• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nằm trên giường xem số sách cướp đoạt được từ Yoochun, ah? Còn có loại tư thế này? Oa… Cái này thật khoa trương! Yêu cầu độ khó rất cao a! Phải có độ dẻo siêu cao mới làm được nhỉ? Ha ha…. Không biết tên Jung Yunho kia có thể hay không…. Ngừng! Sao tôi có thể hạ lưu như vậy!

“Tu tu…”

Bụng ai kêu à? Khó nghe như vậy…

“Tu tu…”

OMG! Không phải đâu, là ma à? Bắt đầu tìm kiếm nguồn gốc thanh âm trên giường, hình như là đằng sau ghế sô pha? Liệu có phải chuột không? Phòng này hình như có cả ngũ tạng của chim ah…

“Tu tu…” Xác định! Thanh âm ở ngay đằng sau ghế sô pha! Không được, phải cầm cái túi! Lát nữa hốt gọn một mẻ chuột! Ha ha…

Cẩn thận từng chút chậm rãi mở cái túi rồi tới gần ghế sô pha, lại nhào tới chụp lấy! Thành công!

“Tu tu…” Còn kêu? Mở túi ra, là điện thoại? Đúng rồi, là của vệ sĩ kia buổi sáng để lại đây, sau đó tôi quên trả. Nguyên lai là tự mình dọa mình. Nhấn nút nghe.

“Thằng nhóc thối! Sao lại lề mề vậy!!” Ông trời ơi, là ba, ha ha.

“Con là cái đồ đần! Sao lại bị Jung Yunho ăn hết sạch vậy?! Tức chết ba rồi!! Ba bảo Changmin đặt thuốc ở dưới gối con, thấy không? Đảm bảo Jung Yunho ăn xong toàn thân vô lực, mặc con xử trí ~~! Giúp con một lần như vậy thôi! Về sau thông minh một chút!! Nghe rõ chưa?! Nói đi!”

Tôi nào dám nói chuyện ah, đây chẳng phải lòi đuôi sau, cho nên tôi thông minh lựa chọn tắt điện thoại đi. Ba à, ba dám hạ thuốc chính con mình! May mà con trở về sớm… Nếu không thì trúng thuốc rồi…

Quả nhiên, dưới gối Jung Yunho phát hiện một bao bột, ha ha… Tuy tôi cũng không muốn thượng cậu ~ Nhưng giữa ăn và bị ăn thì lựa chọn ở trên vẫn tốt hơn ~ Hmm… Nên cho thuốc vào đâu đây? Nếu quá rõ ràng cũng không ổn, Jung Yunho hàng ngày trước khi ngủ đều uống sữa, tốt! Cứ làm như vậy đi! Sống nhiều năm vậy lần đầu tiên làm việc kích động như thế, cho cậu biết tay, dám bắt nạt tôi! Tưởng tượng cảnh tôi uy vũ đè cậu ta, cậu ta thở gấp cầu xin tôi tha thứ, ha ha! Quá hạnh phúc!

Ở phòng đợi cả ngày cũng không thấy cậu ta về, ba không phải vì không nghe thấy tôi nói gì, lo lắng đi hỏi Yunho sao? Cái này không thể được! Tôi muốn ra ngoài xem…

“Ai nha! Jaejoong, cậu ở đây ah…” Mở cửa vừa vặn đụng vào tên Park Yoochun kia, cậu đừng hòng quấy rối tớ ah…

“Khụ…. Cậu tới nơi này làm gì!” Bày ra một khuôn mặt đen sì, người bình thường đều hiểu được đây là không muốn nói chuyện đúng không? Nhưng mà…. Cậu ta có thể thấy sao?

“Muốn học tập cậu mấy biện pháp theo đuổi người ta ah! ~”

“Không thể nào…”

“Đương nhiên rồi! Cậu xem, tớ còn chuẩn bị vài quyển vở nho nhỏ, chuẩn bị đêm này cầm nến soi bàn luận suốt đêm đấy!” Nói xong còn lấy từ phía sau ra một… Quyển vở rất lớn!! Cái này mà nho nhỏ à?!!

“…” Tôi có thể một cước đạp chết cậu ta không?!

Tên Park Yoochun kia tự nhiên đi tới, cầm quả táo trên bàn nhét vào miệng. Tôi u oán nhìn cậu ta, nghẹn chết cậu đi…

“A… Jung Yunho trở về rồi…”

Tôi xoay người lại, oh! Baby! Em rốt cục đã về rồi! Đợi lão công đuổi tên Park Yoochun kia đi, chúng ta liền bắt đầu đêm xuân!!

“Uh, các cậu cứ nói chuyện đi.” Jung Yunho ủ rũ khoát khoát tay với chúng tôi, ngồi trên giường ngẩn người.

Cậu ta làm sao vậy? Chẳng lẽ thích tôi là một việc rất thống khổ sao?! Làm sao có thể, khuôn mặt mỹ lệ của tôi, làn da lại co dãn, không có khả năng không khơi dậy thú dục của cậu ta ah! Không đúng! Tôi mới là số 1!

“Jaejoong ah ~ Chúng ta bắt đầu đi ~~~” Yoochun lật một tờ giấy, vẻ mặt học trò ngoan.

“Uh…” Tùy tiện nói với cậu ta vài câu, xem ra Jung Yunho ngủ gật rồi, chẳng lẽ muốn tôi phải cưỡng ép nhét thuốc bột vào miệng cậu ta? Không được, tôi rất nhân nghĩa mà. Đánh ngất xỉu rồi nhét? Vậy không bằng tôi trực tiếp thượng cậu ta!

“Jaejoong?” Park Yoochun vẻ mặt chờ mong nhìn tôi.

“Uh…. Lát nữa cường gian cậu ta luôn!” Tôi còn đắm chìm trong kế hoạch đi săn của mình, a, tôi vừa nói gì?

“Hah?!” Park Yoochun mở to mắt nhìn tôi, Jung Yunho đang ngẩn người trên giường cũng cổ quái nhìn tôi.

“Tớ vừa rồi nói…. Cái gì?” Hình như là cường gian cậu ta gì đó?! Không thể nào…

“Cậu nói là, để cho tớ trực tiếp cường cậu ấy? Ai nha… Người ta không có kinh nghiệm đâu ~” Park Yoochun thẹn thùng che mặt.

“Ah… Không phải đâu… Chỉ đùa một chút thôi mà ~” Sao cậu còn chưa cút…

“Chẳng lẽ muốn tớ gạo nấu thành cơm?! Để cho cậu ấy chỉ có thể ở bên tớ? Ha ha! Biện pháp hay ah! Tớ về nghĩ thêm đối sách…” Không nghĩ tới Yoochun nói một câu, nhìn tôi bội phục rồi đóng sập cửa ra về. Chẳng lẽ tối nay sẽ có hai nam nhân thất thân?

Park Yoochun đi rồi, phòng lập tức yên tĩnh đến quỷ dị, kỳ thật là vì trong nội tâm tôi có quỷ a.

“Khụ khụ… Jung Yunho, tôi muốn uống sữa, cậu có uống không?” Cốc của tôi đã làm ký hiệu riêng rồi! Nếu như cậu ta nghi ngờ tôi, cùng lắm thì tôi không uống nữa. Ha ha, sao tôi lại thông minh thế ~

“Uhm…” Thanh âm buồn ngủ vang lên.

Có chút khẩn trương mở tủ lạnh lấy sữa tươi, vì không để cậu ta hoài nghi, tôi còn cố ý để cho hai cốc chạm vào nhau phát ra thanh âm, vụng trộm quan sát phản ứng Jung Yunho, cậu ta rất thờ ơ…

“Này.” Đưa cho cậu ta một cốc, ha ha, kỳ thật thuốc bột tôi đã sớm bôi vào trong cốc rồi. Jung Yunho ah Jung Yunho, cậu cũng có ngày hôm nay ah. Nháy mắt mấy cái nhìn cậu ta đưa cốc lên miệng, lại nhẹ nhàng mở miệng, uống một ngụm hết nửa cốc! Lần đầu tiên nghe thấy thanh âm uống sữa lại mỹ diệu như vậy… Thực êm tai!

“Sao cậu cứ nhìn chằm chằm tôi rồi cười?” Jung Yunho trả cốc, cau mày nhìn tôi.

“Tôi có cười sao?” Tôi tự nhận là mình quản lý sắc mặt rất tốt mà.

“So với khóc còn khó coi hơn, mặt cứ run rẩy.”

Vậy sao? Hừ! Cho cậu càn quấy một lát! Ha ha, không lâu nữa cậu sẽ dục hỏa đốt người thôi ~

Ngồi đối diện cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của cậu ta. Thuốc này công hiệu thật đúng là chậm ah… Liệu có phải là quá thời hạn không? Hiện tại hàng giả mạo tràn lan khắp thị trường rồi!

“A… Kim Jaejoong, mở điều hòa đi, nóng quá…”

Rốt cục mắc câu rồi à?! Cười gian đi đến bên giường, nâng cằm của cậu ta: “Tôi hôm nay tôi thay trời hành đạo! Thu thập cậu! Ha ha ha.”

“Cậu đang nói cái gì? Hô…” Jung Yunho hô hấp có chút dồn dập, nhìn kỹ mắt cũng có chút mơ màng.

“Ha ha… Cậu bị tôi hạ thuốc rồi!” Tôi vén chăn lên chạm vào áo sơ mi cậu ta, chậm rãi cởi cúc áo thứ nhất.

“Cậu! Này! Dừng tay!....” Chắc là phát sốt cộng thêm do thuốc kích thích, cậu ta ngay cả khí lực đưa tay cũng không có. Mà tôi thì sao? Hưng phấn đến không chịu được! Ha ha!

“Kim Jaejoong! Cậu dừng tay cho tôi! Bằng không thì tôi sẽ không bỏ qua cho cậu! A….” Trực tiếp ngăn chặn miệng nhỏ của cậu ta, “Cậu ngoan ngoãn hưởng thụ cho tôi a ~ Đại gia ta là ôn nhu công!”

“Cậu trừng tôi sao! Tôi liền không khách khí đấy! Ah!...” Đang uy hiếp cậu ta, tôi đột nhiên cảm thấy một dòng điện chạy khắp người, ngàn vạn lần đừng như tôi nghĩ…

“Kim Jaejoong!! Đây là cậu tự làm bậy tự chịu!” Đầu chóng mặt khủng khiếp, toàn thân vô lực còn kèm theo nhiệt độ cao kinh người.

Miễn cưỡng mở mắt ra liền chứng kiến Jung Yunho hăng hái đứng trước mặt tôi. Trời ạ… Nguyên lai hôm nay là thứ bảy! Sao tôi lại quên chứ!!

“Jae Jae… Đại gia là quỷ súc công ~ Đêm nay cậu có thể sẽ đau nhức đấy ah ~” Jung Yunho cười lạnh xoa nhẹ mặt tôi.

“Uhm…” Không ổn, đầu ngón tay lạnh lạnh hướng phía dưới, khiến cho toàn thân tôi nóng như lửa càng thêm mẫn cảm, hạ thân đã sớm dựng thẳng, tại sao có thể như vậy ah!!!

“Jung Yunho, tôi sai rồi… Urggh…” Làm ơn đừng có thổi khí bên tai tôi a, sẽ chịu không nổi mất! Ô ô…

“Buổi tối hôm nay liền cho cậu đến chết cũng không quên được…” Cả gian phòng chỉ nghe thấy thanh âm trầm thấp của cậu ta cùng tiếng thở dốc ồ ồ của tôi. Thân thể đã chịu không được rồi, sớm biết như vậy đã không đổ hết cả túi thuốc vào, bên trên rõ ràng nói mỗi lần chỉ bỏ một thìa là được, tôi đây là tạo nghiệt gì ah, ô ô… Jung Yunho, cậu làm ơn đổi nơi khác đi a! Làm sao cứ thổi khí ở tai tôi mãi vậy!!

“Jae Jae? Không thể chờ được sao? Ha ha… Thời gian xác thực cũng không nhiều, đành phải ủy khuất cậu rồi ah ~”

OMG…. Đây là loại người gì ah!! Ba giờ còn chưa đủ sao?! Cậu không thấy phía dưới tôi đang gọi cậu sao?! Ô ô…

Cậu ta mập mờ liếm láp điểm trước ngực của tôi qua lớp áo sơ mi, mãi đến khi điểm đỏ dần dần rõ ràng, chỗ dưới quần cũng dựng lên. Không được, như vậy không đủ ah…  Tôi nóng muốn ngất luôn.

“Jung Yunho, cậu… Cậu xuống dưới….” Không thể chịu được nữa, tôi liền nói ra lời nói khó xử này, thần trí cũng không rõ ràng nữa rồi, chốc lát không biết còn nói lời gì đáng để đập đầu vào tường nữa không đây.

Cậu ta ôn nhu cười cười, tay lại càng thêm dùng sức, một tay cởi bỏ quần áo của mình, lộ ra lồng ngực rắn chắc, sau đó nhẹ nhàng nằm lên người tôi, thật thoải mái, tay chân tuy vô lực, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng nâng lên ôm lấy eo cậu ta. Hạ thân cũng không kìm được ma sát vào bên trong bắp đùi cậu ta, nhiệt độ vì ma sát mà cao đến kinh người.

Miệng mở lớn thở dốc đột nhiên bị cậu ta cúi người hung hăng hôn, lưỡi theo môi hé mở tiến quân thần tốc vào bên trong. Đầu lưỡi linh hoạt hung hăng đảo qua lại trong miệng tôi, sau đó lại thân thiết quấn lấy đầu lưỡi tôi nhẹ nhàng mút vào, nụ hôn khi thì ôn nhu khi thì thô bạo khiến người ta không thể hô hấp, cơn tê dại tràn đến khiến thần kinh cũng có chút run rẩy. Một tay chậm rãi trượt xuống phía dưới vuốt ve, đi qua chỗ nào đốt lửa chỗ ấy, khiến cho thân thể tôi vốn khô nóng lại càng thêm khó chịu, nhẹ nhàng đong đưa eo, chỉ là một loại bản năng thôi a. Jung Yunho rốt cuộc buông tha lưỡi tôi đã có chút tê tê, dần dần hôn xuống dưới, liếm láp qua lại chỗ hầu kết nhô lên của tôi, đầu lưỡi ấm áp khiến cho thân thể tôi từng đợt run lên, muốn thêm nữa, thêm nữa, mơ hồ kéo ngón tay lạnh buốt của cậu ta đặt vào hạ thân mình, chỗ đó đã sớm nóng rực như lửa. Dường như nghe được tiếng cười nhẹ của Jung Yunho, bất quá cái này đã không quan trọng, tay Jung Yunho nghe lời nắm lấy hạ thân tôi, hơi lạnh từ bàn tay bao lấy hạ thân lửa nóng, khiến tôi có cảm giác như mình đã lên đến thiên đường.

“Ha… Urggh… Nhanh hơn…”

Cố ý chậm rãi dùng lực xoa nắn khiến tôi cảm giác chưa thỏa mãn, hơn nữa, hàm răng đang không ngừng gặm cắn xương quai xanh của tôi, khiến cho tôi chỉ có thể phát ra vài tiếng sốt ruột, động tác tay cậu ta cũng dần dần nhanh hơn, hơi thở phả lên người thật thoải mái, hạ thân cũng có xúc động muốn bộc phát, càng dùng sức ôm chặt lấy cậu ta, chờ đợi cao trào đến. Chợt cảm giác một cỗ nhiệt lưu phun tung tóe ra lòng bàn tay cậu ta, toàn thân càng thêm mềm nhũn, khó chịu đưa tay lên trán hạ nhiệt độ, lại cảm giác được một ngón tay bôi dầu trơn thử thăm dò phía dưới. Thân thể lập tức cứng ngắc.

“Jae… Đừng sợ…” Jung Yunho dùng tay sờ sờ gò má tôi, sâu trong ánh mắt bị tình dục che kín còn có thể thấy ôn nhu khiến người ta cảm động.

“Uh…” Kìm lòng không được gật đầu, để cho ngón tay cậu ta tiếp tục làm bừa ở đằng sau.

Kỳ thật Jung Yunho đã rất chậm rãi ôn nhu mở rộng, nhưng cảm giác đau đớn khi bị đè ép từng chút vẫn khiến người ta không chịu được, tôi đột nhiên nghĩ đến việc trực tiếp đau một lần luôn.

“Trực tiếp… Vào đi…” Nói chuyện đã rất phí sức, lại thêm nụ hôn kích tình ban nãy, đầu lưỡi cũng có chút cứng.

Jung Yunho không trả lời tôi, vẫn chậm rãi không ngừng xâm nhập bên trong, một tia tê dại từ phía sau truyền lên não bộ, cảm giác được phản ứng của tôi, Jung Yunho nhanh chóng rút ngón tay ra, đưa vật đang dâng trào không biết lớn hơn ngón tay bao nhiêu lần nhắm ngay hậu huyệt mà tiến.

“Ah...” Đau đớn khiến cho thanh âm khàn khàn của tôi liền rõ ràng hẳn, Jung Yunho chỉ yên lặng ở bên trong không làm gì, ôn nhu liếm sạch nước mắt tôi rơi vì đau đớn. Hậu huyệt dần dần buông lỏng, Jung Yunho cũng chậm rãi động, ma sát nhẹ, lúc bắt đầu còn có chút đau, nhưng cảm xúc phía sau lại khiến cho người ta có cảm giác chưa đủ.

“Nhanh…” Thật sự không còn mặt mũi ngẩng đầu lên nhìn cậu ta rồi.

Jung Yunho ra vào nhanh hơn, đến tận chỗ sâu nhất khiến cho tôi không khỏi nâng eo lên, bàn tay đang ôm lấy eo tôi cũng không buông lỏng, cảm xúc tê dại theo động tác của cậu ta mà nhanh chóng lan khắp toàn thân, nơi kết hợp nóng đến dọa người, phía trước vừa mới phóng thích xong lại ngẩng đầu lên, nơi riêng tư bị nhét đầy phát ra thanh âm phốc phốc vang vọng khắp phòng, cắn chặt môi cũng không ngăn được tiếng rên rỉ động tình thoát ra, mồ hôi Jung Yunho rơi xuống trước ngực, như có như không khiêu khích khiến hạ thân tôi càng thêm bành trướng, khoái cảm từ tiểu huyệt vẫn liên tục truyền đến, Jung Yunho một tay nắm lấy trung tâm của tôi, xoa nắn rất nhanh, hai khoái cảm cùng lúc kích thích, khiến tôi một tiếng cũng không phát ra được. Thời gian dần qua, dường như sắp không chịu nổi, Jung Yunho lại ra vào nhanh hơn, kịch liệt va chạm những chỗ mẫn cảm, tiểu huyệt bị nhồi nhét đến cực độ, mãnh liệt va chạm vài cái xong, rốt cuộc cảm thấy một cỗ nhiệt lưu phun ra, chạy vào tận chỗ sâu nhất, toàn thân đều không chịu nổi co rút, ngón chân duỗi thẳng ra. Cuối cùng cũng kết thúc sao?

Trước mắt sương mù mờ mịt, chỉ có thể nhìn thấy dường như Jung Yunho đang chăm chú quan sát tôi. Liếc mắt thấy lồng ngực rắn chắc tim liền đập liên hồi.

“Dường như thời gian còn đủ để làm thêm lần nữa, chúng ta tiếp tục nhé?...” Đầu ngón tay nghịch ngợm đè lên bờ môi khẽ nhếch của tôi, không cho tôi thời gian nói bất cứ điều gì, đầu lưỡi một lần nữa vươn vào thăm dò. Vật còn chưa rút khỏi cơ thể lại đứng lên, chậm rãi ra vào. Nhưng mà, tôi không còn khí lực để nghênh đón cậu ta nữa, mí mắt nặng khủng khiếp, ý thức cũng bắt đầu mơ hồ…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK