý Ngôn, anh thấy Tiểu Vy, bạn thân tôi thế nào, có phải rất xinh đẹp, đáng yêu, cũng rất bạo dạn, thẳng thắn không? "
" Khụ, giám đốc Cố là người quyền cao chức trọng, tôi xin miễn bàn luận "
" Nè, hồi nãy tôi còn thấy anh nói chuyện rất vui vẻ với cậu ấy, nhìn thoáng qua, còn không phải hai người giống một cặp! "
" Cô Lục mông cô đừng nói như vậy, tôi không hề có gì hết đối với giám đốc Cố! "
" Vậy tôi chờ ngày cậu bị vả mặt! "
Cuộc hồi thoại chấm dứt tại đó, cũng vừa tầm về đến biệt thự, vẫn là dáng vẻ hoang sợ làm Lục Kiều Kiều nhìn đến sợ, còn nói đây không phải nhà ma ư!
Trời đã tối, Lục Kiều Kiều nhanh chân đi vào trong, bên trong với bên ngoài đúng là khác nhau một trời một vực!
Vừa bước vào, Lục Kiều Kiều đã thấy Mộ Tư Thần ngồi sẵn trên ghế sofa, không lẽ là đợi cô? Lục Kiều Kiều vui vẻ đi tới ngồi bên cạnh : " Anh Tư Thần, tôi vừa phát hiện ra một chuyện thú vị! "
Mộ Tư Thần khó hiểu nhìn cô : " Chuyện gì? "
" Chính là sau khi làm việc xong trở về nhà, được nhìn thấy gương mặt đẹp trai này của anh, stress cũng hoàn toàn bây đi mất "
" Em bình thường đều không biết xấu hổ như vậy sao? "
" Hầy, sao anh lại nói tôi như vậy, tôi là khen anh đẹp trai nha.
Nói anh xấu anh cũng kêu, khen anh đẹp anh cũng chê, đàn ông các anh khó hiểu thật đó! "
" Phốc " Ngôn Dật bất giác bật cười thành tiếng rồi lập tức im bặt khi nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Mộ Tư Thần.
Cậu ngay lập tức chuồn đi luôn, cảm tưởng bản thân ở đây thêm một giây nào nữa thôi chắc chắn sẽ gặp tai họa.
Mộ Tư Thần đích thực là một ác ma.
" Em hình như khác xa so với tư liệu tôi cho người điều tra! "
" Anh nghĩ xem sẽ thế nào nếu vị hôn phu cùng em gái phản bội mình? Còn có cha mẹ không thèm quan tâm tới.
" Lục Kiều Kiều nhún vai.
" Tôi không hiểu gì về tình yêu cho lắm nhưng chắc em thấy rất đau khổ! "
" Ấy, không hề nha, tôi chỉ thấy tức giận thôi chứ tôi cũng không có tình cảm gi với vị hôn phu khốn khiếp kia đâu.
Cảm thấy công sức bản thân bỏ ra suốt bao năm lẵng phí quá thôi! "
" Cần tôi giúp em trả thù không? Việc đó đối với tôi dễ như trở bàn tay! "
" Trời, anh đúng là bá đạo thật đấy, nhưng vẫn là thôi đi, tôi chỉ muốn sống yên bình đến hết đời thôi, đấu đá hay ganh đua gì đó thì thôi đi! "
Mộ Tư Thần không nói gì, chỉ nhìn cô.
Vài phút trôi qua như vậy, Lục Kiều Kiều cuối cùng cũng thấy gượng gạo rồi, cô tìm đại lý do rồi trở về phòng luôn.
Nhan sắc như kia đúng là vũ khí giế/t chết bọn con gái mà!.
Danh Sách Chương: