Một đôi nam thanh nữ tú đang ở ngoài này đè sát nhau vào tường, ôm hôn nồng nhiệt.
Cánh tay tên thanh niên kia đang lần mò thân dưới cô nàng, khẽ kéo xuống, một chiếc quần lót màu ren đỏ, không biết nhãn hiệu bị kéo tuột xuống đầu gối.
Hai bờ môi rất lưu luyến tách ra nhau, tên thanh niên liếm mép, khẽ cúi người. Đầu hắn lọt thỏm dưới váy, hai cánh tay với cao bắt lấy cặp núi đôi cao ngất của cô nàng nắn bóp, cái lưỡi bắt đầu hành trình xâm nhập vào nơi thần bí nhất của phụ nữ.
Trần Gia Minh vẫn là zai tân, lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng kích thích như thế này, nội tâm lửa nóng.
- Khụ, phê không?
Đôi nam nữ nghe hỏi, theo bản năng trả lời.
- Phê vl.
Chợt hai người bừng tỉnh, giật mình, hốt hoảng kéo váy kéo quần. Trần Gia Minh rất không có ý tứ đi ngang qua, một mặt xin lỗi.
- Phê thì tiếp tục đi, tôi không quấy rầy nữa..
"Đến từ Hồ Loan điểm tiêu cực -452"
"Đến từ Đặng Quốc Thắng điểm tiêu cực -643"
- Là một thằng nhóc con. Kệ nó, tiếp tục thôi cưng.
Thanh niên gương mặt dâm đãng thòm thèm, cánh tay lại bắt đầu xâm lược. Cô nàng cũng phối hợp, rất nhanh từng tiếng kêu rên ú ớ mê hồn vang lên trong ngõ tối.
Trần Gia Minh cảm thán, là thế giới sau màn đêm này vốn dĩ đã như vậy, hay từ sau khi thiên địa biến đổi, con người ngày càng tùy ý hơn.
Bảo vệ cũng không thèm tra xét cái gì chứng minh thư, chỉ liếc nhìn hắn xem mang vũ khí gì không, sau đó để mặc hắn đi vào.
Trần Gia Minh bước vào bên trong, ánh sáng rực rỡ, tiếng nhạc điện tử xen lẫn với dòng người hò reo ồn ào cực độ, khiến hắn hơi không quen. Một cô em phục vụ tiến đến, đang muốn cúi chào lễ phép hỏi thăm, phát hiện hắn ăn mặc bình thường, liền dứt khoát xoay đầu rời đi.
Trần Gia Minh muốn bắt lấy hỏi một chút, đã không kịp, liền tự lần mò đi tìm.
Những cô em xinh đẹp ăn mặc hở hang, nhún nhảy liên hồi, cặp bưởi trắng mịn cứ thi nhau nhảy múa trước mắt khiến trong lòng hắn một hồi khô nóng...
Bỗng phía trước đột nhiên ồn ào, âm thanh người ngã ghế đỏ, tiếng thủy tinh va chạm mặt sàn khiến mấy cô nàng hét toáng lên..
- Á, đánh nhau..
Trần Gia Minh tò mò nhìn sang, vui vẻ. Bà chị Hải Yến đây rồi!
Lúc này cô nàng đang đứng cơ thể lung lay, gương mặt đỏ bừng, không biết vì uống nhiều rượu hay tức giận. Đối diện một tên ăn mặc toàn hàng hiệu, lúc này tinh tế nhìn ngắm mỹ nữ trước mặt, phía sau lưng hắn đứng mấy tên lưu manh, còn có nằm dưới đất..
- Bọn khốn này, cút đi...
Một tên đầu đinh tiến lên, dáng vẻ nịnh nọt.
- Con nhãi này, được đi theo hầu anh Hải uống rượu là may mắn của mày. Còn dám phản kháng, bọn mày, lên!
Mấy tên nghe lệnh, hung hăng lao tới. Hải Yến phản ứng cũng tốt, một cước quét ngang, lập tức hai tên bay ra ngoài, nhưng vẫn có mấy thằng áp sát được.
Mắt thấy cô nàng sắp bị chế ngự, Trần Gia Minh nhắn vội một tin trong điện thoại, chuyển mình tiến đến.
Bọn lưu manh có chút hoa mắt, liền thấy trước mặt xuất hiện một bóng người trẻ tuổi, chắn ngang trước mục tiêu, không khỏi đưa mắt nhìn nhau.
- Mày là ai?
Trần Gia Minh thật thà trả lời:
- Tao là siêu nhân chính nghĩa.
????
Đối diện đoàn người ngơ ngác. Thằng này chơi đồ nhiều nên ngáo rồi à?
"Đến từ Trần Văn Long điểm tiêu cực -333"
"Đến từ Triệu Kiệt điểm tiêu cực -333"
"Đến từ Phạm Xuân Đức điểm tiêu cực -333"
...
Một tên má trái có một vết sẹo, gương mặt dữ tợn hung hăng quát.
- Cút ra thằng nhóc. Địa bàn Bá Lực Bang, không muốn chết mau cút.
À há, Bá Lực Bang, không phải của bọn trùm xã hội đen Cẩm Phả sao. Thủ lĩnh bọn hắn gọi cái gì Nguyễn Bá Lực, đặt cái tên này, là sợ người khác không nhận ra à. Vừa vặn một công đôi việc!
Trần Gia Minh nghiêm túc chắp tay trước ngực, làm một bộ thủ thế mà hắn vừa mới nghĩ ra, âm thanh phát ra giả bộ rất ngây thơ.
- Ta nguyện hi sinh bản thân để bảo vệ công lý. Người xấu, đến đây! Ta sẽ biến các người thành Bất Lực bang.
???
Con mẹ nó, từ đâu đến thằng điên!
Bọn lưu manh ngơ ngẩn nhìn nhau, không biết nên xử lý thế nào.
"Đến từ Lý Đức điểm tiêu cực -555"
"Đến từ Phan Xuân Việt điểm tiêu cực -555"
"Đến từ Lê Tất Đạt điểm tiêu cực -555"
- Đập nó đi rồi vứt ra ngoài, không chết là được.
Tên thanh niên cầm đầu nhàm chán ra lệnh, thằng em hắn đã nhanh không nhịn được rồi. Bộ dáng cô em phía trước say mềm rất có tính dụ hoặc, không biết mùi vị trên giường như thế nào.
Bọn lưu manh nghe thấy, liền áp sát lại. Quản hắn là điên thật hay giả vờ, đập một trận là được!
Trần Gia Minh đạp mỗi thằng một phát ngay chỗ yếu hại, lần lượt từng tên gục xuống nhanh chóng,phát ra tiếng rên rỉ.
Hết thảy người xem xung quanh im lặng, tên nhóc này ra tay thế mà tàn ác như thế, một cước đá xuống phá vỡ ngay hạnh phúc gia đình người ta..
Thanh niên đối diện mắt thấy bọn đàn em vô dụng không chịu nổi như vậy, cũng hơi có chút ngạc nhiên, tuy nhiên không để trong lòng. Hắn xắn xắn ống tay áo lên, mỉm cười tàn nhẫn.
- Thằng nhóc, hóa ra có chút nghề. Nhưng mày gây chuyện trên địa bàn bọn tao, thì mày chết chắc rồi!
Trên tầng, một đám người đang vui vẻ đùa giỡn. Nghe thấy phía dưới ồn ào, một tên thanh niên đang hai tay ôm lấy 2 cô nàng tận tình nắn bóp dừng động tác lại, hất hàm.
- Sẹo, đi xuống xem chuyện gì?
Một tên cao to đứng phía sau, trên mặt có một vết sẹo dài, hơi gật đầu nhận lệnh. Hắn quay người bước xuống, chưa đầy mấy phút sau đã quay trở lại.
- Thưa cậu, là anh Hải đang đôi co với một thằng nhóc. Bọn đàn em dưới trướng đã gục rồi.
Đối diện một tên gầy còm, gương mặt hơi sưng, vui vẻ cười nói:
- Haha, lâu rồi mới có thằng không biết sống chết. Anh Dũng, xuống xem một chút đi.
Tên đầu lĩnh này không ai khác chính là Nguyễn Hữu Dũng, bạn học cùng lớp Trần Gia Minh. Hắn nhấp nhẹ ly rượu, bóp mạnh đít một cô em khiến nàng ta rên lên sung sướng, sau mới thỏa mãn phất tay.
- Được rồi, anh em, xuống xem tên Hải thể hiện. Cho bọn mày xem uy lực của người thức tỉnh.