Editor: Cheese
Bởi vì chuyện đau lòng ban ngày nhanh đến nhanh đi, buổi tối còn làm chuyện không tiện chia sẻ với trẻ nhỏ, Lộ Lê ngủ một giấc đặc biệt sâu.
Tới lúc cô tỉnh lại, vẫn còn cuộn tròn trong lòng ông xã, hai người vẫn còn dính sát vào nhau.
Trì Thầm Yến thấy cô cũng tỉnh rồi, bộ dáng như mèo con khiến người ta yêu vô cùng, liền gọi phục vụ phòng đem bữa sáng lên.
Lộ Lê tỉnh lại đã nhìn thấy anh, nhớ tới chuyện tối hôm qua, vừa thẹn vừa quẫn, bắt đầu nháo trong ngực anh.
Còn không phải vì chơi trò gia đình với bạn trai nhà trẻ sao, người đàn ông này thế mà lại keo kiệt đến nỗi cùng cô làm…làm… Một chuyện vô cùng biến thái. Lộ Lê mặt đỏ lên, cô đã cưới chồng ba năm rồi, vậy mà không biết chồng mình còn có thể làm mấy trò này.
Trì Thầm Yến hôm qua dỗ dành cô xong, áp lực trong lòng cũng được giải tỏa, nên có chút phóng túng. Anh cũng rất vất vả mới có thể dỗ ngoan Lộ Lê, không khác gì dỗ một con mèo hoang.
Bữa sáng cuối cùng cũng được đem tới.
Hai người ăn sáng xong cũng dọn dẹp đồ đạc rồi đi xuống trả phòng. Lúc làm thủ tục, Lộ Lê nhìn khuôn mặt mỉm cười của lễ tân, lúc cô ấy ngẩng mặt lên, nhìn thấy một đôi tình nhân hôm qua tới thuê phòng còn dùng đồ tránh thai, nhận ra đôi tình nhân này là Trì Thầm Yến và Lộ Lê thì vẻ mặt liền thoáng xanh thoáng đỏ.
Lộ Lê nhìn lễ tân, có chút khó hiểu.
Lễ tân vội vàng lấy lại tinh thần, nhận thẻ phòng, trên mặt liền khôi phục nụ cười tiêu chuẩn, cười cười.
“Thấy chưa, chúng tôi không phải là vợ chồng plastic nhé. Hôm qua chúng ta tới thuê phòng rồi còn làm chuyện vợ chồng hợp pháp nữa đó.” Lộ Lê đương nhiên biết trong lòng lễ tân nghĩ gì, thầm nghĩ.
***
Kiều Giai Nhất biết hôm qua Lộ Lê bỏ nhà đi cũng rất sốt ruột, tuy là sau đó Lộ Lê cũng có nhắn tin báo cho cô, nhưng hôm nay cô cũng rất lo lắng mà chạy qua xem.
Trên tầng 62, người làm bưng hồng trà chanh đựng trong ly sứ tinh xảo ra cho hai người.
Kiều Giai Nhất thấy mắt Lộ Lê còn hơi sưng, nhưng tâm tình lại vô cùng tốt.
Lộ Lê cầm ly sứ lên uống một ngụm hồng trà, còn kéo tay Kiều Giai Nhất, đầu tiên là cảm ơn Kiều Giai Nhất đã quan tâm cô, có một người bạn tốt như vậy khiến cô rất cảm động.
Nhưng Kiều Giai Nhất chỉ quan tâm đến tiến triển tình cảm giữa Lộ Lê và Trì Thầm Yến thôi, liền hỏi: “Sau đó thì sao? Trì Thầm Yến tìm được cậu rồi thì nói chuyện gì?”
Lộ Lê đem chuyện tối hôm qua kể lại cho Kiều Giai Nhất nghe, lúc nói đến việc ông xã thổ lộ, vẻ mặt cười cười đầy thẹn thùng.
Kiều Giai Nhất nghe xong, vẻ mặt kinh ngạc, tựa hồ không biết nói gì.
Lộ Lê thấy Kiều Giai Nhất phản ứng như vậy, liền thắc mắc: “Sao thế?”
Kiều Giai Nhất liền trở nên rối rắm, nghĩ trước nghĩ sau, cuối cùng nắm lấy tay Lộ Lê: “Không có gì.”
Tối hôm qua lúc gọi cho Trì Thầm Yến, cô thấy hình như anh cũng có ý với Lộ Lê.
Dù sao thì có một tuyệt thế mỹ nữ như thế này để dỗ dành yêu thương, có nam nhân nào mà không động tâm chứ.
Kiều Giai Nhất: “Hai người vui vẻ là được rồi.”
“Rồi cậu định xử con nhỏ bông hoa trắng bitchy kia thế nào?” Cô hỏi.
Nhắc tới Bạch Thiên Nghênh, Lộ Lê liền chán ghét mà bẹp miệng: “Lần sau còn dám xuất hiện trước mặt tớ, tớ liền cho cô ta biết mặt. Còn dám nhắc tới chồng tớ, tớ liền cho dẹp cửa hàng của cô ta, trực tiếp cho ra đảo chơi với khỉ, cho cô ta biết thế nào là uy nghiêm của danh viện Hong Kong.”
“Phụt ha ha ha ha ha.” Kiều Giai Nhất cười rộ lên, dựng ngón cái: “Chị đại họ Lê được đó!”
Tiễn Kiều Giai Nhất đi rồi, Lộ Lê lại chống cằm suy tư.
Lộ Lê cũng là người hay nghĩ, trải qua mấy chuyện gần đây, cô thấy mình cũng trưởng thành lên ít nhiều.
Cô thấy bản thân ngày trước ngây thơ quá, còn hay lo được lo mất.
Hiện tại đã rõ ông xã cũng yêu cô, vướng mắc trong lòng cũng được cởi bỏ, liền cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Giống như thấy giữa hai vợ chồng đã nói chuyện rõ ràng, cô cũng không thèm để ý ba cái danh hiệu vợ chồng plastic giới hào môn kia nữa.
Bản thân mình tốt là được rồi, cô yêu anh mà anh cũng yêu cô, mắc gì phải để ý lời của người khác.
Mà bản thân cô vì lo được lo mất mà không tin anh, nguyên nhân chính vẫn là do cả ngày nhản rỗi không có làm gì, cả ngày chỉ nghĩ về anh, lâu dài không xảy ra vấn đề mới lạ.
Kiều Giai Nhất hiện giờ chắc là sẽ phụ bạn trai quản lý câu lạc bộ, Lộ Lê thấy bản thân cũng phải làm cái gì đó, tuy cô không phải là mẫu phụ nữ mạnh mẽ tự mình phát triển sự nghiệp, nhưng mà làm chút chuyện để khiến bản thân bận rộn cũng tốt.
Chứ như bây giờ, mỗi ngày đều bám lấy anh, ôm ấp hôn hít các kiểu, ông xã sẽ thấy phiền.
Chuyện tình cảm coi như không nói đến, mỗi ngày anh hết đi làm lại ngồi xe thật lâu để về nhà, thời gian cá nhân còn không có nhiều.
Nghĩ đến đây, Lộ Lê lấy điện thoại ra, mở topic “Vợ chồng ăn lê” lên, cô định hôm nay đăng bài gì đó lên, nhưng nhìn thấy trong topic quá quạnh quẽ, lại do dự.
Lần trước nhờ cô tổ chức rút thăm trúng thưởng thì topic này mới sôi nổi một chút, bây giờ thành viên thì hẻo lánh, mỗi ngày đều có người thoát fan, mà trong topic ngoài cô ra cũng chẳng có mấy ai thèm nói chuyện.
Lộ Lê mím môi, bản thân cô vì muốn phá lời đồn vợ chồng plastic mới lập cái topic này, muốn chứng minh cho người khác thấy cô và ông xã vô cùng tốt đẹp.
Ông xã yêu cô, mà cô cũng yêu anh, hai người bọn họ ngọt ngào biết mấy, người khác không biết cũng không sao, CP này bọn họ yêu thì yêu, không yêu cũng phải yêu.
Vì thế Lộ Lê liền quyết định từ nay về sau sẽ tập trung yêu đương bồi đắp tình cảm với ông xã, không quan tâm cái topic này nữa.
Hôm nay là ngày đầu tiên Lộ Lê bỏ rơi topic mình tự lập.
Lộ Lê lướt newsfeed, thấy có một account đăng hình em bé lên, lại nghĩ đến chuyện bản thân luôn canh cánh trong lòng, ông xã không chịu cùng cô sinh em bé.
Thôi, có gì mà phải để ý chứ. Lộ Lê nhăn nhăn chóp mũi, nghĩ.
Em bé đúng là rất đáng yêu, nhưng mà luật pháp cũng không bắt mỗi người đều phải có con.
Bây giờ ông xã yêu cô như vậy, cũng không cần mỗi ngày nghĩ kế phá lời đồn vợ chồng plastic kia, chuyện có em bé này cũng không quan trọng nữa.
Hơn nữa anh chưa muốn có con chắc cũng có lý do riêng, anh yêu thương cô như vậy nhất định sẽ không hại cô, cô làm vợ anh cũng phải biết nghĩ cho anh.
Hơn nữa, hôm qua anh cũng thổ lộ với cô rồi, Lộ Lê cảm thấy thế giới hai người cô còn chưa trải nghiệm đủ.
Cô còn chưa trải qua cuộc sống dính chặt lấy anh đủ, có thêm một đứa nhỏ chỉ biết khóc rồi quấy, không vui.
Nếu cô cùng với em bé khóc, lỡ anh lo dỗ em bé không dỗ cô thì sao?
Nhãi con không chừng sẽ còn tranh sủng với cô nữa.
Lộ Lê càng nghĩ càng có thêm lý do, quyết định lấy điện thoại ra, mở giao diện nhắn tin với anh lên lướt lướt.
***
Trì Thầm Yến đưa Lộ Lê về nhà xong lại phải đến công ty.
Có thể là do hôm qua đã nói rõ tình cảm trong lòng, lại còn được vật nhỏ cho ăn no đến thỏa mãn, hôm nay tâm tình anh rất tốt, lúc mấy giám đốc cấp cao vào họp báo cáo công việc, có mấy điểm nếu là ngày trước sẽ bị Trì tổng tức giận chửi tanh bành, hôm nay Trì Thầm Yến vậy mà lại bỏ qua, chỉ nói bọn họ làm sai thì sửa lại, lần sau sẽ không tha dễ dàng như vậy.
Các giám đốc cấp cao ngẩng đầu lên nhìn anh như lần đầu tiên nhìn thấy thái dương, thiếu chút nữa vì quá vui mừng mà bật khóc.
Thư ký Chu cũng nhận thấy tâm tình tổng tài nhà mình hôm nay rất tốt, liền đem công văn một chồng lại một chồng đến bàn làm việc đưa cho anh.
Trì Thầm Yến nhận văn kiện xong, ngẩng đầu nhìn thư ký Chu.
Thư ký Chu cười cười, làm bộ vô tội: “Hắc hắc hắc.”
Trì Thầm Yến xem văn kiện đến mỏi mắt, xoa xoa trán.
Sau đó, anh lại nhớ đến việc Bạch Thiên Nghênh xuất hiện trước mặt Lộ Lê, không khỏi nhíu mày.
Người này đã mười năm rồi anh cũng chẳng còn cảm giác gì khi nhắc đến, bây giờ lại còn xuất hiện trước mặt Lộ Lê, không có việc gì còn cố ý tìm Lộ Lê mà chào hỏi, trong lòng anh liền sinh ra phản cảm.
Trì Thầm Yến mỗi lần nghĩ đến Lộ Lê, trên mặt đều treo ý cười, đầy ôn nhu.
Lộ Lê ngoan ngoãn như vậy mà chịu đựng khổ tâm không nói cho anh biết, khiến anh hận không thể mỗi ngày đều đem cô để bên cạnh, mỗi ngày lải nhải bên tai anh mới khiến anh an tâm.
Đã bỏ nhà đi còn gọi điện báo anh để anh không lo lắng, nghe anh giải thích xong cũng tin lời không buồn đau nữa.
Anh biết rằng Lộ Lê là vì đầu óc lú lẫn mới coi anh như một người chồng thật sự mà yêu thương, nhưng mà hành động và tính cách của cô bây giờ mới là cô thật sự.
Anh đột nhiên hối hận bản thân suốt ba năm qua không có nhận ra, cô mỗi lần đối diện với anh đều vô cùng cẩn thận, luôn giữ anh ở khoảng cách an toàn, còn anh thì mãi đứng đó không chịu tiến về phía trước một bước.
Trước đây còn mong cô mau bình phục, bây giờ tình cảm của mình với vật nhỏ cũng quá rõ ràng rồi, Trì Thầm Yến đột nhiên lo sợ chuyện cô sẽ bình phục.
Anh cười cười lắc đầu.
Dù cô có bình phục đi chăng nữa, anh cũng sẽ giống như bây giờ, cùng cô tiến về phía trước, cũng không muốn ly hôn nữa.
Anh lại suy nghĩ đến một phần nguyên nhân khiến Lộ Lê bỏ nhà đi.
— Là do anh không chịu cùng cô sinh em bé.
Trì Thầm Yến lại lâm vào trầm tư.
Anh bây giờ đã xác định tình cảm, anh cảm thấy việc có con cũng không quá ghê gớm.
Nếu bây giờ cô muốn sinh, vậy thì anh sẽ cùng sinh con với cô.
Anh trước đây không muốn, là sợ lúc cô tỉnh lại, hai người lại giống như trước đây, nếu có một đứa con thì sẽ rất khó giải quyết, Lộ Lê chắc là sẽ phát điên.
Nhưng bây giờ trong lòng anh đã rõ, cho dù sau này Lộ Lê có trở về như lúc trước, giữa hai bọn họ cũng không giống như xưa nữa. Anh nhất định sẽ không để hai người trở thành hai người xa lạ như trước, lỡ đâu Lộ Lê lại lạnh lùng không yêu anh nữa, anh sẽ theo đuổi cô, anh muốn cô tiếp tục trở thành cô vợ nhỏ cùng anh tương thân tương ái.
Cho nên chuyện có con cũng chỉ là vấn đề sớm muộn thôi.
Hơn nữa, Trì Thầm Yến cũng thừa nhận bản thân có tính toán riêng.
Lỡ như cô bình phục lại rồi nhưng con cũng đã có, hai người sẽ bị gắn chặt vào nhau, nếu anh có phải theo đuổi lại từ đầu, lúc đó cô cũng sẽ dễ tiếp nhận anh hơn.
Anh thậm chí còn nghĩ đến lúc hai người sinh em bé sẽ ra sao nữa, sẽ lên chức ba mẹ.
Trì Thầm Yến nghĩ đến đây, cười cười, lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Lộ Lê.
Thật trùng hợp, Lộ Lê cũng mới nhắn tin cho anh.
Hai người tâm ý tương thông mà nhắn tin cùng lúc.
Lộ Lê nhắn: 【Ông xã, em thấy chúng ta không cần vội có em bé! 】
Trì Thầm Yến tình ý miên man: 【Chúng ta sinh một đứa đi.】