"Cạch"
Cửa phòng cấp cứu bật mở. Một vị bác sĩ bước ra
"Cki tôi sao rồi" Ny Ny vội chạy đến hỏi tình hình trong lòng ai cũng mong tin lành.
"Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức. Do viên đạn gần tim, cô ấy có khối u trong não, mất máu và nhiều vết thương. Tinh thần cô ấy có vẻ ko được tốt nên những ngyêng nhân đó dẫn đến việc ca phẩu thuật thất bại cô ấy sẽ sống đời sống thực vậy." Bác sĩ" một người theo tôi làm thủ tục. Tôi đã chuyển cô ays đến phòng vip 1."
"A"
" Băng Băng" nàng nghe nhưng lời của vị bác sĩ vừa nói mà tai của nàng ù đi ko nghe được gì nữa. Nàng ngất đi chàng kịp đỡ và gọi bác sĩ. Cậu và nhỏ đi làm thủ túc. Nhỏ là một người bạn nhưng nhỏ xem cô như người thân trong gia đình.
"D...Di.hức hức...D...Di" Ny Ny thầm gọi tên cô trong tuyệt vọng trong nước mắt. Từ giờ Ny Ny sẽ ko được cô ở bên ko biết từ giờ cho tới khi nào Ny Ny mới có thể gấm được nụ cười dịu dàng tỏ nắng của cô nữa.
"Ny Ny, Anh xin lỗi" một người con trai vòng tay qua cổ của Ny Ny ôm chặt. ngửi mùi hương tóc Ny Ny.
"Nếu câu xin lỗi của anh có thể làm cki tôi tỉnh dậy thì tôi có thể tha thứ tất cả cho anh" Ny Ny biết đó là ai.
"Anh sẽ chuộc lỗi. Miên là em tha thứ và quay về bên anh" người con trái đó xoay người Ny Ny lại nhìn thẳng mắt Ny Ny cam đoan.
"Anh chuộc lỗi bằng cách nào" Ny Ny
......
Một lúc sau
Ny Ny ở bên cạnh cô, cầm đôi bàn tay hơi ấm yếu ớt. Đôi môi xin xắn đỏ mọng giờ đây đã nhạt mờ thành trắng. Đôi mắt cứ nhấm nghiềm.
Ny Ny đây khổ chẳng nói được gì chỉ biết ngồi đó ngắm nhìn khuôn mặt thiếu sức sống của cô Ny Ny chỉ biế cho lệ rơi.
Trong tâm trí cô giờ đây bóng tối và sự cô đơn, đau khổ bao quanh lấy cô ko cho cô đường thoát mà tâm trí cô cũng chẳng muốn rời đi đâu nữa.
Bên chỗ anh ả còn ngấm thuốc ngủ. Anh nhìn ả rồi quay lưng bước ra ngoài.
"Alo"
"Chủ tịch có gì căng dặn"
"Điều tra về việc Khánh Ly bị bắt cóc. Và giờ cô đang ở đâu điều tra rõ cho tôi. Tra khảo mấy tên đó phải khai ra ai là người đứng sau"
"vâng"
*Anh mong sự lựa chọn của anh là đụng*
Anh bước và ngồi kế ả nắm ray ả
"Mau khỏe nha Khánh Ly rồi cho anh biết sự thật." anh buồn nhưng anh ko biết vì sao. Vì cô đỡ đạn cho anh nhưng anh ko biết đó là kế hoạch của cô hay gì.
Anh thiếp đi trên vách giường
"Anh sống thật tôt nhé. Anh ko thể bảo vệ bên anh nữa" trong giấc mơ của anh có cô. Cô mặc chiếc váy trắng bay trên ko gian.
"Tại sao" anh bất giác hỏi
"Tạm biệt anh. Hãy hạnh phúc nha anh" cô thầm chúc phúc cho anh rồi cô mờ dần mờ dần rồi biến mất.
"ĐỪNG...ĐỪNG ĐI" ANH giật mình thức dậy
"Anh gặp ác mộng hả" ả đã tỉnh.
"À a ko có gì. Em mới tỉnh nghỉ ngơi đi. Anh đỡ xuống rồi đắp chăn cho ả rồi đi ra ngoài.
Tại sao!? Giấc mơ ấy nghĩ là gì?