Mẫn Doãn Kì nằm viện một tuần mới được xuất viện, trong thời gian đó bà Lạc đến chăm sóc hắn, ông Mẫn có đến xem một lần sau đó cũng không tới nữa.
Niên Nhĩ Lạc mang theo tư cách bạn học chiều nào cũng đi thăm Mẫn Doãn Kì.
Cô biết, gia đình Mẫn Doãn Kì nghiêm khắc như vậy, biết hắn yêu sớm sẽ lại đánh hắn tiếp.
Ở trường có bị Tần Hiên bắt chuyện vài lần, song sau đó bị Lạc Kim Bối, La Địch Noãn, Lương Thy San ngăn lại cậu ta mới chịu buông tha.
Niên Nhĩ Lạc mỗi ngày đi học đều vô cùng vô cùng nhớ Mẫn Doãn Kì, bây giờ hắn đang được chăm sóc tại nhà nên vẫn chưa tới trường.
Đã hai tuần hắn không đi học rồi.
Nhìn La Địch Noãn cùng Điền Chính Quốc ngày ngày nắm tay nhau đi mua sữa chuối, nhìn Lương Thy San cùng Phác Trí Mẫn công khai hẹn hò, nhìn Lạc Kim Bối ngày ngày ra sức theo đuổi Kim Thái Hanh, trái tim của Niên Nhĩ Lạc vô cùng buồn bã.
Cơm chó cả mấy thau luôn đây nè.
Trong lúc Niên Nhĩ Lạc đang buồn chán ngồi nhìn trời nhìn đất nhìn mây, di động của cô bỗng reo lên.
Là tin nhắn của Mẫn Doãn Kì.
"Cục cưng, anh nhớ em quá.
"
"Em cũng nhớ anh nữa, nhớ quá trời luôn huhu.
" Niên Nhĩ Lạc trả lời.
Sau đó, phía sau lưng cô có một mảng ấm áp đè lên, hơi thở quen thuộc phả lên sau gáy cô.
"Anh tới rồi nè, cho phép em hôn anh.
"
Niên Nhĩ Lạc ngạc nhiên quay đầu nhìn gương mặt tươi tắn của Mẫn Doãn Kì, một bên tay của hắn vẫn đang bó bột.
Niên Nhĩ Lạc lập tức không nhịn được mà nhón chân hôn lên má của Mẫn Doãn Kì.
"Em nhớ anh muốn chết.
"
Cô vẫn không dám động vào hắn quá mạnh, sợ ảnh hưởng tới vết thương của hắn.
Mẫn Doãn Kì cũng cúi người hôn lên má Niên Nhĩ Lạc, sau đó lại hôn lên trán cô, lại còn day nhẹ.
Hồi lâu sau hắn buông cô ra, nghiêm giọng lên tiếng.
"Mấy ngày nay anh nghỉ học em vẫn ngoan ngoãn đó chứ?"
Niên Nhĩ Lạc đương nhiên vô cùng ngoan, cô đắc ý mỉm cười, gật gật đầu với Mẫn Doãn Kì.
"Em không tiếp xúc với con trai, trừ nhóm bạn của anh ra thì đến nhìn em cũng không có nhìn luôn á.
"
Mẫn Doãn Kì cười híp mắt, cúi người hôn lên má cô tán thưởng.
"Quả nhiên là Niên 1m50, rất nghe lời.
"
Mẫn Doãn Kì nếu không bị thương là Niên Nhĩ Lạc đã đánh hắn tơi bời hoa lá rồi!
[! ]
Hôm nay giáo viên chủ nhiệm đột nhiên nổi hứng muốn đổi chỗ ngồi cho học sinh, vì thế liền đuổi hết cả lớp ra ngoài, bắt cả lớp xếp thành hai hàng, một hàng nam một hàng nữ.
Ban đầu cả lớp không biết có cô có dụng ý gì, chỉ biết làm theo, đứng loạn xạ cả lên.
Niên Nhĩ Lạc đương nhiên cũng không biết trời đất gì, Lương Thy San ở đâu cô ở đó.
Và mục đích của việc xếp hàng này cũng chính là việc bắt cặp người ngồi cùng bàn, hai bạn một nam một nữ đứng đối diện nhau sẽ là một cặp.
La Địch Noãn may mắn được ngồi chung với Điền Chính Quốc, Lạc Kim Bối do không muốn ngồi cùng bạn nam khác cho nên đề nghị với giáo viên muốn ngồi cùng bạn nữ, mà Lương Thy San có bạn trai rồi cũng không muốn dính dáng đến nam sinh cho nên bắt cặp với Lạc Kim Bối.
Khi Niên Nhĩ Lạc mơ mơ hồ hồ nhìn qua bạn đối diện của cô thì suýt nữa cô muốn té xỉu.
Rõ ràng khi nãy người đứng cạnh cô không phải là Tần Hiên mà?!
Tất nhiên rồi, Tần Hiên cố ý đổi chỗ mà.
Tần Hiên mỉm cười với Niên Nhĩ Lạc sau đó đi vào chỗ ngồi, bỏ lại cô đứng chết trân ở đó.
Giáo viên nhìn Niên Nhĩ Lạc như thế rất không hài lòng, cô ta đập bàn gằn giọng nói.
"Niên Nhĩ Lạc em mau về chỗ ngồi đi.
"
Lạc Kim Bối liếc mắt nhìn qua, sắc mặt của cô nàng cũng tái nhợt.
Sao mà lại để xảy ra lỗi lầm lớn như này chứ?
Vậy mà tổ của Lạc Kim Bối, La Địch Noãn và Lương Thy San lại còn cách tổ của Niên Nhĩ Lạc tận hai tổ.
Em ở đầu sông anh ở cuối sông.
Tần Hiên một tay nâng má, ánh mắt mời gọi Niên Nhĩ Lạc khiến cho cô sởn gai ốc.
Gớm quá má ơi.
Giáo viên nhìn Niên Nhĩ Lạc như vậy thì mất hết kiên nhẫn, cô ta đập tay xuống bàn một lần nữa rồi hét lên.
"Niên Nhĩ Lạc em lên bàn giáo viên mà ngồi luôn đi!"
Đây là câu hù dọa, chắc chắn là như thế.
Nhưng Niên Nhĩ Lạc thật sự đeo theo balo đi lên bục giảng, dưới ánh mắt của các bạn học cô lách sang người của giáo viên rồi ngồi xuống ghế của cô ta.
"Cảm ơn cô nha, em thích lắm.
"
Danh Sách Chương: