Giọng của Bùi Thành Hiên tiếp tục vang lên “Dung Hồng và Thẩm Minh bắt tay nhau khiến anh phá sản thì cũng thôi đi, họ còn đánh anh nữa lúc đó Nhã Đan còn nhỏ đã chạy đến van xin cho anh nhưng bị Dung Hồng hắt hủi nói những lời khiến con bé tổn thương sâu sắc. Sau đó anh vì thù hận mà lao đầu vào công việc quyết tâm xây dựng lại sự nghiệp báo thù Dung Hồng và Thẩm Minh nên cũng để Nhã Đan về nhà nội sống, con bé bị mẹ làm tổn thương bị cha bỏ mặc nên mới bị tự kỷ như thế. Bây giờ anh có tất cả rồi nhưng mà anh rất hối hận vì con gái lại lâm vào cảnh bệnh tình đáng thương như vậy, anh đã bỏ ra rất nhiều tiền mời nhiều chuyên gia chữa trị nhưng mà không có kết quả gì cả.”
Khi nói về bệnh tình của bé Nhã Đan thì khóe mắt của Bùi Thành Hiên đỏ hoe lên, một người đàn ông bề ngoài lạnh lùng âm lãnh nhưng nói về con gái lại trở nên yếu đuối như thế khiến cho Vương Mỹ Ngọc không cầm lòng được mà tiến đến ôm đầu anh vào ngực mình rồi lên tiếng an ủi dỗ dành.
“Con không ngờ là quá khứ của chú lại trải qua nhiều chuyện thương tâm như thế, chú là người tốt bé Nhã Đan thì vô tội con tin là ông trời sẽ không phụ lòng người, bệnh của Nhã Đan sẽ sớm ngày được chữa khỏi thôi.”
Bùi Thành Hiên vòng tay ôm lấy eo của Vương Mỹ Ngọc rồi ngẩng đầu lên nhìn cô “Nếu nói ông trời không phụ lòng người thì chính là em đó, ông trời đã cử em đến để giải thoát cha con anh khỏi anh đau thương. Trái tim khô cằn của anh vì em mà rung động trở lại với tình yêu còn bệnh tình của Nhã Đan thì ngày càng trở nên tốt hơn… Mỹ Ngọc à, khó khăn lắm anh mới có thể mở lòng với một người con gái sau những tổn thương quá lớn trong quá khứ anh hy vọng là em có thể đáp lại tình yêu này của anh, cùng anh cho Nhã Đan một gia đình bình yên trọn vẹn hạnh phúc thật sự được không? Tình yêu này của anh nếu như không được đáp lại nữa thì anh nghĩ cả đời này anh cũng sẽ không thể yêu thêm một ai nữa hết, trái tim này thà chết hẳn đi còn hơn là đau đớn vì tương tư mà không có được.”
Vương Mỹ Ngọc liền đưa tay lên chặn trước miệng của Bùi Thành Hiên lại “Chú không được nói gỡ, chú phải sống thật tốt để bù đắp lại cho Nhã Đan một gia đình hạnh phúc nữa, con tin là bệnh tình của bé Nhã Đan sẽ sớm có kỳ tích xuất hiện thôi.”
Bùi Thành Hiên nhìn Vương Mỹ Ngọc bằng ánh mắt thâm tình rồi lên tiếng “Em không cần phải sợ Dung Hồng trở về tìm anh đâu bởi vì trong lòng anh đối với cô ta ngoài thù hận thì chẳng còn gì nữa hết, còn đối với Nhã Đan thì từ lâu nó đã quên đi người mẹ khốn nạn đó rồi, con bé đang dần chấp nhận em là gia sư rồi sau này sẽ là mẹ của bé mà.”
Vẻ mặt của Vương Mỹ Ngọc lại có chút khó xử trước đó cô nghĩ Bùi Thành Hiên có gia cảnh tốt không có cô thì sẽ có người khác bây giờ mới biết quá khứ của anh lại đau thương đến vậy, cô không muốn làm ai tổn thương hết cả Bùi Thành Hiên lẫn Lý Trần nhưng mà cô chỉ có thể lựa chọn một trong hai người mà thôi, day dưa với ai lâu thì người đó cũng sẽ tổn thương cả.
Bùi Thành Hiên nhìn ra sự khó xử trong mắt của Vương Mỹ Ngọc nên lên tiếng nói thêm “Chuyện tình cảm anh biết không thể gượng ép cũng không thể nói quên là quên ngay được anh không ép em phải lựa chọn ngay giữa anh và Lý Trần nhưng mà em nên suy nghĩ kỹ về tình yêu này bởi vì em chính là người quyết định sẽ làm tổn thương ai đó.”
Vương Mỹ Ngọc gật đầu thật ra sau khi nghe chuyện quá khứ của Bùi Thành Hiên thì cô đã có quyết định trong lòng là sẽ chọn anh rồi, cô không muốn cô sẽ là người làm tổn thương anh như cái cách mà Dung Hồng đã làm, nếu so sánh với Bùi Thành Hiên và Lý Trần thì cô thấy rằng Bùi Thành Hiên cần mình hơn là Lý Trần.
Vương Mỹ Ngọc thầm nghĩ trong đầu “Lý Trần còn trẻ tuổi lại là nam thần trong trường nếu không có mình thì vẫn còn rất nhiều cô gái khác theo đuổi anh ấy nhưng Bùi Thành Hiên thì lại khác mặc dù chú ấy có gia thế quyền lực nhưng đã một lần bị tổn thương sâu sắc khó khăn lắm mới mở lòng ra với một người con gái, nếu bị từ chối có lẽ cả đời này chú ấy khó mà yêu ai được nữa, xin lỗi Lý Trần em lần này em không thể nào lựa chọn anh được rồi, mong rằng anh sẽ tìm được một người tốt hơn em để cùng anh xây dựng một tình yêu mới.”
Bé Nhã Đan về quê thăm ông bà má Lê phải đi theo để chăm sóc nên trong nhà của Bùi Thành Hiên cũng chẳng còn ai lo việc nấu nướng cả, vì lẽ đó mà Vương Mỹ Ngọc đành phải xuống bếp nấu cơm trưa cho Bùi Thành Hiên.
Vương Mỹ Ngọc mặc một chiếc váy dài tới đầu gối màu hồng nhạt rộng rãi thoải mái đeo thêm tạp dề đứng nấu thức ăn ở bếp còn Bùi Thành Hiên thì ngồi gọt hoa quả, anh cảm thấy muốn có một người vợ mỗi ngày đều có thể vì mình mà xuống bếp nấu cơm như thế này.
“Sau này kết hôn rồi ngày nào em cũng xuống bếp nấu cơm còn anh sẽ phụ rửa rau cắt thịt có chịu không hả?”Đột nhiên Bùi Thành Hiên lên tiếng hỏi một cách bất ngờ nên Vương Mỹ Ngọc khựng người lại không kịp phản ứng, qua mấy giây cô lên tiếng đáp “Chú tính hơi xa quá rồi đó.”
Lúc nấu cơm xong thì cũng vừa đến giờ cơm nên Bùi Thành Hiên phụ Vương Mỹ Ngọc dọn thức ăn ra bàn luôn, anh nếm thử thức ăn rồi mỉm cười lên tiếng tán dương cô “Em nấu ăn ngon thật đó Mỹ Ngọc à.”
Vương Mỹ Ngọc buột miệng hỏi “Có ngon bằng vợ trước của chú không?”
Bùi Thành Hiên nhướng mày “Cô ấy chưa bao giờ xuống bếp nấu cơm cho anh ăn hết, mỗi ngày cô ấy chỉ biết trưng diện thật đẹp rồi đi mua sắm với bạn bè chưa bao giờ để tâm vào gia đình hết, anh nghĩ là nếu được chọn lựa lại một lần nữa có lẽ là anh không bao giờ chọn người như cô ta làm vợ đâu.”
Vương Mỹ Ngọc gật đầu rồi hỏi tiếp “Vậy nếu như sau này con cũng như cô ấy thì sao? Lúc đó chú cũng sẽ hối hận cho mà xem.”
Bùi Thành Hiên khẽ cười nắm lấy bàn tay của Vương Mỹ Ngọc “Nếu em không thích nấu cơm thì cũng không sao cả anh có thể thuê người giúp việc về làm cũng được, nhiệm vụ chính của em là mở chân ra cho anh làm tình lúc anh muốn là được rồi.”
Vương Mỹ Ngọc đỏ mặt cúi đầu xuống giả vờ tập trung ăn cơm mà không dám nhìn vào mắt của Bùi Thành Hiên nữa.
Bùi Thành Hiên biết cô đang e thẹn anh không dừng lại mà còn tiếp tục tấn công luôn “Anh nói thật mà chuyện làm tình với nhau là nhu cầu sinh lý thôi, tối qua em cũng biết là làm tình với nhau sướng như thế nào rồi mà, anh nói cho em biết tình dục sẽ bị nghiện đó sau này cam đoan mỗi tối em đều sẽ nhớ tới “em trai” của anh cho mà xem.”
Vương Mỹ Ngọc rút tay về “Chú lo ăn cơm đi đừng nói linh tinh nữa mà.”
“Anh không có nói linh tinh anh đang nói thật lòng nhu cầu tình dục của anh rất là lớn, em về làm sống chung với anh rồi thì phải chìu anh hiển nhiên là anh cũng sẽ làm em sung sướng, nếu chúng ta có con với nhau nữa thì tốt.”
Vương Mỹ Ngọc ngẩng đầu lên nhìn Bùi Thành Hiên rồi đáp “Tuổi của con vẫn còn nhỏ chưa nghĩ đến chuyện có con đâu hơn nữa việc quan trọng là phải chữa khỏi bệnh cho Nhã Đan chú đừng có nghĩ mấy chuyện xa vời nữa.”
Bùi Thành Hiên liền lươn lẹo đáp “Biết đâu có em bé rồi thì bệnh tình của Nhã Đan cũng sẽ tốt hơn thì sao?”
“Bó tay chú luôn rồi vậy mà cũng nghĩ ra được.”
Lúc giờ giải lao ở trường, Hứa Thu Lan đi qua lớp của Lý Trần tìm anh để hỏi chuyện của Vương Mỹ Ngọc.
Lúc nghe Lý Trần nói Vương Mỹ Ngọc đang chăm sóc cho mẹ của bé mà cô đang làm gia sư ở bệnh viện thì có chút thất vọng.
Tâm trạng của Lý Trần tốt hơn hẳn “Mỹ Ngọc nói sẽ ở đó chăm sóc cho bác kia một hoặc hai ngày cho nên em cũng đừng có lo lắng nữa nha.”
Hứa Thu Lan gật đầu “Uhm, nghe anh nói vậy em cũng đỡ lo cho Mỹ Ngọc rồi.”
Lý Trần nghĩ Hứa Thu Lan là bạn của Vương Mỹ Ngọc nên khách sáo lên tiếng nói với cô “Chúng ta xuống can tin trường đi, anh mời em uống trà sữa được không?”
Hứa Thu Lan vui vẻ gật đầu đồng ý rồi cùng Lý Trần đi xuống can tin để mua trà sữa, chỉ cần được đi chung với người trong lòng thôi thì cô cũng cảm thấy đủ rồi.
Lúc Lý Trần đang ngồi uống trà sữa cùng Hứa Thu Lan ở căn tin thì vô tình nghe một đám con trai ngồi gần đó nói chuyện với nhau.
Danh Sách Chương: