• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lâm Thiên cậu cũng thấy rồi đó tất cả mọi chuyện chỉ là hiểu lầm, mọi người nên xin lỗi và an ủi tiểu Hi đi."


Nói đoạn Tống Thiên Ngân còn liếc mắt nhìn Cố Quân một cái, ý tứ rất rõ ràng Cố Quân phải xin lỗi Hạ Hi.


Nhưng Cố Quân nào cho Tống Thiên Ngân và Hạ Hi mặt mũi trực tiếp lạnh lùng nói


"Hình như tôi nhớ bản thân và Lâm Thiên đều nhỏ hơn cậu ta 2 tuổi đi? Có phải không Hạ học trưởng?


Còn nữa tái dùng cái giọng ghê tởm của cậu gọi tôi Quân thì tôi cắt lưỡi cậu."


Cố Quân nhìn Hạ Hi trốn tránh sau lưng Tống Thiên Ngân lạnh nhạt nói với hắn một câu.


"Tống tiên sinh chuyện anh làm những hành động phạm pháp của anh đối với Ngọc Vân tôi còn chưa truy cứu hôm nay anh quyết định che chở Hạ Hi?"


"Thì ra người phá hoại tình cảm của tôi với Ngọc Vân là cậu?"


"A vậy sao? Tôi còn tưởng bản thân là người đánh tan cái điệu bộ dối trá của anh chứ!"


"Cố Quân cậu chứ chờ coi tôi nhất định không để yên cho cậu đâu!"


Tống Thiên Ngân hung ác nắm lấy cổ áo Cố Quân như định đánh vào mặt anh rồi lại như nghĩ đến điều gì thả tay ra hung ác để lại một câu rồi dẫn theo Hạ Hi rời đi.


Cố Quân liếc nhìn Ngọc Vân rồi đùng tay xoa đầu cậu.


"Mình không sao."


"Ân."


Vì là nhiệm vụ đầu tiên của Cố Quân ở căn cứ nên Cố Nguyệt cũng thập phần lo lắng mà tụng kinh bên tay anh. Anh cũng thập phần ngoan ngoãn ngồi nghe những gì cô nói, chờ cô sức lời anh lại nói.


"Người em mang về hắn tỉnh chưa?"


"Tạm thời chưa có dấu hiệu tỉnh lại. "


"Chừng nào hắn tỉnh lại chị cứ việc nói với hắn em thập phần chán ghét người tên Hạ Hi. Còn nữa nói với hắn ngọc bội của ông hắn là ông Hạ Hi lừa đi."


Cố Quân âm thầm cười lạnh, Hạ Hi ơi Hạ Hi đến cả ông của cậu cũng đê tiện như vậy dùng tình cảm gạt lấy ngọc bội tổ truyền của nhà người ta không những vậy cậu còn quan minh chính đại lừa tên mù này bán mang bảo vệ cậu. Nói cái gì mà 'Ông của anh trao tính vật định tình cho gia đình em bảo sao này có con thì gả cho anh.' dụ hoặc hắn ta giao ra nửa mảnh ngọc còn lại. Những chuyện vớ vẩn này mà tên ngốc này cũng tin, người này không những mắt mù mà não cũng có lỗ hổng đi?


Nguyên văn Hạ Hi còn có thể lừa gạt tên ngốc này Cố Quân không tin bản thân mình ở phá rối ở giữa còn có thể để cho Hạ Hi câu tam đáp tứ được.


Sau khi từ biệt với Cố Nguyệt, Cố Quân cùng những người trong đội ngồi xe đến địa điểm nhiệm vụ số 17. Trên đường đi đến nơi này đội Cố Quân gặp phải một vấn đề khá rắc rối, con đường nhỏ bị chặn. Họ bắt buộc phải đi quốc lộ, mà tại mạt thế quốc lộ đồng nghĩa với việc họ phải đối mặt với tang thi đàn.


Đối với việc này Cố tiên sinh vô cùng nhanh chóng đưa ra đề nghị  thu hồi chiếc xe sau đó đi bộ. Đề nghị này đưa đến Ngọc Vân phản đối lý do rất ư là đơn giản: vừa chậm vừa phải cận kề tiếp xúc với tang thi. Nhưng vừa mới nêu lên lý do lập tức bị mọi người ném đá. Thử hỏi coi ngươi gặp tang thi đàng thì không xuống xe cận kề tiếp xúc với nó à, giết chúng không mất thời gian à, với lại nguy cơ bỏ lại tấm thân rất cao a. Bị chúng bạn ném đá Ngọc Vân lập tức ủy uất nói 'mọi người khi dễ tui'. Cố Quân đáp trả lại một câu 'Ân phải là kinh nghiệm thiếu sót cần rèn luyện. Từ đó về sau Ngọc Vân bi thôi bắt đầu hành trình tích lũy kinh nghiệm cậu không hề muốn làm. Đây gọi là tự tạo nghiệt !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK