Lý Mục không còn cách nào khác đành ngượng ngùng mà cởi quần ra, hạ thân lạnh lẽo làm hắn cảm thấy rất không thoải mái. Nhưng vì muốn được phóng thích nên hắn đành giương mắt cầu xin sự trợ giúp của Hoa Thiên, muốn Hoa Thiên có thể nhanh lên một chút mà cởi ra cho hắn.
Nhìn bộ dạng đáng thương chỉ thiếu nước vẫy đuôi của Lý Mục, Hoa Thiên cũng nghĩ không nên tiếp tục hành hạ tiểu sủng vật đáng yêu của hắn nữa. Trong lòng thầm than, càng ngày hắn càng không thể nghiêm khắc với Lý Mục như đối với những người khác được. Vừa nghĩ, hắn vừa vươn tay mở trinh khiết hoàn ra, ôm lấy hai chân Lý Mục, nâng Lý Mục về phía bồn cầu.
Chất lỏng không thể kìm được mà tuôn ra, Lý Mục tựa vào lòng Hoa Thiên, thoải mái phòng thích: “A…” Cảm giác sảng khoái làm Lý Mục không nhịn được mà nhẹ nhàng rên rỉ. Sau lưng truyền tới khí tức làm lòng người yên tâm khiến Lý Mục cảm thấy vô cùng ấm áp.
Hình như mình cũng đã có chỗ để dựa vào…
Hoa Thiên nhìn chằm chằm vào khối ngọc trụ màu hồng nhạt đang run rẩy trước mặt, cộng thêm tiếng rên rỉ khiến tình dục trong người tăng vọt. Tâm lý buồn bực nhất thời chuyển thành sắc tình bừng bừng, liền đậy nắp bồn cầu lại, ấn cần xả nước. Rồi đặt Lý Mục lên trên, vươn một tay túm lấy phân thân mềm mại kia, không ngừng cọ xát lên xuống, tay còn lại cũng không để yên mà luồn tới quần lót ấn công tắc nhảy trứng.
“A~” Hậu huyệt chấn động cùng phân thân bị song trọng kích thích khiến Lý Mục hét lên, khoái cảm tê dại lập tức lan tỏa toàn thân.
“Nhỏ giọng chút, ngươi muốn cho toàn bộ công ty nghe thấy sao?” Hoa Thiên nhẹ nhàng phun nhiệt khí bên tai Lý Mục, sắc tình mà nói.
Lý Mục lập tức nhận ra đây là công ty, đành chịu đựng không dám lên tiếng. Đúng lúc này nơi mẫn cảm lại bị Hoa Thiên khiêu khích, Lý Mục không nhịn được mà phát ra âm thanh rên rỉ như con mèo nhỏ. Hậu huyệt không ngừng bị kích thích, một ngón tay lại còn dò xét tiến vào, ấn nhảy trứng càng sâu hơn. Phân thân đáng yêu của Lý Mục đứng thẳng lên, đỏ ửng. Cả người hoàn toàn xụi lơ trên bồn cầu, chi có cái mông tròn trịa là bị Hoa Thiên nâng lên.
Hoa Thiên duỗi thêm một ngón nữa vào, không ngừng gãi gãi nội bích mềm mại. Sau đó liền rút ra, mang theo tràng dịch trong suốt, ánh lên lấp lánh dưới ánh đèn: “Con mèo nhỏ thật là… nhanh thế mà đã chảy nước rồi.” Thanh âm chứa đầy mùi vị tình dục vang lên.
Lý Mục vô cùng xấu hổ cùng nhục nhã, nhưng thân thể hắn lại càng mẫn cảm hơn. Nội bích vô thức nhúc nhích, hút lấy ngón tay của Hoa Thiên, như thể không muốn nó ra ngoài. Tiểu cúc hoa màu phấn hồng cũng chậm rãi biến thành sắc đỏ thẫm đầy mê hoặc.