Mục lục
Ta Là Quỷ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Tùng, con trai lớn của Lâm Thị tập đoàn. Cũng là người cướp đi Như Nguyệt từ trong tay Hà Phong, kiếp trước bằng vào thủ đoạn mà tra ra được nhân vật Hà Phong trong [ Thần Ma] liền ra không ngừng cho người chèn ép, đánh giết. Làm Hà Phong ở giai đoạn đầu bỏ lỡ rất nhiều thứ, thập phần khó khăn. Mà nguồn cơn cũng chỉ bởi Hà Phong không đến dự tiệc nhà hắn. Có thể thấy được Lâm Tùng là một tên lòng dạ hẹp hòi, thù dai, nhớ lâu

Kiếp trước Hà Phong từng có giai đoạn rất căm hận hắn, chính hắn là nguyên nhân gián tiếp khiến Hà Phong gây ra nhiều lỗi lầm đáng tiếc, hận không thể sẻ thịt, lóc da Lâm Tùng. Nhưng vách ngăn sụp đổ về sau, Hà Phong mới thấy được Lâm Tùng quá nhỏ bé so với việc Thần, Ma xâm lấn, lại chải qua 40 năm sinh hoạt tại mạt thế, mối căm hận của hắn và Lâm Tùng cũng phai mờ, Hà Phong cũng buông bỏ xuống mối hận trong lòng

Như Nguyệt sai sao ? Hà Phong đã từng cho là như vậy. Để đến sau này sống một đời người hắn mới bình tĩnh nhận ra. Không, Như Nguyệt không sai, nàng có quyền truy cầu hạnh phúc của mình, nàng có quyền tìm cho bản thân một cuộc sống tốt đẹp hơn. Cho nên sai ở đây chỉ có mình hắn, hắn quá đắm chìm trong đau khổ, hắn quá mức phế vật.

Cho nên bây giờ gặp lại, 3 người thấy nhau, Hà Phong cũng chỉ nhẹ gật đầu chào. Coi như quen biết, giữ phép lịch sự

" Hà Phong, ta còn tường rằng ngươi còn đang đau khổ trốn một góc nào đó ôm mặt khóc, không ngờ nhanh như vậy ng đã ra đây trêu hoa ghẹo nguyệt hêy"

Như Nguyệt thì lại không biết suy nghĩ của Hà Phong. Ở nàng xem ra Hà Phong bây giờ còn đang rất đau khổ khi nàng chia tay hắn. Hai người chia tay mới được một tuần. Còn tưởng bản thân Hà Phong còn đang khóc lóc thảm thiết ở một nơi nào đó. Không nghĩ đến hôm nay Như Nguyệt đã lại thấy hắn. Như Nguyệt phỏng đoán có lẽ Hà Phong trước kia cũng không toàn tâm toàn ý với nàng mới khiến Hà Phong nhanh chóng lấy lại tinh thần như vậy, điều này khiến Như Nguyệt có chút khó chịu

" Ta tưởng ai hóa ra là người quen á, Hà Phong sao lại trêu ghẹo để con gái khóc thế, xấu mặt nam nhi quá nha " Lâm Tùng lên tiếng hỏi

Có đánh chết Lâm Tùng, hắn cũng không tin Ngưng Nhi là bạn gái Hà Phong. Xét về khí chất, vóc dáng, khuôn mặt thì Ngưng Nhi thập phần hoàn mĩ, hơn xa Như Nguyệt không biết gấp bao nhiêu lần. Hà Phong theo Lâm Tùng biết gia đình thuộc dạng khó khăn, cũng không dư dả, Hà Phong cũng bình thường không có gì hơn người. Đời bào có cửa có thể tán được người con gái kia.

Hà Phong lúc này chỉ lắc lắc đầu. Rõ ràng Ngưng Nhi tự giận quá mà khóc a. Hắn nào có trêu ghẹo gì. Nhưng Hà Phong cũng lười giải thích. Thứ nhất hắn với Lâm Tùng cũng không thân thiết, thứ hai hắn cũng chẳng dại nên kệ. Bản tính hắn sau này là vậy. Không sai không cần giải thích. Cho nên hắn cũng chỉ nhàn nhạt nói ra

" Ta có việc còn làm, các ngươi tự làm quen a"

Thấy Hà Phong muốn bỏ đi, Lâm Tùng lúc này giận quát

" Hà Phong, ngươi trêu chọc người ta rồi bỏ đi, ngươi nên xin lỗi người ta"

" Liên quan đến ngươi ? " Hà Phong nhàn nhạt liếc hắn

" Thấy việc bất bình rút đao tương trợ, Hà Phong người quỳ xuống xin lỗi nàng cho ta, không đừng trách ta không nể tình đồng học"

Ở Lâm Tùng xem ra, đây là cơ hội tốt để lấy lòng Ngưng Nhi, một cô gái thập phần xinh đẹp như vậy hắn nào dễ dàng bỏ qua được. Hà Phong cũng chỉ là cái cớ để hắn thể hiện trước người đẹp

" Hà Phong ngươi nên nghe lời Tùng Ca a, tuy ngươi có Trương Sơn làm chỗ dựa nhưng việc này ngươi sai hoàn toàn, không ai có thể bảo vệ ngươi "

Như Nguyệt lúc này cũng chen vào. Sau khi rời bỏ Hà Phong theo Lâm Tùng, cuộc sống nàng muôn phần sung túc, được Lâm Tùng hàng ngày đưa đi ăn, đi chơi, mia sắm..... Cuộc sống thượng lưu này làm Như Nguyệt như đang ở trong mơ. Cho nên nàng cố gắng làm đủ mọi cách để lấy lòng Lâm Tùng


Lâm Tùng và Như Nguyệt mỗi người một lời, làm Hà Phong chưa kịp thời trả lời thì lúc này giọng Ngưng Nhi lại vang lên

" Bắt bạn trai ta quỳ, các ngươi xứng ? "

Nhưng Nhi lúc này đã ngừng khóc mà đứng dậy tiến lại chỗ Hà Phong. Nãy giờ quan sát đến 2 người Ngưng Nhi cũng hiểu vài ba phần. 2 người này có quan hệ bạn học với ' tên đáng ghét ' kia. Nhưng có vẻ không được hòa hợp cho lắm. Và người tên Lâm Tùng đang muốn lấy lòng nàng. Còn ' tên đáng ghét' kia cũng chỉ là hòn đá đặt chân cho hắn. Thân là Đổng Gia đại tiểu thư, nàng cũng không ngu, cậu ấm cô chiêu nàng gặp nhiều hơn ăn cơm. Nhìn cách ăn mặc của Lâm Tùng cũng đoán ra hắn cũng là tên thiếu gia chơi bời nhà nào đó.

Còn về việc tại sao nàng giúp Hà Phong cũng đơn giản bởi theo nàng suy nghĩ Hà Phong đã đánh bại nàng, nói dễ hiểu Hà Phong cao hơn nàng một cái đầu. Để hắn quỳ không phải cũng nhục nhã nàng không bằng đứa quỳ trên đất sao? Phải nói suy nghĩ cực kỳ logic

Nhưng Nhi nói ra để Lâm Tùng cùng Như Nghiệt cực kì kinh ngạc. Ít phút vừa nãy còn đang suy luận nàng chắc chắn không thể là bạn gái Hà Phong, giờ nàng lại thú nhận, đây chẳng khác nào vả vào mặt Lâm Tùng cùng Như Nguyệt. Mà Hà Phong cũng lại trợn mắt, lúc nào mình thành bạn trai của vị tiểu thư này ?

" Tiểu thư, đừng để bị hắn lừa. Tên Hà Phong này chỉ là một tên nhà nghèo, không có chút thế lực, địa vị ". Lâm Tùng nói ra

Kinh ngạc qua đi, rất nhanh Lâm Tùng suy nghĩ ra, chắc chắn Hà Phong dùng thủ đoạn nào đó lừa gạt đến Ngưng Nhi. Ngưng Nhi cũng không biết hoàn cảnh thật của Hà Phong, chứ một cô gái xinh đẹp như nàng không thể nào là bạn gái Hà Phong

" Ô , tiền nhà ta chất đống đốt người thành tro con được , ta cần quan tâm bạn trai ta giàu nghèo à " Ngưng Nhi đáp lời


" Ta là Lâm Tùng, Lâm gia người " Lâm Tùng vẫn chưa chịu từ bỏ, lấy gia tộc ra khoe mẽ

" Ta là Ngưng Nhi, Đổng gia người" Nhưng Nhi cũng k thèm nhìn mặt Lâm Tùng mà đáp. Cái gì Lâm gia. Còn thua Đổng gia xa lắc xa lơ

Nói rồi Ngưng Nhi lại gần ôm cánh tay Hà Phong cứ thế mà bước đi trong ánh mắt ngỡ ngàng của Lâm Tùng cùng Như Nguyệt

" Thì ra được phú bà bao nuôi a " Như Nguyệt đầy vẻ giễu cợt nói mà không chú ý đến vẻ mặt đầy hắc tuyến của Lâm Tùng.

* Bốp * một tiếng vang lên, chỉ thấy ngưng Nhi ngã lăn ra đất. Trên khuôn mặt còn hằn lên 5 dấu ngon tay

Là Lâm Tùng ra tay, lúc này hắn triệt để tức giận mà giận cá chém thớt. Táng cho Như Nguyệt một bạt tai. Ở Lầm Tùng cho rằng mọi tội lỗi cũng do Như Nguyệt. Bởi Như Nguyệt bỏ Hà Phong cho nên hôm nay hắn mới bị Hà Phong cố ý giễu cợt như vậy. Mà Đổng gia, Đổng Ngưng Nhi hắn cũng nghe nói đến, thập đại mĩ nhân của Miss teen Đại Việt, hòn ngọc quý trong tay Đổng gia. Không phải dạng nhà giàu mới nổi như hắn có thể so sánh

" Đáng chết, sao tên này quen nhiều nhân vật lớn vậy " Lâm Tùng nghiến răng nghiện lợi giận dữ mà nói.




Ma lúc này Hà Phong đã đi ra khỏi khu vực quầy bán đồ ăn, xa khỏi tầm mắt của Lâm Tùng. Hà Phong mới quay lại nhìn, Ngưng Nhi vẫn ôm cánh tay của hắn mà tung tăng đi, nhìn mặt có vẻ hí hửng lắm. Mấy phút trước còn khóc lóc om sòm, mấy phút sau đã hí hửng được. Hà Phong cũng chẳng biết nói gì. Chỉ đành nhàn nhạt nói

" Ê buông tay ta ra được rồi đó "

Ngưng Nhi lúc này mới thu hồi vẻ mặt mà buông ra canh tay Hà Phong. Cái miệng nhỏ tru lên.

" Tên đáng ghét, ngươi nói với ân nhân ngươi thế à "

" Thứ nhất ta không phải tên đáng ghét, ta có tên, là Hà Phong. Thứ 2 ta cũng không cần ngươi giúp a " Hà Phong đáp lại

" Ta không biết, ta giúp ngươi rồi, ngươi làm sao cảm ơn ta đây " Ngưng Nhi ương ngạnh cãi lại làm Hà Phong mặt đen rồi. Rõ ràng hắn cũng không nhờ giúp, tự nhiên giúp bắt trả ơn. Đây là làm người tốt cũng quá dễ đi

" Ngươi muốn sao " Hà Phong hỏi lại

" Ngươi đưa ta đi công viên chơi coi như cảm ơn đi " Ngưng Nhi có vẻ suy nghĩ một chút rồi trả lời

Hà Phong lúc này nhíu nhíu mày. Hắn rất bận a. Còn phải về ăn uống, tắm rửa sau đó tiếp tục vào [ Thần Ma] cày quái. Thời gian bây giờ phải tranh thủ từng phút, càng lên lever sớm càng có lợi. Lại không biết Trương Sơn làm nhiệm vụ sao, hắn cũng có chút bận lòng. Cho nên hắn chỉ có thể khéo léo từ chối

" Ta không có tiền " đúng a. Dù sao hiện nay tiền cũng vẫn vô cùng quan trọng, không có tiền thì ở nhà chứ nghĩ gì đi đâu

" Ta có " Ngưng Nhi đáp gọn lỏn

" Ta không có xe " Hà Phong lại kiếm cớ

" Ta có "

" Ta còn bận đi làm "

" Ta trả gấp đôi tiền lương ngày nay cho ngươi"

" Ta....."


Chưa kịp nói tiếp Ngưng Nhi đã ngắt lời

" Thôi nha, không lấy lý do nha, người kiếm cớ nữa ta khóc tiếp cho ngươi coi "

Đây cũng là quá đe cmn dọa đi. Hà Phong rầu rĩ. Ai đời đại tiểu thư thiếu gì người tháp tùng đi chơi lại tóm hắn đi. Nghĩ vậy thôi nhưng để Ngưng Nhi khóc hắn thiệt thấy phiền

" Ấy, đi đi. Nhưng ta nói trước ta có thể đi chơi với ngươi khoảng 1 tiếng. Sau đó ta còn về"

Thấy Hà Phong đáp ứng. Nhưng Nhi lúc này mới không khóc, gật gật cái đầu.

Ngay sau đó Ngưng Nhi ra lấy xe, còn Hà Phong ở lại thanh toán đồ. Lúc bước ra ngoài Ngưng Nhi đã chờ sẵn hắn ở cửa chờ hắn. Khỏi phải nói thân là đại tiểu thư, xe của Ngưng Nhi cũng là loại xe thể thao đắt tiền, ớc chừng giá trị cũng vài chục tỉ đi.

Cất đồ bước lên xe sau, Ngưng Nhi lập tiếp điều khiển xe chạy thẳng vào trong trung tâm thành phố, hướng khu vui chơi đi đến. Chiếc xe lướt đi khá nhanh và êm ả. Trên xe Ngưng Nhi lúc này hỏi

" Hà Phong, ngươi kiếm thuật là ai dạy"

" Không ai dạy, tự bản thân tôi luyện được"

Nghe được Hà Phong trả lời Ngưng Nhi nghi ngờ nhìn hắn. Kiếm thuật Hà Phong cường đại, nàng đã lĩnh giáo qua. Ngưng Nhi không tin loại kiếm thuật này không có danh sư chỉ dạy mà thành đi

Thấy ánh mắt nghi ngờ của Ngưng Nhi, Hà Phong hiểu Ngưng Nhi đang nghĩ gì. Lúc này mới hỏi

" Ngưng Nhi, biết kiếm thuật ta và ngươi khác nhau điểm gì không ? "

Ngưng Ngoắc lắc đầu tỏ vẻ không biết. Chờ đợi Hà Phong giải thích

" Kiếm thuật của ngươi là qua những trận đấu trên võ đài, tất nhiên trên võ đài thì luôn có quy tắc được đặt ra bắt buộc ngươi phải tuân theo, ngoài ra trên võ đài còn thật sự không có nguy hiểm.

Còn kiếm thuật của ta tôi luyện qua những trận chiến sống còn. Ở nơi đó chỉ có một quy tắc, ngươi sống thì ta vong, cho nên muốn sống sót càng phải cố gắng, không ngừng mạnh lên. Đó cũng là điểm vì sao ta mạnh hơn ngươi"

Hà Phong giải thích làm Ngưng Nhi có chút ngạc nhiệm, tuy rằng Ngưng Nhi hiểu nhưng điều làm Ngưng Nhi ngạc nhiên về việc Hà Phong nói những trận đấu. Thế giới hiện nay cũng đang trong thời kì hòa bình, không có chiến tranh, nơi nào có những trận đấu ? Ngưng Nhi suy đoán có thể Hà Phong làm sát thủ cho một tổ chức thần bí nào đó. Cho nên càng tò mò muốn hỏi. Nhưng nhìn đến Hà Phong lúc này đã im lặng mà quay mặt ra phía cửa kính như đang ngắm nhìn đường phố Ngưng Nhi cũng không hỏi thêm

Rất nhanh hai người đã tới khu công viên trung tâm giải trí. Bởi vì không có tâm tình đi chơi nên cả buổi hắn cũng mặc cho Ngưng Nhi lôi kéo, chơi hết trò chơi này đến trò khác. Hà Phong cũng rất ít nói, chỉ thi thoảng đáp lại Ngưng Nhi theo phép lịch sự. Ngưng Nhi thì cứ tíu tít không ngừng bên tai hắn. Mặt mũi thì có vẻ chơi vui nên hớn hở vô cùng. Vì công viên khá vắng nên rất nhanh hai người đã chơi hết các trò chơi một lượt. Lúc này Ngưng Nhi mới chịu lên xe đưa Hà Phong về

" Hà Phong ngươi có chơi [ Thần Ma ] không?"

Trên đường về, Ngưng Nhi bỗng nhiên hỏi. Ở nàng ý định có lẽ chiêu mộ Hà Phong đi. Có thể Hà Phong không sánh được với các đại thần top 10. Ngưng cũng không phải gà mờ a. Nếu Hà Phong có thể về giúp Thần Long công hội nàng. Điều đó không gì có thể tốt hơn

" Có chơi " Hà Phong lúc này gật đầu, ở hắn cũng k biết suy nghĩ của Ngưng Nhi. Nếu biết hắn cũng chỉ có thể cười khổ a

" Ngươi lever bao nhiêu rồi, đang ở đâu, chúng ta vào [ Thần Ma] thêm cái bạn tốt a " Ngưng Nhi mừng rỡ.

" Lever 17, đang ở biện kinh, vào game có thể thêm hảo hữu, tên nhân vật ta là Thần Phong"

Vốn đang tíu tít nói cười, nghe được lời Hà Phong nói về sau, Ngưng Nhi giật mình. Đạp phanh thắng cái * két* làm Hà Phong cũng hoảng hốt theo, suýt đập đầu về phía trước

" Làm sao ?" Hà Phong tim suýt rớt ra ngoài, lúc này mới quay ra hỏi

Ngưng Nhi trừng to mắt, miệng lắp bắp, nhìn về phía Hà Phong vẻ mặt kinh nghi


" Ngươi là đại thần Thần Phong, người đã diệt sát Bá Đồ đội 3 ? "

" Đại thần không dám nhận, nhưng diệt sát Bá Đồ đội 3 là ta " Hà Phong bình tĩnh đáp,giống như việc này với hắn thật không có bao nhiêu đáng kể

Ngưng Nhi vẫn cứ khó tin mà nhìn về phía Hà Phong. Ai có thể ngờ được cái ' tên đáng ghét' bắt nạt nàng lại là đại thần Thần Phong

" Nhìn gì a, về tiếp đi ta rất bận đó" Thấy Ngưng Nhi nhìn mình hồi lâu mà chưa đi, Hà Phong lên tiếng nhắc nhở

" Được, được..." Ngưng Nhi có chút run run. Ở Ngưng Nhi xem ra đây là phát hiện vĩ đại a.



Về đến nhà, nhìn đến đồng hồ cũng đã 12h trưa. Hà Phong tranh thủ nấu mấy món ăn đơn giản rồi gọi Trương Sơn xuống cùng ăn. Trong lúc ngồi ăn Trương Sơn cũng nói cho Hà Phong biết tình hình,tiến độ nhiệm vụ hắn đang làm. Thấy mọi việc đều ổn không có vấn đề.Hà Phong cũng yên tâm. Dọn dẹp xong Hà Phong thay mấy bình Dược Dịch trong cao cấp máy chơi. Sau đó trực tiếp ngồi vào, bắt đầu online.


[ Thần Ma] đại lục lúc này đã qua 54h. Hiện nay đảng cấp trung bình của tòn thế giới cũng đã là lever 9 10. Bảng xếp hạng từng quốc gia cũng đã quá 100 người. Điều này khiến các thành thị hiện nay trở nên đông đúc hơn rất nhiều.

Làm Hà Phong online lúc này nhân vật vẫn đang ngồi trong quán rượu. Liếc nhìn thấy thanh thể lực đã đầy, Hà Phong dự định ra ngoài tiếp tục luyện quái. Nhưng màn hình lúc này lại xuất hiện thỉnh cầu bạn tốt mới. Mở ra nhìn thấy là Ngưng Nhi

" Tên đáng ghét, cùng đi train không ? "

Đồng ý hảo hữu sau, đã thấy Ngưng Nhi video call tới mà nói ngay.

" Được, ngươi sang biện kinh ra cổng bắc ta đợi"

Nói xong Hà Phong ghé mua ít thuốc nước cùng mấy phù chú linh tinh, sau đó chạy ra cổng bắc đợi Ngưng Nhi

Người chơi, khi lên đến cấp 10 về sau đi lên thành thị, có thể trực tiếp dùng truyền tống trận di chuyển qua những thành thị của những nước khác. Tuy rằng chi phí cũng khá đắt đỏ. Nhưng Ngưng Nhi cũng không phải nghèo. Ở gia tộc liên tục không ngừng thu mua Kim Tệ để phát triển, tuy rằng không nhiều nhưng để Ngưng Nhi qua biện kinh vẫn dư dả


Làm Hà Phong đến cổng thành bắc đứng đợi không bao lâu thì Ngưng Nhi xuất hiện. Ngưng Nhi hiện nay đã lever 11. Trong [ Thần Ma ] cũng được coi vào hạng cao thủ. Nhưng xét về đồ đạc có vẻ hời cùi bắp. Trên người nàng cao cấp nhất cũng chỉ có [ Lục] sắc trang bị, ngoài ra tròn đó còn thêm rất nhiều đồ [ Bạch] sắc mang vào cho đủ bộ. Có thể thấy được tỉ lệ rơi đồ thấp cỡ nào


" Tên đáng ghét, mắt ngươi sao có màu đỏ a "

Lúc này nhìn thấy Hà Phong sau, chú ý đến cặp mắt màu đỏ Ngưng Nhi thắc mắc. Mặc dù đối với NPC thì việc này cũng chẳng có gì đặc biệt vì với NPC dị năng giả chết đi còn sống lại được màu mắt đã là cái gì. Nhưng đối với người chơi có chút lạ.

" Không có gì, phần thưởng nhiệm vụ thôi " Hà Phong lập lờ trả lơi. Cũng không thể nói do đây là mắt của Quỷ á

" Wow, mắt ngươi bây giờ nhìn thật đẹp "

Cũng chẳng buồn trả lời Ngưng Nhi. Hà Phong lúc này mở bảng tổ đội mời Ngưng Nhi, sau đó quay người dự định rời đi. Nhưng nhớ đến việc trang bị trên thân Ngưng Nhi sau Hà Phong lại dừng lại. Hà Phong tốc độ di chuyển quá nhanh, nếu chiếu theo tốc độ bình thường hắn đi thì e rằng Ngưng Nhi sẽ theo không kịp. Mà đi chậm lại chờ thì quá tốn thời gian. Nghĩ vậy Hà Phong quay lại, ở Ngưng Nhi chưa kịp phản ứng liền bế lên nàng, hướng sơn mạch chỗ sâu chạy tới

Nằm trong lồng ngực Hà Phong, Ngưng Nhi có chút bối rối, tuy Ngưng Nhi hiểu rằng Hà Phong chỉ muốn gia tăng tốc độ, nhưng thân là đại tiểu thư ngoài người trong gia tộc, tính đến nay nào có nam nhân nào dám đụng chạm vào nàng. Nghĩ vậy khuôn mặt Ngưng Nhi hơi ửng hồng.

Loại hình vừa bế người vừa đi như này được coi siêu tốn thể lực. Ví dụ như Hà Phong hắn chạy từ Biện Kinh ra bãi quái Man Ngưu chỉ tốn khoảng 2 đến 3 thể lực nhưng bế lên Ngưng Nhi hắn thể lực tiêu tốn từ 8 đến 10. Cho nên bình thường cũng không ai làm chuyện này bao giờ. Người được bế chẳng tiết kiệm được bao, người bế còn tổn hao thêm rất nhiều. Nhưng với Hà Phong thì khác. Tuy thể lực hắn không hiển thị chỉ số. Nhưng qua thời gian luyện quái hắn cũng ước lượng được rằng hắn cao hơn người khác gấp mấy lần, nên chẳng cần kiêng nể gì. Với hắn thời gian quý hơn nhiều.

Sự kết hợp hoàn hảo giữa Đấu La và Pokemon,hài hước,kịch tính,theo dõi sâu nhỏ hóa rồng như nào

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK