Cúp điện thoại xong Kiều Xảo vẫn cảm thấy mình như vừa gặp một giấc mơ.
Nhưng trên điện thoại rõ ràng hiển thị thời gian của cuộc gọi. Tạ Nguyên Nghi, 1 phút 28 giây.
Trong khoảng thời gian 1 phút 28 giây ngắn ngủi này, Tạ Nguyên Nghi đã hỏi nàng có thời gian cùng nhau tham gia một show truyền hình hay không, mà nàng thì không hề có chút do dự nào mà đồng ý luôn.
Kiều Xảo cảm thấy chắc là nàng đã cứu thế giới này rồi, bằng không làm sao lại may mắn như vậy, hết lần này tới lần khác sánh vai đồng hành với nữ thần.
Lúc trước Kiều Xảo vốn dĩ chọn làm diễn viên, nguyên nhân vô cùng đơn giản, chính là muốn rút ngắn khoảng cách giữa nàng và Tạ Nguyên Nghi về mặt tâm lý mà thôi.
Nàng cho rằng mình không có bối cảnh, cũng không có chống lưng, càng chưa từng có kinh nghiệm rèn luyện chuyên nghiệp hằng ngày, muốn nổi tiếng là chuyện không có khả năng. Nhưng dù cho chỉ có thể nhận được vai quần chúng cấp thấp thì cũng coi như là được sống trước màn ảnh một lần.
Không có gì thỏa mãn hơn việc tự mình trải nghiệm sinh hoạt của nữ thần hết.
Mà giờ đây, quỹ đạo của nàng đang giao nhau với Tạ Nguyên Nghi từng chút từng chút một.
Trong nhật ký của Kiều Xảo có viết một đoạn văn dài cảm thán, khi nàng kích động đến gần như sắp khóc thành tiếng thì điện thoại reo lên.
"Dự án này... lại là Tạ Nguyên Nghi giới thiệu cho em à?" Ở bên kia điện thoại, Lục Đào luôn luôn bình tĩnh cũng không khỏi mang theo một chút kinh ngạc. Hết cơ hội thử vai thì lại đến show truyền hình, Tạ Nguyên Nghi muốn xem Kiều Xảo như con gái mình mà bồi dưỡng à.
"Á, vâng, đúng vậy" Mặt Kiều Xảo có hơi đỏ lên, trong lòng có chút chột dạ, nhưng rồi lại cảm thấy tràn đầy hạnh phúc.
Lục Đào không thích xen vào việc của người khác, dù sao hiện tại Kiều Xảo đang cần show vừa có ratings cao vừa hot này để nâng cao nhân khí. Năng lực của nàng bày ra đó, Tạ Nguyên Nghi có thể dẫn dắt nàng như thế cũng không phải không có đạo lý. Hắn dặn dò Kiều Xảo vài câu cần chú ý gì đó rồi đưa gửi tài liệu cho nàng.
"Thanh Xuân Đang Chờ Đón" sẽ đến rất nhiều thành phố để ghi hình, lịch ghi hình là khoảng ba tháng, chia ra hai phần trong nước và nước ngoài. Vì một tháng sau Tạ Nguyên Nghi và Kiều Xảo đều phải nhập đoàn phim nên hành trình một tháng sau khá là kín. Tất cả sẽ tham qua hết các thành phố của Châu Á, và tháng sau sẽ quay một tập vào mỗi cuối tuần, mỗi một thành phố sẽ là hai ngày.
Trong lúc đi du lịch thì không có người đại diện, không có bất kì trợ lý sinh hoạt nào cả, tổ chương trình chỉ cung cấp cho vé máy bay đi lại cùng với kinh phí có hạn. Những vấn đề gặp phải trong lúc dừng chân, ăn uống thì cả bốn người phải cùng nhau hoàn thành.
Không có người đại diện, không có trợ lý, lại còn ăn cơm đi ngủ dưới cùng một mái nhà với nữ thần nữa... Không được, không thể tiếp tục tưởng tượng nữa. Kiều Xảo dùng sức đè lại trái tim đang nhảy nhót tung tăng của mình mới không để nó nhảy ra ngoài.
Cách thời gian bắt đầu ghi hình chính thức còn sáu ngày nữa, nhưng mà nàng đã vô cùng nôn nao rồi.
*
Dọc theo đường đi Lục Đào đến ân cần dạy bảo Kiều Xảo. Hiện tại không thể so với trước kia, show thực tế này là cơ hội quan trọng nhất để nàng tăng nhân khí, nhất định không thể lại có vẻ mặt không biểu cảm như lúc mới xuất đạo được, vẻ mặt phải sinh động hơn, phải phối hợp với camera và đạo diễn...
Kiều Xảo sống không còn gì luyến tiếc nghe hắn ríu rít cả một đường, đến khi tới nơi tập hợp khách mời mà tổ chương trình yêu cầu.
'Không được mất kiên nhẫn', khi Lục Đào nói câu này nàng vẫn rất chăm chú lắng nghe. Sau khi tạm biệt xong thì Kiều Xảo mới mở cửa xe ra, ngay lập tức thấy được hai camera-man.
"Chào mọi người, em là Kiều Xảo" Phong cảnh nơi này rất tốt, dọc thoe đường đi đều là bóng cây cao lớn, camera đã bắt được hình ảnh Kiều Xảo nở nụ cười tươi rực rỡ.
