Ngôi sao Prosina là của lãnh chúa thứ bảy trong liên bang: Ngôi sao trực thuộc dưới tay Hắc Quân Soren, quý là vì một trong ba thị trường tự do lớn nhất liên bang vũ trụ, năng lực kiếm tiền xuất sắc, mỗi năm đều đem tới cho lãnh chúa Soren khoản thuế hàng triệu tỷ!
Hành tinh là nơi khởi nguồn của văn minh Pelt, giai đoạn đầu là một tinh cầu cấp chín hoang vu, Soren xem trọng sự sáng tạo của văn minh Pelt ưu việt, ra sức đầu tư, khiến cho nền văn minh Pelt ngày nay trở thành huyết thống ưu tú thứ nhất thứ hai trong liên bang vũ trụ, có nền khoa học kỹ thuật Hextech riêng gần như chiếm một phần tư định mức thị trường của liên bang.
Ở đây bạn có thể mua được sản phẩm Hextech mới nhất và thuần khiết nhất, mỗi năm đều có vô số lãnh chúa tới đây mua số lượng lớn, dẫn tới ngưỡng cửa nơi này càng lúc càng cao.
“Đừng đứng ngốc ra đó nữa, nhanh đăng ký đi, phía sau còn có người xếp hàng đó!”
Người nói chuyện là một nữ cảnh sát Pittsburgh tiêu chuẩn, trang bị một thân khoa học kỹ thuật Hextech giá cả sợ rằng phải lên tới gần triệu thiên thần tệ, khiến cho Hề Dạ nhìn mà đỏ mắt, cũng chỉ có tinh cầu này mới có thể cho cảnh vệ trang bị cao cấp như vậy!
“Tính theo đầu người, mỗi người năm trăm triệu tiền đặt cọc!”
“Đắt vậy ư?” Hề Dạ ngây ra: “Tôi nhớ mười nghìn năm trước còn chưa tới bốn triệu tệ tiền đặt cọc mà?”
“Mười nghìn năm trước?” nữ cảnh sát trợn mắt nhìn hắn một cái: “Sao cậu không lấy giá của kỷ nguyên trước để nói đi? Không giao được tiền ra thì lập tức cút, đừng lãng phí thời gian của bà đây!”
Hề Dạ lặng lẽ lấy thẻ đen của mình ra, dù sao tiền đặt cọc cũng được trả lại, hắn ngược lại không lo lắng, chỉ có điều ngạc nhiên với giá tiêu chuẩn này mà thôi.
Đều nói nữ cảnh sát Pittsburgh và bác sĩ tộc Mộc Linh, nữ giáo viên tộc Hoa Linh là một đối tượng cấp bậc kết đôi, thực tế chứng minh người nói lời này chắc chắn là một kẻ nghèo khó chưa tự mình tới tinh cầu này, thái độ này, còn kiêu ngạo hơn cả nhân viên cả Tử Diệu Tinh, dám cưới về không phải sẽ quỳ bàn phím đến chết ư?
Sau khi điền tài liệu giao tiền đặt cọc xong một đoàn người Hề Dạ thông qua trận truyền tống truyền tống vào trong thành, vừa ra khỏi cửa truyền tống, liền có một đám người xưng là người dẫn đường vây quanh.
Chủng tộc khác nhau, đều là những loại bề ngoài cực tốt, có tộc Hoa Linh được vũ trụ xưng là đẹp nhất, có thành viên Mị tộc câu hồn đoạt phách* nhất, còn có loại linh hồ, thanh loan được chào đón nhất trong hệ Vastaya.
*Câu hồn đoạt phách: đẹp và mị hoặc đến mức cướp đi hồn phách người ta, đến khiến người ta nín thở.
Những người này đều tốt nghiệp trường hệ ngôn ngữ, đọc thuộc hơn nghìn loại ngôn ngữ lưu hành trong liên bang, thậm chí người ưu tú còn hiểu ngôn ngữ phụ.
Đối mặt với nhiều lựa chọn như vậy, tất nhiên Hề Dạ chọn một loại….rẻ nhất.
Thân là một lãnh chúa vĩ đại, tất nhiên không thể bị những thứ không thiết thực này mê hoặc được, hắn chỉ cần một người hướng dẫn, cần người xinh đẹp như vậy làm gì?
Hề Dạ thuê một người gấu trúc thuộc phân chi Vastaya, người gấu trúc đều là kiểu ham ăn lười làm điển hình, chỉ số thông minh bình quân của họ không thấp nhưng rất ít có thể tiến vào học viện cao cấp, phần lớn đều là dựa vào ngoại hình tương đối giản dị, chất phác nhận một vài đơn du lịch, cho dù ở trong ngành du lịch, so với những chủng tộc xinh đẹp đó bọn họ cũng kiếm được ít hơn, nhưng bọn họ không quan tâm, bọn họ kiếm tiền một ngày sống một ngày, là chủng tộc phóng khoáng nhất vũ trụ.
Tất nhiên, thuê người gấu trúc vẫn có chỗ tốt, người gấu trúc không hợp tác với bất cứ gian thương nào để làm nghiệp vụ lôi kéo khách hàng, vẫn luôn duy trì danh tiếng chất phác, khiến cho thị trường hướng dẫn của bọn họ cũng coi như là có chỗ đứng.
Bình thường lãnh chúa hiểu được dùng tiền hợp lý đều sẽ thuê người gấu trúc, trong lòng Hề Dạ cũng tự an ủi mình như vậy nói.
“Woa, anh, anh nhìn anh nhìn kìa, nhiều cơ giáp cải tiến mới quá, nhiều loại còn chưa ra thị trường đâu!” mặt tròn màu xanh của tiểu Neeko hưng phấn tới mức đỏ cả lên, một đôi đồng tử màu xanh sáng rực càng thêm lấp lánh!
Những người chơi đó cũng thấy mới lạ mà nhìn xung quanh, các chủng tộc muôn hình muôn vẻ, còn có những mặt hàng trước giờ chưa từng thấy, khiến cho họ ý thức được thế giới quan của trò chơi này sợ rằng đã vượt qua nhận thức của bọn họ, điều này khiến họ càng thêm mong đợi vào nội dung của trò chơi sau này!
Lư Lão Gia chụp màn hình đến hoa cả mắt, đợi tới khi đến chợ cơ giáp, đến cả chụp màn hình anh ta cũng nhất thời quên mất.
Đàn ông yêu gì nhất? Người cổ đại yêu ngựa, người hiện đại yêu xe, mà đề tài khoa học kỹ thuật, cơ giáp là một đề tài mãi mãi không lỗi thời!
Kim cang biến hình, vành đai Thái Bình Dương rộng như vậy tại sao có thể chụp được một trăm hai mươi tám bộ? Còn không phải là bởi vì bên trên có thể nhìn thấy cơ giáp bản người thật?
Mà so với những gì bọn họ nhìn thấy lúc này, mô hình của những bộ phim điện ảnh hư cấu đó quả thật là đáng thương hại!
Vẻ bề ngoài có cảm giác kim loại chói mắt , dữ tợn đó, vượt ra khỏi cảm giác khoa học kỹ thuật, Lư Lão Gia suýt chút nữa không nhịn được mà nhào tới.
“Này….cậu làm gì đó?” Hề Dạ một phát túm lấy đầu quả cầu lông đó: “Đám gai độc mà cơ giáp này dùng là thép varen, một quả cầu tinh linh như cậu cũng dám đến gần hả, chỉ riêng mũi nhọn đó đã có thể đâm cậu vỡ tung cậu có tin không?”
“Có cần khoa trương như vậy không? Mũi nhọn đều…” Can Đế bày ra vẻ mặt không tin.