Người ta luôn nói ‘ Phía sau người đàn ông thành đạt luôn có bóng dáng của người phụ nữ“.Đúng thế ,phía sau hắn luôn có Bảo Ngọc luôn ủng hộ và giúp đỡ .Chức tổng giám đốc của bà Kim Ánh được trao lại cho nó .Sau khi bà Kim Anh từ chức để cùng du ngoạn bốn phương cùng bà Hoàng Dung để hương thu tuổi già thì Bảo Ngọc được phân công thay thế và giúp đỡ hắn .
Phòng Chủ TịchCốc ..Cốc…-Ai đó mời vào ! – Tiếng nói uy lực của hắn vang lên càng bộc lộ rõ sức mạnh của sự thành đạt
Nó trong trang phục lịch lãm của quý bà bước vào cũng toát vẻ uy quyền không kém hắn
-Chủ tịch , Anh quên hôm nay là ngày gì sao ?-Vợ hả ?? Ngày gì chứ ! Anh phải túi bụi với đống hồ sơ này đây này-Anh thật là ?? Có thế mà không nhớ ??
-Ngày gì vậy vợ?? - Hắn vừa nói vừa bẹo má nó như thời còn tuổi học trò
-Anh này ,, hôm nay Đại ca và con 3 tê về nước ấy ? – Nó vẫn giữ cách xưng hô quen thuộc
-ấy chết .Anh quên bén đi mất ?? Mấy giờ rồi ??-Vẫn còn kịp , nên em lên gọi anh đi cùng đây !!
-Nào ta đi thôi heo ngốcHắn và nó cùng nhau ra sân bay đón bằng hữu lâu năm trở về .Cũng 5 năm ,cả bốn người họ không gặp nhau.Mỗi người một công việc ,một cuộc sống riêng nên xa cách .Họ xem đây như buổi gặp gỡ sau bao ngày xa cách .
Bảo Ngọc đang hồi tưởng lại quá khứ ,hồi tưởng lại cái thời học trò của mình và những kỉ niệm khó quên , không hay họ đã xuống sân bay và hiện diện trước mặt mình .có phần bỡ ngỡ
-Ôi mẹ ơi!! Hai người làm thủ tục nhanh vậy-Em vẫn như ngày nào ,Bảo Ngọc ! – Anh cười đùa-Đại ca lần này về phải tiệc lớn đệ mới được đó ! – Hắn vẫn với giọng đàn em láo lỉnh ngày nào
-3 Tê ,cô sống tốt chứ ? – Vừa dứt câu nó đã nhận một tràng cười của những người bằng hữu ..thật không ngờ nó chẳng thay đổi là mấy ,vẫn con nít như ngày nào ..Thời gian trôi ,thứ nó thay đổi chỉ là tuổi tác .
-Này ,cô không bỏ được cách gọi đó sao?-À ,..tôi xin lỗi tại quen miệng rồi mà ??
-Thôi chúng ta về ăn tiệc họp mặt thôi !!
Họ - trai thanh nữ tú sải bước nơi sân bay ,nơi nhộn nhịp ,duy nơi họ là ánh sáng của sự thành đạt ,của sự hạnh phúc .
Sau buổi tiệc họp mặt cũng là lúc những người bằng hữu cùng hàn quyên tâm sự…Cả bốn tụ họp nhau tại phòng khách nói chuyện về thời học trò và về cuộc sống của bản thân .Đâu đó tiếng cười giòn tan vang dội cả căn nhà rộng lớn, làm ngập tràn bao màu hồng của tình bạn ,tình chí cốt
-Hai người ngồi chơi ,em vào cắt trái cây – Bảo Ngọc viện cớ vào bếp mưu tính điều gì đó
- Anh..
- hả- Vào giúp em đi – Nó lôi kéo đồng minh là hắn
-ờ..hai người ngồi chơi đi, em vào phụ vợ em !!Hắn và nó lén lúc xì xào trong bếp ,bởi từ lúc dự tiệc đến giờ Anh Phong và Tiểu Tuệ cứ kì lạ ,như có một mối quan hệ mờ ám ,khiến nó tò mò khám phá-Băng tảng ,anh có thấy hai người họ có gì mờ ám không??
-ừ ,anh cũng thấy thế-hai chúng ta thử họ đi
-Làm cách nào? – hắn ngớ người trước mưu mô của nó
Nó nói nhỏ kế hoạch vào tai hắn ,với vẻ mặt gian chưa từng có ,khiến hai nhân vật sắp đem đi thử nghiệm cũng lạnh lưng không rõ nguyên nhân.
-Ok tiến hành
Nó và hắn bước ra với cảnh choàng vai ,niềm nở hạnh phúc.Họ ngồi trên sofa tiến hành kế hoạch tác chiến
-Ông xã ,cam này ngọt ghê vậy á .anh ăn thử đi nà! - Bảo Ngọc nói giọng điệu lả lơi khiến hắn cũng rùng rợn nỗi da gà.
-À ..ừ - Hắn rùng mình nén chặt cơn sặc sau câu nói ớn lạnh của nó
-Này sau anh diễn dỡ quá vậy …vậy thì làm sao vạch trần họ được - Hai vợ chồng thì thầm bàn tác chiến-Tại em làm anh rợn cả tóc gáy đây này!!Anh và Tiểu Tuệ như vừa chứng kiến cảnh con nit giành quà ,cũng phải phì cười với cặp vợ chồng trẻ con này .
-Thôi hai người đừng cãi nhau nữa , anh và Tiểu Tuệ có chuyện muốn nói với hai đứa đây!
-Chuyện gì thế đại ca ?? hắn tò mò hỏi --Nè ! thiệp cưới của tụi em đó - Tiểu Tuệ lấy trong bóp của mình tấm thiệp hồng đặt lên bàn-Hả - nó và hắn không hẹn đồng thanh và đồng hóa hình tượng mắt chữ a, miệng há hốc
-Thật hả - nó bất ngờ vẫn cứ nghĩ mình ù tai nên hỏi lại
-ừ - Tiểu Tuệ dõng dạc trả lời
-Thế thì hay quá ! Chúc mừng hai người!
-Chúc mừng đại ca! Sắp có vợ rồi đừng quên huynh đệ đó !
- Tất nhiên rồi chiến hữu
-Anh hanh phúc rồi, sắp cưới được cô vợ đảm đang !! Số hưởng quá đóHắn vừa dứt câu cơn đau từ cái nhéo điếng người của Bảo Ngọc lan toả khắp cơ thể -CHỒNG À ,…bộ vợ anh không đảm đang à ?? – nó vừa nói vừa nghiến răng uy quyền
-Đâu có em là đảm đang nhất – Hắn nhéo yêu vào má phụng phịu của nó như để hạ hỏa
Kể cũng khổ ,cuộc sống hôn nhân của nó và hắn không mấy thuận lợi cho lắm .cũng bởi cái tính hậu đậu của nó .Mỗi sáng ,mỗi ngày đều bắt đầu bằng điệp khúc-Bảo Ngọc giày với cà vạt anh ,em bỏ đâu rồi ?--Anh tự kiếm đi ,chắc nó trong tủ hay máy giặt j áCó lúc thì
-Bảo Ngọc ,bộ đồ đi làm của anh ,e chưa ủi nữa hả ?
-Ý chết cha !! em quên ,hôm qua soạn thảo hợp đồng mệt quá em quên bén luôn ??
Và hậu quả là ,nguyên ngày hôm đó hắn phải đi làm với bồ đồ nhăn nhúm khó coi ,,,
-Này em có biết ,hôm nay mấy nhân viên nhìn anh bằng ánh mắt khó coi trong bộ đồ lùn xùm này không hả?-Em xin lỗi ..tại em mệt quá mà-Em đúng là ….
Và thế cứ tháng ngày trôi qua ,chuỗi ngày hậu đậu của nó kéo dài riết thành thói quen của cả hai.Hăn cũng đôi lúc phàn nàn nhưng cũng buông xuôi số phận …Và một nổi khổ to đùng với hắn là món ăn quen thuộc của gia đình la món mì xào trứng – món tủ của nó ….Thực đơn này ám ảnh hắn cả tháng ,sau một khóa học nấu ăn cấp tốc của bà nội hắn– Hoàng Dung.
Cuộc sống hôn nhân đâu mấy ai vẹn toàn , cũng có những lúc khó khăn ,cãi vã ..nhưng kết quả sẽ vẹn toàn hơn khi cả hai cùng nhau giải quyết mọi khuất mắc để có được một hôn nhân mĩ mãn hơn.Vợ Chồng là tên gọi thiêng liêng chứng minh cho tình yêu trưởng thành và chín chắn nhất sau cái tuổi yêu học trò…Mọi thứ sẽ tốt đẹp khi bạn thông cảm và sẻ chia cùng nhau !!!!!!
Căn nhà tràn ngập vui vẻ ,đầy ấp những tiếng cười giòn của bốn người họ ,càng làm tô điểm thêm cuộc sống hôn nhân hạnh phúc của ngôi nhà hắn và nó. Vừa nhận được tin mừng từ Anh lại sắp đón tin mừng từ hắn ..Hắn niềm nở sẻ chia:
-Dù sao cũng chúc mừng hai người nha ,nhất định tụi em sẽ đi quà thật to !! - nó nói trong sự vui mừng
-Mà em cũng có tin vui báo cho hai người này – hắn nói với giọng vui mừng khôn tả ,như sắp nói điều kì diệu-Tin gì đây ,tiểu đệ
-Em sắp được thăng chức làm bố rồi ,tin này cực kì vui phải không?
-Thật không ,Chúc mừng nha !! Vậy anh sắp có cháu ẳm bồng rồi ,Tiểu Tuệ em phải học hỏi Bảo Ngọc đó - Anh vui vẻ chia vui cùng hắn
-Anh này ….- Nó ngượng ngịu , lúng túng-Chúc mừng hai người ..Này ,sau này phải làm xui gia với tụi tui đó biết chưa??-Dĩ nhiên rồi … Cũng chưa biết là quý tử hay công chúa đây …em háo hức ngày con cưng ra đời lắm – Nó nói với thiên chức làm mẹ ,một chức danh cao cả và thiêng liêng.
Tình yêu sẽ trọn vẹn khi cả hai hướng về nhau ,hi sinh cho nhau và cả khi nhận ra mình thuộc về nhau . Hôn nhân cũng thế ,sẽ tốt đẹp khi nhường nhịn nhau ,sẻ chia những trách nhiệm của bản thân với gia đình với nhau …Hạnh phúc là điều dễ kiếm tìm với những ai biết trân trọng nó….