5 phút
10 phút
15 phút
30 phút
1 tiếng sau.
Cánh cửa phòng cấp cứu được mở ra. Hạ trưởng cùng y tá đi ra.
"Bệnh nhân đã qua khỏi cơn nguy kịch"
Hai người con trai sửng sốt, vã mồ hôi. Họ lo lắng
"Mời người nhà đi theo tôi"
Thiên đi theo Hạ trưởng, hắn vào phòng thăm nó.
--------
"Tôi không đi đâu"
Khuôn mặt nó tràn ngập những giọt nước mắt mặn chát.
"Con không muốn đi cùng ta sao?"
Người phụ nữ đó ra sức lôi kéo nó để đi cùng.
"Mẹ tôi không bao giờ như thế đâu! Mẹ tôi không phải là bà! Bà là ai tôi không biết!"
Nó tự hỏi kia có phải mẹ của nó không?
" Được rồi ta sẽ không bắt con đi nữa! Ở đó con phải sống tốt nhé!"
-------
"Bác sĩ! Chị tôi có làm sao không?"
Hai người ngồi trong phòng, không khí căng thẳng ngột ngạt đến kì lạ.
"Trong phòng viện, ống cấp thở của cô ấy đã bị cắt"
"Sau tai nạn, có phát hiện mấy viên đạn trên người của cô ấy.... nó chúng vào chân.... có thể sẽ bị liệt"
"Nếu như....."
Thiên muốn tìm ánh sáng cuối cùng cho người chị của mình. Chị của mình tốt như vậy sao có thể chứ?