Nhớ ngày trước, mỗi lần nói chuyện, tôi lại phải cuối xuống mới có thể nói chuyện với cậu. Người ngoài nhìn vào chắc sẽ tưởng chúng ta là chị em mất:)
Thời gian trôi qua nhanh như gió, chớp mắt một cái, giờ đây người cuối xuống lại là cậu, đúng là sức mạnh của dậy thì mà.
Lúc mới vào cấp 2, là tôi cao hơn cậu những 5cm. Vậy mà giờ đây, cậu lại cao hơn tôi 3cm. Đúng là tại ông trời mà.
Tôi ước gì cậu lùn lại một chút, ngoan ngoãn thêm một chút, thì đã có thể trở về lúc vẫn còn bị lầm tưởng là đứa em nhỏ tuổi hơn tôi.
Vậy chẳng phải bà chị lớp lớn như tôi có thể thoải mái trêu chọc cậu rồi hay sao:)
Nhưng dù gì, cậu cũng lớn rồi, có khi còn trưởng thành hơn một chút.
Thật ra, khi cậu cao lớn lên, cả tính cách cũng có thể bị thay đổi, nhưng tình cảm cậu dành cho tôi vẫn ở đó, mãi mãi không thay đổi...
Mãi mãi không có kết cục tốt đẹp...
22/10/2017
_ Tôi lại ốm rồi, phải làm sao đây?:")