• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nhìn xuống chút nữa, hệt như thấy được Trình Sơ đang nhướng mày cười cười với cô… Ha hả, cô không muốn để ý tới hắn.

Tay cô tiếp tục thò xuống, sờ thẳng tới huyệt khẩu, chậm rãi cắm một ngón tay vào chơi đùa.

Bởi vì tiểu huyệt quá nhiều nước nên cô không dám có động tác quá lớn, sợ sẽ gây ra động tĩnh quá lớn.

Trong phòng học yên tĩnh như vậy, nếu đột nhiên vang lên tiếng nước kỳ quái chẳng phải sẽ chọc người nghi ngờ sao?

Lúc này, thậm chí cô còn không có suy nghĩ làm sao để lấy trứng rung ra, trong lòng chỉ muốn an ủi thân thể tràn đầy dục vọng nhưng không được thỏa mãn này.

Cuối cùng cô cũng chạm tới miếng thịt mềm nhô lên trong cơ thể. Chỉ chạm nhẹ một cái, một loại cảm giác tê dại đã lan tràn ra, cuối cùng cô cũng cảm giác được một chút vui sướng.

Cô cẩn thận mà thử thăm dò nơi đó, cũng trầm mê vào trong. Cảm giác ngứa ngáy kia cuối cùng cũng bị áp chế một chút.

Nhưng cô lại không biết, giờ phút này mặt cô đỏ ửng lạ thường, thân thể càng run rẩy nhè nhẹ.

Hàng học sinh phía trước thấy vậy, quan tâm hỏi:

“Cô ơi, có phải cô thấy không khỏe ở đâu không ạ?” Trong lúc nhất thời, rất nhiều học sinh đều nhìn về phía bục giảng, dọa tới Chu Nghiên không dám có động tác gì nữa.


Nhưng cô không thể không trả lời câu hỏi này, đành phải ho khan hai tiếng: “Không sao đâu, chỉ là cảm mạo nhẹ, cảm ơn em đã quan tâm.”

Học sinh kia nghe cô nói vậy cũng không nói thêm gì nữa, chi là trong lòng thầm đoán không biết có phải cô Chu đã có bạn trai rồi hay không.

Lúc mới khai giảng, cô mặc đồ tràn đầy sức sống, hiện tại tuy cũng rất đẹp, chỉ là… dường như nhiều thêm một chút hương vị của phụ nữ, cảm giác hệt như khi chị gái cách vách nhà hắn sau khi kết hôn năm trước vậy.

Ai nha, không nghĩ lung tung nữa, còn có cả đống bài tập chưa làm đây!

Mà Chu Nghiên đã hòa hoãn lại mới phát hiện, mới vừa rồi khi bị đám học sinh nhìn chằm chằm, vậy mà hạ thể cô lại trào ra lượng lớn dâm dịch!

Lần này, ngay cả quần bên ngoài cũng ướt mất!

Rất nhanh chuông tan học đã vang lên, các học sinh đều tự thu dọn sách vở ra về.

Nhưng Chu Nghiên lại không dám nhúc nhích, đương nhiên Trình Sơ cũng không rời đi.

Chờ tới khi các học sinh khác đều tạm biệt Chu Nghiên rồi rời đi, hắn mới đi khóa trái cửa phòng học, kéo hết tất cả màn cửa lại, chậm rãi đi tới trước mặt cô.

“Em còn tưởng cô chịu không nổi sẽ lấy nó ra, không nghĩ tới cô còn rất lớn gan, ngay trước mặt học sinh còn có thể không cố kỵ mà phát tao.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK