• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trộm được nửa ngày nhàn rỗi.

Khi mặt trời chói chang, Lý Thủy dậy sớm, thay quần áo, tắm rửa rồi vào bếp nấu đồ ăn. Đang ăn cơm, hắn đột nhiên nhớ tới chuyện: “ Không Minh, mấy quyển sách trong tủ kia đều để ở ngoài sân phơi?” Rời khỏi giường, hắn không quen gọi đối phương là "phu quân", vẫn thân mật gọi là "Không Minh".

"Ừm, kể cả chăn đệm giày dép..." Tạ Không Minh đáp.

Lý Thủy mặt lại đỏ lên, nhớ tới tối hôm qua hai người lộn xộn, chăn ga gối đệm đều ướt đẫm, hiện giờ vẫn ném ở bên giường không kịp giặt sạch, vội vàng nói: "Vậy, vậy ta đi giặt quần áo, chàng xử lý sách vở, mấy thứ quý giá kia.”

Vì thế hai người cùng nhau bận rộn, trong sân vốn đã trồng thảo dược, có một ít giá, toàn bộ đều được tận dụng, sách được trải ra, bị mặt trời hun đến ấm áp dễ chịu. Bên kia, quần áo vừa giặt xong cũng được phơi ra, riêng có mấy thứ người ngoài không nhìn thấy như khố, yếm đều treo trên cửa sổ, bị gió thổi bay. Lúc trước Tạ Không Minh đã mài bột thuốc chống nấm mốc rắc vào, cả sân tràn ngập mùi thơm.

Lý Thủy đã quen làm việc nhà nên dễ dàng dọn dẹp bên trong rồi bước ra cửa, tình cờ bắt gặp Tạ Không Minh đang cúi đầu, nhìn chằm chằm vào trang sách đang mở. Hắn đến gần nhìn, nhất thời vành tai nóng lên, hận không thể đem đồ đạc đoạt lại: "Làm sao có thể..."Hóa ra hơn mười cuốn sách đều là truyện khiêu dâm mà hai người bọn họ thường đọc khi mây mưa, bởi vì lật xem quá nhiều lên bị gấp góc, mép xù lên, thậm chí có trang bị thấm đẫm nước mắt, lem cả mực ra.

"Sách này dạy người tìm thấy dục vọng của bản thân, lại rất chân thật, Ta nghĩ nó là thứ quý giá nhất trong nhà".Tạ Không Minh trêu chọc.

Luận đạo lý với y, cho tới bây giờ đều là bại tướng dưới tay, Lý Thủy cũng không cách nào khác, mặt đỏ tai hồng dời mắt đi, trực tiếp trốn vào trong phòng. Tạ Không Minh lắc đầu, cười đi theo vào, ôm chặt người ta thân thiết một trận.

Đợi lúc hai người mồ hôi ròng mới buông lỏng tay, bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài có tiếng mèo kêu, Lý Thủy sợ chúng nó không tốt, muốn cào xé rách sách vở, vội vàng đi xem. May mà hai con mèo ngoan ngoãn khéo léo ngồi xổm bên cạnh hàng rào, ngươi liếm lông, ta duỗi móng vuốt, thật là thân mật. Tạ Không Minh bình tĩnh một lúc lâu, nói: "Ta đã từng thấy chúng nó trước đây." Y mở cửa hàng rào, vẫy tay, quả nhiên hai con mèo đều chạy tới.

Lý Thủy đưa tay bắt lấy một con đánh giá: "mập lắm nha ”. một con mèo khác cào ống quần hắn, động tác rất nhẹ, còn phát ra tiếng kêu trầm thấp.

Đang lúc đùa giỡn thì có vài con bướm bay qua, bị mèo nhìn chằm chằm, vẫy đuôi vờn bướm, chẳng thèm nhớ tới bọn Lý Thủy, Tạ Không Minh nhìn thú vị, cũng nắm lấy tay người bên cạnh, nói: "Đang lúc nhàn rỗi không có việc gì làm, chúng ta cùng nhau đi dạo nhé? "Thế là cả hai chậm rãi đi dọc theo con đường nhỏ, vô tình đến được mép ruộng, phần lớn người trong thôn cũng ở nơi râm mát buôn chuyện trời đất.

Lý Thủy hai mắt lại nhìn xuống ruộng, một lát sau, cong khóe môi: "Không minh, nơi này có không ít lươn, ta bắt về một ít, ngày mai làm cho chàng vài món ". Lúc này lươn nhiều và béo ngậy, trẻ con đặc biệt yêu thích, không ít người thích ăn, cho nên dễ mượn được lồng, bày trên đồng ruộng.

Tạ Không Minh khuyên không được hắn, lại không thể xuống nước giúp đỡ, đành bất đắc dĩ cười cười.


Đợi sáng sớm ngày hôm sau, Lý Thủy một mình đến đây, vớt lồng lên, lươn trong đó tươi sống nhảy nhót. Thì ra ban đêm con lươn chui ra khỏi lỗ, đâm sầm vào, bị lồng ngăn trở đường lui, phải ở lại, vậy mà cũng kiếm được dăm ba cân. lòng hắn vui vẻ, chọn chọn lựa lựa, đem thịt lươn béo tươi tươi về nhà xử trí.

Lươn có thể làm đơn giản, cũng có thể chế biến tinh tế, ví dụ như trong tửu lâu có làm mì lươn, thịt lợn và thịt lươn băm nhỏ, phết lên bề mặt rưới nước dùng, vô cùng thơm ngon. Kỹ nghệ của Lý Thủy không bằng người ta nhưng biết cách ướp lươn, hắn đem lươn rửa sạch, cắt thành dải rộng, ngâm trong rượu, nước sốt, để cho khô rồi cho dầu vào, chiên đến khi chín vàng. Ngoài ra còn có một loại nước sốt bí mật, thêm chút đường, để ngấm hết gia vị, mới bỏ vào trong mì. Bưng một bát này lên, hương thơm tràn đầy phòng, có chút không tầm thường.

Tạ Không Minh nếm thử mùi vị này, mặt mày mang theo nụ cười, lại cảm thán Lý Thủy dụng tâm, cử chỉ càng thêm ôn nhu. Lý Thủy yêu thích bộ dáng này của y, cảm thấy hữu tình, thân thể bắt đầu mềm nhũn, rõ ràng còn ngồi ở trước bàn, hồn lại bay lên giường.

Thấy thế, Tạ Không Minh bất giác động tâm, tự tay dâng mấy chén rượu nhạt, khiến đối phương nửa tỉnh nửa mê, lại quên mất đám bát đĩa đang hỗn độn, chỉ vội vàng ùa vào phòng ngủ, cởi quần áo cùng đi vu sơn.

Lý Thủy hô lên vài tiếng, kéo rèm xuống, ngã đè lên chiếc chiếu mới —— Tạ Không Minh biết rõ tâm hỏa dễ cáu kỉnh của hắn, nên đã gọi người đi tìm một chiếc chiếu trúc mát như sương, lúc này ngược lại có tác dụng. Lý Thủy dục vọng như lửa đốt, hai mắt mờ mịt, phía dưới cứng ngắc đứng lên, bị Tạ Không Minh thò tay vuốt ve, không khỏi phát ra mấy tiếng rên rỉ. Nhưng mà, sau lưng tựa vào chiếu trúc, vừa nóng vừa lạnh, làm cho da thịt run lên.

Tạ Không Minh thấy hắn thích thú, liền cúi người xuống, hai môi dán vào nau, đầu lưỡi quấn lấy, khiến người ta rầu rĩ thở dốc.

Một lúc sau, Lý Thủy vòng tay qua vai, dang rộng hai chân, lập tức bị ngón tay nhúng thuốc mỡ cọ vào, phía sau ướt đẫm, huyệt nhỏ bị làm nhiều lần, vừa mềm vừa nóng, cắn ngón tay cũng giống như dương v*t nóng rực, dùng sức nuốt, dùng sức mút, không muốn buông ra. Tạ Không Minh thuận thế thăm dò vào bên trong, đem thuốc mỡ bôi thấu, rút ra vài tia dâm dịch dính dính, xoa lên đùi người kia.

"Không Minh... phu quân..." Lý Thủy bị khơi mào hứng thú, cả người không được sảng khoái, làm sao có thể chịu được y cọ tới cọ lui? Mũi chân vội vàng căng thẳng, bắp chân như rắn vòng qua eo Tạ Không Minh: "A... còn, còn không vào sao? ”

Tạ Không Minh cẩn thận nhìn hắn một cái, khuôn mặt giống như mơ đỏ, diễm lệ ướt át, đáy lòng cũng có chút kiềm chế không được, nhún hông, khiến dương v*t chậm rãi đâm vào. Cùng lúc đó, Lý Thủy vội vàng ưỡn người nghênh đón, huyệt nhỏ giãn ra, đem một món đồ chơi ấm áp cứng rắn mút lấy, rắn chắc nuốt hơn phân nửa. đợi thắt lưng đối phương nặng nề trầm xuống đâm vào tận gốc, hắn mới run rẩy kêu to vài câu, tựa như cầu xin tha thứ, lại mơ hồ dụ người.

Lần này xuống, Tạ Không Minh hơi thở càng gấp, động tác cũng hung ác, thoáng cái thẳng đến chỗ mẫn cảm.

Nhiệt huyết lan tràn từng đợt, thân thể Lý Thủy càng căng thẳng, đột nhiên bị đụng vào chỗ sâu, kinh hô một tiếng, ửng hồng theo đuôi mắt lướt qua tai. Tayy Tạ Không Minh lại không an phận, một bên ôm chặt eo run rẩy của hắn, một bên bóp nhẹ hai bầu vú đang dựng đứng, ngón tay vuốt ve, trong khoái ý lại có thêm vài phần tê dại. Đặc biệt là nghe thấy Lý Thủy khẽ rên rỉ thở dốc, Tạ tiên sinh làm thầy lại có tật xấu, ghé sát vào bên tai nói: "A Thủy, ngày thường ta đã dạy em.. nếu ta dùng chút sức lực, em liền chịu không nổi, phía dưới rỉ tinh nhiều, đối với thân thể không tốt. ”

Nghe vậy, Lý Thủy lập tức run rẩy kịch liệt, mặt đỏ bừng, cứng rắn nhịn xuống dục vọng phát tiết: "Ta học... Ưm... phu quân... đừng…chậm lại..."

Vốn dĩ y đã dùng sức nhẹ nhàng, nhưng lần này nhịn không được nữa, cúi người tiến lên, áp vào hôn thật sâu, hai bên tóc mai quấn lấy rối bời. dương v*t chôn trong huyệt nóng ẩm, tựa như rồng dưới vực sâu, một hồi từ từ chuyển vào, một hồi mãnh liệt va chạm, quấy đến sóng nước quay cuồng không ngừng. Nơi bí mật kia cũng theo đó càng thêm mềm mại mê người, tựa hồ muốn đem côn th*t đáng sợ này gắt gao bao bọc, giống như cháy rừng vây quanh tuyết, trong nháy mắt liền hòa tan thành nước.

Lý Thủy cố hết sức buông lỏng thân thể chịu đựng, mặc cho dương v*t co giật ra vào, tê dại không chịu nổi, hốc mắt không khỏi dần ướt. vừa mở miệng, rên rỉ như thủy triều: "Phu quân... thật thoải mái... a..." phía trước hắn cũng ngẩng lên nóng bỏng, trực tiếp áp vào bụng Tạ Không Minh, mỗi lần Tạ Không Minh rút ra đều như cố ý vô tình chà sát vào, hết lần này tới lần khác hắn không dám thống khoái bắn ra, vừa đau vừa sảng khoái.

Bị làm cho tàn nhẫn, hắn vô thức vặn vẹo giãy dụa, phát ra nghẹn ngào ngắt quãng đè nén, kích thích tình ý Tạ Không Minh càng nồng đậm, hướng về nơi không thể chạm tới nhất động hơn mười cái. Lý Thủy nhất thời trong đầu trắng bệch, môi run rẩy, một lúc lâu không nói lên lời.

"Phu quân thương em." Tạ Không Minh biết rõ hắn không thoải mái, trong lòng dịu đi vài phần, thừa dịp vẻ mặt hắn mê say, giơ tay cầm dương v*t sắp vỡ đê của hắn, nhẹ nhàng vuốt ve.Lý Thủy rốt cục chịu đựng được giờ phút này, hắn đột nhiên thả lỏng, còn chưa kịp vuốt ve vài cái, tinh dịch đã bắn tung tóe trên tay đối phương. Sau đó, hắn dần dần tỉnh táo lại, toàn thân mồ hôi chảy ròng ròng, cả chiếu trúc sau lưng cũng bốc hơi nóng.

Nhưng đưa đẩy trong cơ thể vẫn không ngừng nghỉ, Tạ Không Minh bị huyệt nhỏ theo bản năng co rút của hắn thắt chặt, dương v*t tựa hồ càng to lớn, bên trong miệng huyệt nóng rực. Kết quả là cường độ va chạm cũng tăng lên rất nhiều, một đóa hoa huy*t của Lý Thủy bị *** đến vừa tham lam vừa đáng yêu, khát khao quấn lấy, muốn ăn tinh dịch kia.

Nhất thời hưng phấn đến phát điên, Tạ Không Minh liền đem hai chân hắn gác lên, dương v*t nhét đầy huyệt, ra sức ***. Giống như là mưa gấp đến xâm chiếm hoa non, một người thấp giọng gọi phu quân, một người không nói chỉ lo tàn nhẫn tiến. Lại qua một hồi, Lý Thủy đã thần tư mê mệt, mới cảm giác vật to lớn bên trong đụng vào nơi không thể chạm tới, bắt đầu phun trào như suối, tinh dịch rót đầy huyệt nhỏ, còn có chút rò rỉ ra.

Tạ Không Minh không quan tâm đến việc dọn dẹp, ôm lấy người mệt mỏi, cùng nhau nằm xuống. Cái chiếu trúc kia mát lạnh, hai người rất nhanh đã thư thái hơn rất nhiều, chẳng ngại nóng da thịt kề sát nhau. Không bao lâu sau, Lý Thủy bình tĩnh lại, biết đối phương còn chưa tận hứng, thái độ vội vàng thân mật nhiệt tình, nắm lấy dương v*t, nhét huyệt khẩu vào…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK