Tiếp theo là một nữ tử có tên Hàn Tuyết, nàng này cũng là một nhân vật có sức ảnh hưởng không nhỏ trong truyện sau này. 13 tuổi đạt cảnh giới tụ linh chỉ thiếu chút nữa đã đột phá Trúc Linh. Nàng ta có một mái tóc màu vàng làm tôn lên khuôn mặt trắng hồng dễ thương, đôi mắt có con ngươi màu xanh vô cùng quỷ dị nhưng cũng tà mị vô cùng. Bờ môi chum chím căng mọng chỉ thấy có ở những thiếu nữ 15,16 tuổi khiến nàng ta tuy ít tuổi nhưng lại hấp dẫn người nhìn vô cùng. Có điều nàng này tính cách vô cùng lập dị, cũng giống Văn Hào, nàng ta không phải cư dân gốc ở làng mà từ một nơi khác chuyển đến. Còn nhớ rất nhiều năm về trước nàng ta không biết từ đâu xuất hiện đứng ở đầu làng là khóc lóc thảm thương. Ai hỏi cũng không nói chỉ đứng đó mà khóc, mãi về sau khi Dương Hạo dẫn Thiên đi qua hỏi han nàng ta bỗng thay đổi lạ thường. Như một định mệnh gắn liền với Thiên, nàng ta bám theo hắn từ đó, nhưng vì khi ấy Dương Hạo đang mang trong mình nỗi đau mất đi thể tử gia đình chỉ còn mỗi 2 cha con nương tựa lẫn nhau nên không thể nhận thêm nàng ta. May mắn sao bên cạnh nhà hắn có một lão bà sống độc thân nên đã gửi gắm nàng cho bà lão. Nàng ta lớn lên trong sự yêu thương đùm bọc của mọi người và rồi điều gì đến cũng đến. Càng lớn ngoại hình nàng ta càng có những thay đổi càng rõ rệt, máy tóc và con ngươi đều lần lượt chuyển màu. Người lớn cũng dần dần xa lánh nàng vì nét quỷ dị của nàng và cho rằng đó là điểm xấu. Đám trẻ con lúc đầu cũng không tin tưởng lời người lớn lắm nhưng từ khi Dương Hạo xảy ra chuyện thì bọn chúng cũng dần dần lánh xa nàng.
Hàn Tuyết lúc này đang đứng cạnh Thiên, nàng ta cầm một cái chong chóng lớn hai cánh khép chụm lại thành một đường thẳng, chủ tu phong thuộc tính nên nang ta nhanh nhẹn lạ thường. Vẫn vẻ mặt lạnh lùng nàng thoắt cái đã xuất hiện giữa hội trường, vừa nãy khi khảo hạch tư chất nàng đã khiến cho người ta motpj phen kinh thiên dảo hải bây giờ mọi ánh mắt đều hướng về phía nàng. Hàn Tuyết nhắm mắt dưỡng thần sau một lát nàng mở mắt ra, từ con ngươi phát ra ánh lục quang mờ ảo khiến nàng ta đã quỷ dị càng trở nên quỷ dị hơn. Cây chong chóng cũng phát ra lục quang chói mắt, hai cánh từ từ mở ra quay với tốc độ khủng khiếp. nàng ta nâng cây chong chóng lên trời hô lớn một tiếng “ Khởi” lập tức xuất hiện một đoạn lốc xoáy càn quét mà ra. Lốc xoáy đi tới đâu đất đá bị cuốn lên nghiền nát thành cát bụi bay đầy trời. Mấy người đứng cạnh đó dù đã phóng xuất ra linh quang hộ thể nhưng vẫn có chút thở không thông.
Nhìn biểu hiện của nàng mọi người lúc này mới thầm hô may mắn, nàng ta có sức mạnh ghê gớm như vậy may mà cũng không ai đắc tội với nàng ta nếu không sẽ trở thành hư vô cũng không chừng. Linh Anh cũng cảm thấy kinh ngạc. Nàng ta hết thảy vui mừng vì đã đến cái thôn nhỏ này, hai tiểu quái vật này dù đi khắp đại lục cũng chưa chắc tìm được mấy người a. Thu lại chong chóng Hàn Tuyết tiến lại gần Thiên và cúi đầu mỉm cười với hắn. Nàng ta thật sự là ai cũng không ai biết, ngay cả Thiên người thân thiết với nàng nhất cũng không biết sự thật về nàng. Đúng như cái tên Hàn Tuyết, nàng ta với mọi người thì như một tảng băng lạnh, lạnh lùng vô cảm, đó cũng là khí chất của một người băng hệ như nàng. 13 tuổi băng phong nhị linh căn, cảnh giới Tụ Linh.
Thiên lật tay lấy ra một bình đan dược đưa cho Hàn Tuyết, với hắn thì Hàn Tuyết này có một cảm giác gần gũi đến lạ, như tình thân trong gia đình vậy. Hàn Tuyết hơn hắn 1 tuổi nên hắn gọi nàng là chị, những lúc rảnh dỗi hay có chuyện không vui thì hắn luôn tìm nàng để tâm sự. “ Đây là Trúc Linh đan sẽ giúp chị lúc đột phá Trúc Linh tăng thêm 10 phần thành công”.
Hàn Tuyết nhận lấy bình đan dược thu vào trong túi trữ vật rồi nhìn Thiên tiến về chỗ hội trường. Thiên là người duy nhất mang ngũ hành Linh căn nên việc điều khiển thuộc tính của hắn vô cùng khó khăn khác xa người thường. Hắn ngồi xuống một bãi đất bằng, hai mắt nhắm lại miệng còn lẩm bẩm chú ngữ. Một lát sau mặt đất rung chuyển xung quanh vị trí hắn ngồi mặt đất vậy mà sụp xuống thành một cái hố sâu khoảng 10 chượng. Tại vị trí tâm của cái hố một cột đất vẫn đứng trơ trọi ở đó, một người đang ngồi xếp bằng lên cột đất đó không ai ái chính là Thiên. Hắn đang đọc chú ngữ của một quyển bí kỹ có tên Pháp quyết Thiên địa. bí kỹ này chính là mượn năng lượng tự nhiên của trời đất mà tạo ra để có thể điều khiển được thiên địa nguyên khí. Có điều thứ àm Thiên đang thi triển ra đây chỉ là phần da long của Pháp quyết Thiên địa mà thôi. Hắn tự hiểu được hắn chưa thể điều khiển được 5 nguyên tố ngũ hành chi lực nên chỉ có thể sử dụng pháp quyết này khiến cho người ta lâm vào ảo giác và tất nhiên là ngay cả Linh Anh cũng bị hắn lừa mà qua.