Về sau khi chương trình được đăng lên, dáng tươi cười này của nàng đã hút vô số fan, còn được chọn là "Top 10 nụ cười chữa bệnh hàng năm".
Cuối dãy bóng râm là một căn nhà nhỏ, dựa theo sắp xếp thì lúc này đây hai vị lão làng đã ở trong căn nhà nhỏ đó vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm rồi. Kiều Xảo kéo vali hành lý đi tới cửa, nhẹ nhàng gõ cửa.
Kiều Xảo nhớ trong khoảng thời gian này gần như là nàng muốn cái gì thì cái đó đến. Nên nàng thầm cầu nguyện trong lòng, hi vọng người mở cửa là Tạ Nguyên Nghi thì quá tuyệt vời.
"Chào mừng người mới!" Cửa được mở ra, gương mặt cười tươi của Tạ Nguyên Nghi xuất hiện ngay trước mắt Kiều Xảo.
Trái tim nhận được bạo kích, gương mặt Kiều Xảo nhanh chóng ửng hồng lên. Làm sao bây giờ, Tạ Nguyên Nghi cười rộ lên sao lại mê người như thế, ánh mắt của nàng hoàn toàn không dời đi được nữa rồi. Nhưng mà không được, đang trong lúc ghi hình, nhất định không thể lộ được, phải kiềm chế mình lại...
"Tiền bối, buổi sáng tốt lành" Kiều Xảo nở nụ cười lễ phép đúng mực, nhưng hai tay run nhẹ cùng gương mặt đỏ rực của nàng đã bán đứng nàng. Một chút mất tập trung, vali hành lý đã bị sự run rẩy của nàng làm cho trượt ngã xuống sàn.
Khóe miệng Tạ Nguyên Nghi cong lên, đi xuống cầu thang giúp nàng đỡ vali lên: "Sàn nhà trơn vậy sao?" Cô cười trêu ghẹo nàng.
"Em... em không nghĩ tới là chị mở cửa giúp em, quá kích động rồi" Kiều Xảo cũng đưa tay đỡ vali lên, đúng lúc tay của Tạ Nguyên Nghi cũng đặt lên tay cầm của vali.
Tay Tạ Nguyên Nghi phủ lên tay Kiều Xảo, vì tay cô lớn hơn một chút nên vừa vặn bao bọc lấy bàn tay nhỏ nhắn thon dài của Kiều Xảo ở bên dưới.
Từng cơn gió nhẹ thổi qua đôi bàn tay giao nhau của hai người, trên đôi mu bàn tay trắng mịn trơn bóng dính sát vào nhau kia, Phong nhi (*) có làm thế nào cũng không chen vào được, không thể làm gì khác hơn là rít xoáy một cái, nhảy lên bên tai Kiều Xảo nói ra bất mãn của mình.
(*) Phong nhi: như những nhân cách tình yêu, ác quỷ hay xuất hiện thủ thỉ bên tai.
Mà Kiều Xảo đã như hóa thành kính vạn hoa rồi. Khi tiếp xúc da thịt với Tạ Nguyên Nghi đã làm những pháo hoa trong lòng nàng nổ tung liên hoàn, hơi nóng cuồn cuộn, đỏ rực cả hai tai, từng hơi nóng bốc lên làm cho Phong nhi bên tai nàng đều nóng đến không thể thổi nữa.
Bầu không khí như yên lặng lại.
Tạ Nguyên Nghi có chút ngoài ý muốn mà cười cười, bất quá cô cũng không có rút tay ra mà cứ bao lấy tay Kiều Xảo cùng nhau đỡ vali lên kéo vào trong nhà.
Camera-man đương nhiên sẽ không bỏ qua chi tiết này. Hiện tại nhiệt độ CP của hai người không nhỏ, đoạn này một khi được đăng lên thì nhóm fan CP đang bất mãn với kết cục của hai nhân vật Hoàng hậu và Yên Liễu cũng sẽ ùng ùng kéo nhau đẩy CP người thật.
Dù sao cũng là Tạ Nguyên Nghi chủ động nắm tay tiểu nãi miêu, mà Kiều Xảo lại xinh đẹp như vậy, mọi người căn bản không tìm được lý do để hắc các nàng.
Khi vào nhà thì trên sofa quả nhiên có hai người đang ngồi. Hai vị lão làng này không hề đơn giản chút nào, tuy nói đều đã nhạt lòng với giới điện ảnh và truyền hình nhiều năm, nhưng vào thời đại thuộc về bọn họ thì hai người đều là nhân vật nổi tiếng. Cho tới hiện tại thì ngay cả Tạ Nguyên Nghi cũng phải tôn xưng họ một tiếng Thầy.
Ngồi thẳng lưng ở bên trái sofa là Từ Thao, là mỹ nam tử nổi tiếng vào thập niên 80. Tuy rằng đã 60 tuổi nhưng không hề già một chút nào. Có thể nhìn ra được ông vô cùng chú ý bão dưỡng da, kiểu tóc cũng là kiểu thời thượng ngày nay, trên người là trang phục bình thường màu trắng càng làm giảm đi độ tuổi của ông.
Hiện tại ông đang cầm điện thoại để video call nói chuyện phiếm với người khác, còn người ngồi ở đầu sofa còn lại bên cạnh ông là lão tiên sinh Bành Trình, vùng giữ mày của ông hơi nhăn lại, cúi đầu uống trà của mình.
Tình cảnh không hòa hợp cho lắm.
Danh Sách Chương: