• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hoắc, Nam, Phong!Thẩm Thần phẫn hận mà nhai nuốt này ba chữ, hận không thể một ngụm cắn chết đối phương, cắn chết trước mắt nam nhân đã từng nói sẽ quý trọng hắn, yêu quý hắn cả đời!Rõ ràng là hỗn đản này uy hiếp hắn tham gia lễ đính hôn, hiện tại lại làm trò trước mặt mọi người nói hắn không mời tự đến, làm khách khứa đều cho rằng hắn không biết xấu hổ, chưa từ bỏ ý định, đối với Hoắc Nam Phong níu kéo.

Không còn ai so với Hoắc Nam Phong vô sỉ hơn!Nhìn gương mặt lạnh lùng của Hoắc Nam Phong, Thẩm Thần không có phản kháng lại, nuốt xuống phẫn nộ trong lòng, thẳng thắn lưng bước từng bước một đi lên lầu.

Cho dù tất cả mọi người xem thường hắn, cho dù Hoắc Nam Phong nhục nhã hắn trước mặt mọi người, hắn cũng muốn bảo trì chính mình tôn nghiêm, tuyệt đối không thể lộ ra nửa phần yếu đuối ở trước mặt những người đã nhạo báng hắn.

Trong đại sảnh khách khứa còn tưởng sẽ xem được Thẩm Thần bị chê cười, xem Omega thanh cao như hắn làm sao giống người đàn bà đanh đá ầm ĩ, tốt nhất là khóc lóc thảm thiết quỳ xuống.

***********Đa phần khách khứa nghĩ, mặc kệ Thẩm Thần lớn lên xinh đẹp, khí chất tốt, đều là bề ngoài.

Bọn họ muốn nhìn Thẩm Thần bại lộ một mặt đê tiện, để thỏa mãn cảm giác ưu việt cao cao tại thượng của bọn họ.

Nhưng mà Thẩm Thần không có nói, cũng không có nháo, chỉ là quay đầu lại nhìn thoáng qua, khuôn mặt tinh xảo trừ bỏ có chút tái nhợt, không có một chút chật vật, hai mắt càng là bình tĩnh như nước.


Có người bĩu môi: “Thật không thú vị.

”Trong đại sảnh thực mau khôi phục náo nhiệt ban đầu, các khách mời lại lần nữa túm ba tụm bảy đứng chung một chỗ nói chuyện với nhau, Tô Tiêu vẻ mặt ngọt ngào kéo cánh tay Hoắc Nam Phong đi kính rượu.

Uống vài chén rượu, hai má Tô Tiêu ửng đỏ, nhìn Hoắc Nam Phong độ.ng tình nói: “Nam Phong ca, không nghĩ tới ngươi vì hôn lễ của lo lắng như vậy, chỉ là ta sợ Thẩm Thần ca sẽ oán hận ngươi.

Ân…… Ngươi đừng hiểu lầm, ta không phải nói Thẩm Thần ca nhỏ mọn, chỉ là sợ trong lòng hắn không cao hứng.

”“Tùy tiện hắn.

” Hoắc Nam Phong ôm sát Tô Tiêu, không chút nào để ý Thẩm Thần thế nào, “Hắn từ trước đến nay như vậy, lòng dạ hẹp hòi, một chút việc như vậy cũng không muốn để ý.

”“Có thể là bởi vì Thẩm Thần ca từ nhỏ khuyết thiếu sự giáo dục của cha mẹ đi.

” Tô Tiêu rũ mi mắt, nhíu hai hàng lông mày, thoạt nhìn thực giống như vì Thẩm Thần lo lắng.

Đương nhiên, lời này nếu là dừng ở tai người khác, ý nói Thẩm Thần không có gia giáo.

Hoắc Nam Phong lại cười cười, ôn nhu nói: “Ngươi nha, chính là quá đơn thuần.

Tốt, đừng động hắn, đêm nay là hôn lễ của chúng ta, không cần bởi vì việc nhỏ này làm mất hứng.


”“Ân.

” Tô Tiêu ngoan ngoãn gật gật đầu, giống mèo nhỏ dựa sát vào Hoắc Nam Phong.

Hoắc Nam Phong tuy thực thích nàng như vậy, trong đầu lại luôn hiện lên cặp mắt bình tĩnh của Thẩm Thần.

Hắn đáy lòng dâng lên một tia bực bội, bỗng nhiên nhớ tới bốn năm trước, hắn cùng Thẩm Thần lần đầu gặp nhau, Thẩm Thần nhìn hắn cũng ánh mắt như vậy, chính là thật xa cách.

Đúng, không phải bình tĩnh, là xa cách.

Ý thức được điểm này, Hoắc Nam Phong đột nhiên dừng bước, giữa mày cũng thật sâu nâng lên, hận không thể liền xông lên chất vấn Thẩm Thần rốt cuộc có ý tứ gì.

Tô Tiêu nhạy bén nhận thấy được hắn đột nhiên căng chặt thân mình, lập tức quan tâm hỏi: “Nam Phong ca, ngươi làm sao vậy?”“Không có gì.

” Hoắc Nam Phong thu liễm tâm tình, cười sờ nàng tóc dài, trong lòng lại càng thêm bực bội, đặc biệt là nghĩ đến sau khi ly hôn Thẩm Thần thế nhưng bị nhiều Alpha mơ ước như vậy, hắn trong lòng liền rất không thoải mái.

Chờ hôn lễ xong rồi, nhất định phải hung hăng “Giáo huấn” y, xem y có còn sức lực tìm người khác!Nghĩ như vậy, tâm tình bực bội bình phục một ít, lại nhịn không được quay đầu lại, nhìn nhìn lầu phòng nghỉ, chưa thấy Alpha khác đi lên, lúc này mới bình tĩnh xuống.


Giờ khắc này, Thẩm Thần đang ngồi ở trên sô pha trong phòng nghỉ, ngoài cửa có hai người phục vụ canh giữ, người khác vào không được, hắn cũng ra không được, cũng không biết khi nào hôn lễ mới kết thúc.

Đại khái là bởi vì mang thai, còn không đến 9 giờ tối, cơn buồn ngủ liền thật nhanh đến, trên người cũng có chút bủn rủn, Thẩm Thần nhịn không được ở trên sô pha nằm xuống.

Không biết qua bao lâu, đột nhiên miệng lưỡi trở nên khát khô, thân mình cũng càng ngày càng mềm, một loại cảm giác khô nóng quen thuộc lan đến.

Không xong!Thẩm Thần trong lòng trầm xuống, đột nhiên mở mắt ra, vội vàng thở phì phò.

Kỳ động dục của hắn không báo trước mà đến!Nếu không nhanh uống thuốc ức chế hoặc là tiêm vàothuốc ức chế, tin tức tố của hắn khẳng định sẽ lan vào trong đại sảnh, đem tất cả Alpha phụ cận đều đưa tới…… Đang nghĩ ngợi tới, “Phanh!” Một tiếng, cửa phòng nghỉ bị người hung hăng mở ra.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK