Chu Lịch Dương có lẽ là vừa từ trong cung về, trên người vẫn mặc bộ quan phục màu xanh đậm, đầu còn đội mũ. Cả người toát lên vẻ cương nghị không giống hắn bình thường. Chu Lịch Dương bước tới trước bà bà cùng phụ mẫu hắn cúi đầu một cái, Chu lão phu nhân trực tiếp khoát khoát tay rồi vội hỏi hắn:
- Dương nhi, cháu không thích nhị công tử đó sao?
Du An cũng một bụng khó hiểu, thường ngày hắn không phải rất yêu thích Cao Thần hay sao. Chu Lịch Dương thở dài:
- Cháu không phải không coi trọng hay ghét bỏ hắn. Hắn rất tốt cũng nghe lời, nếu Thiên Thiên gả cho hắn cũng không sợ bị khi dễ hay phải chịu oan khuất. Chỉ có điều, tính cách của Cao Thần còn trẻ con, sao có thể chăm sóc, che chở cho Thiên Thiên. Tuy Cao phủ hứa sẽ đối tốt với Thiên Thiên nhưng hôn nhân là chuyện hai người, hắn thích Thiên nhưng Thiên nhi chưa chắc có tình cảm với hắn. Chuyện hôn nhân này thực sự cần phải xem lại thưa bà.
Du An biết hắn rất thương yêu muội muội nhưng không ngờ hắn có thể vì nàng mà suy nghĩ như vậy. Nàng thực sự rất cảm động, lần trước lúc đi Thanh Tịnh cũng thế, hắn sợ nàng phải chịu khổ nên suýt chút nữa đã dâng sớ lên hoàng thượng để nàng ở lại. Nhưng đương nhiên Du An đã cản hắn lại. Hay mỗi lần hắn gặp được trang sức đẹp, vải vóc tốt hay đồ chơi mới lạ hắn đều mua về tặng nàng. Người ca ca tốt như vậy nàng không phải đã quá may mắn hay sao? Du An ôm hắn, giọng hơi nghẹn ngào:
- Ca...
Chu Lịch Dương xoa xoa đầu muội muội yêu của hắn:
- Thiên Thiên ngoan.
Du An quyết định nói lên hết suy nghĩ của mình, có lẽ tư tưởng của nàng không phù hợp với thời đại này nhưng sau khi nghe Chu Lịch Dương nói thì nàng như được tiếp thêm sức mạnh. Đúng vậy, họ đều là người thân là người yêu thương nàng hết mực.
- Đầu tiên, ta sẽ chỉ gả cho người mà ta thực sự yêu và người đó cũng phải yêu ta. Người đó cũng chỉ được có một phu nhân là ta, ngoài ta ra không thể có thêm ai khác. Nếu không, thà ở vậy ta cũng không lấy người ta không có tình cảm. Còn về Cao Thần, ta muốn nghiêm túc suy nghĩ thêm có được không?..
Kiếp trước nàng đã yêu sai người, đến khi nhận ra thì cũng chẳng thể làm gì. Lúc đó cũng đâu có tâm trí đi tìm người khác nên cho đến khi biến mất nàng vẫn chưa có hạnh phúc trọn vẹn. Thế nên ở kiếp này, ngoài việc phải sống thật thoải mái thì nàng cũng tham lam muốn có một tình yêu, một nam nhân chỉ thuộc về nàng mà thôi.
Chu phu nhân nghe nữ nhi nói xong cũng rất xúc động, nhưng cũng thương con. Tìm một người yêu mình và mình cũng yêu chẳng hề dễ dàng. Chu đại nhân cũng thương con, nắm tay Du An trịnh trọng tuyên bố:
- Thiên nhi cứ yên tâm, phụ thân nhất định tìm phu quân như ý, tốt nhất cho con. Nếu không làm được, người phụ thân như ta không phải quá vô dụng rồi sao.
Lão phu nhân không nói gì, chỉ phất phất tay:
- Các ngươi muốn làm gì thì làm, miễn là tiểu nha đầu có thể hạnh phúc để lão già này có thể an tâm là tốt rồi.
Chu Lịch Dương ngược lại cũng không nói thêm điều gì. Hắn trầm mặc một chút rồi vỗ vỗ vai nàng sau đó đi về viện của mình. Du An thấy cũng không còn điều gì muốn nói nữa nên cũng về phòng. Hôm nay nàng muốn yên tĩnh để điều chế thuốc, từ khi ở Thanh Tịnh về thì nàng không có thời gian bây giờ thì chân tay ngứa ngáy hết rồi. Nàng đang muốn điều chế thuốc tê, nàng biết cuộc sống của mình sẽ không thể tránh khỏi việc bị thương hoặc là người bên cạnh nàng gặp chuyện. Mà có những lúc phải phẫu thuật giống hiện đại, thế nên nàng cũng đã chuẩn bị dụng cụ như dao mổ, kim khâu,.. giờ thì là thuốc tê. Vì nhiều khi bệnh nhân cần phải giữ tỉnh táo, không phải lúc nào cũng dùng thuốc gây mê được. Phòng nàng đương nhiên đã được thiết kế thêm một thông đạo bí mật. Chuyện này khá rắc rối nhưng cũng may là không có ai phát hiện hay nghi ngờ. Phòng bí mật này được xây dưới lòng đất, đủ rộng để chứa cả tá vũ khí, đồ y học và một số bảo bối khác. Ngoài ra còn có cả chiếc giường băng mà cha nuôi nàng tặng. Hôm nay nàng sẽ dùng số thời gian còn lại chỉ để điều chế thuốc.
Du An khi đã nghiêm túc làm việc gì thì cực kì tập trung, hơn nữa là phải cực kì yên lặng. Chỉ một chút tiếng động thôi cũng đủ để nàng cảm thấy khó chịu.
Còn phía Chu đại nhân thì cũng lập tức tự mình viết một bức thư tới Cao phủ. Không biết có phải do lười biếng hay do tình yêu nữ nhi quá lớn mà nội dung trong thư y hệt những gì mà Du An đã nói: hai người phải yêu thương nhau, được yêu và có một mình nàng làm vợ, phải yêu thương, bảo vệ nàng... Chu đại nhân thậm chí còn viết kinh khủng hơn cả Cao đại nhân, chỉ thiếu chút nữa là đem nữ nhi nhà mình lên thành tiên nữ, không thể tốt hơn.
Danh Sách Chương: