Mấy ngày nay Tần Tư Ý bận chuyện của Vu Vân và dự án hợp tác với Giản thị nên căn bản cậu không có thời gian đến gặp Trương Cẩn Phong, nhưng bất cứ lúc nào có thời gian rảnh, cậu nhất định sẽ gọi điện hoặc gửi tin nhắn cho Trương Cẩn Phong hoặc đơn giản sẽ gặp Trương Cẩn Phong một chút, nói cho anh biết về tiến triển công việc.
Trương Cẩn Phong cũng biết lần này Tần Tư Ý ra tay dứt khoát với Vu Vân, bà ta bị kết án 10 năm tù, có thể coi như giải quyết được sự căm hận trong lòng Tần Tư Ý bấy lâu nay.
Trương Cẩn Phong không có ý kiến đối với chuyện này, dù sao đây cũng là chuyện của gia đình họ, anh không thể can thiệp quá nhiều, chuyện diễn ra như thế nào cũng không liên quan đến anh.
Tần Tư Ý dù bận rộn vẫn dành thời gian tìm Trương Cẩn Phong, có khi sẽ đốc thúc anh ăn cơm đúng giờ, có tặng hoa hoặc những món quà nhỏ để bày tỏ tình cảm, chẳng hạn như cây xương rồng đặt trước máy tính, tách trà trong văn phòng, v.v.
Toàn bộ nhân viên Phong Diệp khoa học công nghệ đều biết Tần tổng của Tần thị đang theo đuổi Trương tổng của bọn họ. Có nhiều nhân viên nữ tụ tập hóng dưa và bàn tán. Họ nói rằng Trương tổng của bọn họ là phiên bản tổng tài đời thực, cao ráo đẹp trai lại được nhiều người thầm mến, liệu sự theo đuổi của Tần tổng có được Trương tổng đáp lại.
Hai ngày nữa là sinh nhật của Tần Tư Ý, cậu đã chuẩn bị cho việc này từ rất lâu, thậm chí còn liên lạc trước với mẹ và nói với bà là năm nay cậu sẽ không tổ chức sinh nhật hoàng tráng. Cậu chỉ muốn dành thời gian ở bên Trương Cẩn Phong. Mẫn Vi lập tức tán thành và cổ vũ Tần Tư Ý cố lên.
Cuối cùng ngày đó cũng đến. Hôm đó sau khi tan sở, Trương Cẩn Phong định đi siêu thị gần công ty mua một số đồ dùng thiết yếu đã dùng hết. Không ngờ là vừa ra khỏi siêu thị anh nhìn thấy một người đàn ông đang đứng cạnh ô tô.
"Xin hỏi có chuyện gì vậy?" Trương Cẩn Phong bước lên phía trước hỏi người thanh niên đang dựa vào xe mình.
Người kia giương mắt nhìn anh, trong mắt đầy ý thăm dò khiến Trương Cẩn Phong có chút không thoải mái, cau mày nói: "Xin tránh ra."
"Đúng là rất cao ráo đẹp trai, đúng là khiến cho người ta nhọc lòng vì cổ phần mà." Người thanh niên mỉm cười, buông tay nói: "Tôi là Tần Tư Nghiên em trai của Tần Tư Ý."
Trương Cẩn Phong không hiểu vì sao cậu ta lại tìm đến anh? Anh mở cửa xe sau đó cất đồ lên ghế sau, Tần Tư Nghiên mặc kệ sự khó chịu của anh, trực tiếp ngồi vào ghế phó lái. Trương Cẩn Phong cau mày nói: "Tôi không biết anh Tần tìm đến tôi có việc gì?"
"Anh Trương tôi cũng không muốn vòng vo nên nói thẳng với anh, anh để cho Tần Tư Ý buông tha cho mẹ tôi thì tôi có thể làm bất cứ điều gì, những gì Tần Tư Ý có thể làm, tôi cũng có thể làm được." Tần Tư Nghiên quay đầu nhìn Trương Cẩn Phong nói.
Trương Cẩn Phong không hiểu vì sao, nói: "Tần Tư Ý không buông tha cho mẹ anh là việc riêng của cậu ấy. Anh đến tìm tôi cũng vô ích." Tần Tư Nghiên chế nhạo nói: "Ai mà không biết chuyện Tần Tư Ý, Tần tổng của Tần thị thích ông chủ của Phong Diệp khoa học công nghệ. Anh Trương điển trai, tài năng khiến cho anh ta thích chết đi sống lại. Cuối cùng anh ta cũng nhượng bộ dự án bất động sản để anh Trương thuận lợi có được bản quyền game đó sao."
Trương Cẩn Phong thực sự không biết chuyện này. Khó trách lúc trước Đường thị còn ép giá bọn họ nhưng sau đó thì nhanh chóng chấp nhận giá mà họ đã đưa ra. Không nghĩ tới Tần Tư Ý đã can thiệp vào việc này, nhưng...
"Chuyện này có liên quan gì đến anh. "Trương Cẩn Phong khởi động xe nói: "Anh Tần, mời anh xuống xe, tôi còn phải đi về."
"Anh Trương anh đừng đánh trống lãng". Tần Tư Nghiên nói: "Tôi đã nói Tần Tư Ý làm gì thì tôi cũng có thể làm như vậy. Không phải chỉ cần lên giường với anh thôi sao, chỉ cần anh Trương khuyên Tần Tư Ý buông tha cho mẹ tôi. Tần Tư Ý nhất định sẽ nghe lời anh, anh nói thì chắc chắn anh ta sẽ làm theo. "
Trương Cẩn Phong không ngờ Tần Tư Nghiên lại có suy nghĩ này, trong lòng đột nhiên cảm thấy chán ghét vô cùng
Vì vậy anh xuống xe, đi đến phía bên kia mở cửa kéo Tần Tư Nghiên ra ngoài nói: "Cút."
Tần Tư Nghiên bị anh đẩy lảo đảo đứng không vững, một lúc sau đứng vững cũng không chịu từ bỏ, nói: "Tôi so với Tần Tư Ý tốt hơn nhiều. Anh ta cao ngạo vì cho mình là kẻ giỏi giang nên không dễ gì hạ mình trước người khác, nhưng tôi thì khác, tôi sẽ... " Tần Tư Nghiên còn chưa kịp nói xong, đột nhiên phía sau bị người nào đó kéo ra, vừa quay lại liền bị đấm chảy máu mũi, ngã lăn xuống đất. Đột nhiên bị đánh khiến hắn ta vô cùng tức giận nhưng khi nhìn thấy người kia là Tần Tư Ý, hắn lập tức im bặt.
"Mẹ mày Tần Tư Nghiên, mày còn dám ở trước mặt đàn anh nói nhăng nói cuội. Mày có tin tao tống mày vô tù cùng mẹ mày luôn không hả thằng kia!" Tần Tư Ý tức đến nổ phổi. Cái thằng não tàn này còn dám vọng tưởng đàn anh của cậu khiến cậu muốn lao vô giết nó luôn tại chỗ.
Tần Tư Ý nói xong còn chưa hết tức, còn định lao vào tiếp tục đánh Tần Tư Nghiên, Trương Cẩn Phong ngăn lại: "Quên đi, ở đây là trước cửa siêu thị có rất nhiều người nhìn thấy."
Tần Tư Ý thấy Trương Cẩn Phong nói vậy nên mới thu tay lại, nếu không cậu mặc kệ có bao nhiêu người xem, thậm chí là phát trực tiếp thì cậu cũng sẽ đánh cho thằng ngu kia tơi tả. Cậu trừng mắt nhìn Tần Tư Nghiên, lên xe Trương Cẩn Phong đi ngang qua tên ngu kia.
"Cậu không lái xe đến đây?" Trương Cẩn Phong hỏi.
"Tài xế chở em đến đây. Cao Triết nói anh đến siêu thị nên em đến đây tìm anh. Ai ngờ lại gặp phải chuyện tức điên như thế chứ." Tần Tư Ý không yên tâm nói: "Nó còn nói gì với anh nữa không? Nó cái gì anh cũng coi như đánh rắm, đừng tin lời thằng điên đó."
"Ừ." Trương Cẩn Phong nói: "Cậu đến tìm tôi có chuyện gì?"
"Anh không nhớ sao?" Tần Tư Ý có chút thất vọng nói: "Hôm nay là sinh nhật em."
Trương Cẩn Phong sửng sốt. Anh biết sinh nhật của Tần Tư Ý, nhưng hình như anh đã nhớ sai ngày nên vội nói, "Xin lỗi, tôi nhớ nhầm ngày, chúc mừng sinh nhật nhé."
Tần Tư Ý lại vui vẻ nói: "Không sao, em rất vui khi nghe lời chúc của anh. Em mời anh một bữa cơm được không? Không phải là ăn ở bên ngoài mà là mua đồ về nhà anh nấu."
"Ừ." Trương Cẩn Phong khởi động xe đưa Tần Tư Ý đi. Lúc đến siêu thị khác, hai người mua thêm một ít thức ăn. Trương Cẩn Phong hỏi: "Cậu không rủ bạn bè và gia đình đến tham dự sinh nhật sao?"
"Không có, em đã nói rồi, em chỉ muốn cùng anh trải qua sinh nhật năm nay thôi." Tần Tư Ý nói.
Trương Cẩn Phong nghe xong cũng không nói gì, hai người sau khi trả tiền thì trực tiếp về nhà Trương Cẩn Phong. Anh không biết nấu ăn, nhưng tay nghề nấu ăn của Tần Tư Ý thì ngày càng thành thạo, hai người một người phụ trách rửa thức ăn còn người kia phụ trách chế biến, phối hợp vô cùng ăn ý. Vì vậy bữa ăn rất nhanh chóng nấu xong.
Khi cả hai chính thức ngồi vào bàn thì cũng đã gần 8h, Trương Cẩn Phong lấy đồ uống đã mua ra, rót cho hai người và nói: "Xin lỗi, tôi có thể không uống rượu trong hoàn cảnh này không?"
"Đương nhiên." Tần Tư Ý nâng chén nói: "Dạ dày của anh không được tốt lắm nên không uống vẫn là tốt nhất."
"Ừ." Trương Cẩn Phong nhấp một ngụm đồ uống nói: "Tôi xin lỗi vì đã không nhớ chính xác ngày sinh nhật của cậu. Trong công việc cậu đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Thậm chí là việc mua bản quyền game của Đường thị cậu cũng giúp chúng tôi đưa ra được giá tốt nhất. Theo lẽ mà nói thì bữa tiệc sinh nhật này phải để tôi tỏ thành ý mới đúng."
Tần Tư Ý lắc đầu nói: "Anh, thật ra em hy vọng anh không biết chuyện này. Em đang theo đuổi anh. Đúng là vậy, nhưng trong công việc những chuyện đó không thể cho là theo đuổi anh được. Trước tiên, Phong Diệp khoa học công nghệ là nỗ lực của anh, anh trân trọng như thế nào em điều hiểu rõ. Em sẽ bảo vệ những thứ quý giá nhất của anh. Thứ hai, em luôn sẵn lòng nếu có thể giúp được anh. Anh nỗ lực làm điều gì thì em sẽ cố gắng duy trì điều đó.
" Nhưng dù thế đi nữa thì tôi vẫn phải cảm ơn cậu rất nhiều." Trương Cẩn Phong nói.
Hai người ăn cơm được một lúc, Tần Tư Ý để đũa xuống, đáy mắt nóng rực như chứa đựng ngàn lời muốn nói, hai tay chống cằm nhìn Trương Cẩn Phong đang ngồi đối diện.
Một lúc sau, cậu nói: "Anh à, anh có biết hôm nay là ngày sinh nhật hạnh phúc nhất của em trong suốt 3 năm qua không? Hai năm trước đến dịp sinh nhật em đều nghĩ anh đang làm gì, có nhớ hôm nay là sinh nhật em không?"
Tần Tư Ý có chút xúc động nói: "Nếu như em chưa từng làm những chuyện ngu ngốc đó, hôm nay hẳn là kỉ niệm 6 năm chúng ta bên nhau, em rất.... Hối hận... "
Dừng lại một chút Tần Tư Ý tiếp tục nói:" Trước đây, em luôn cảm thấy Tần Tư Nghiên không thể thắng em, cho nên sau khi nắm được cổ phần trong tay em muốn ngay lập tức đến tìm anh. Em luôn nghĩ anh sẽ đợi em nhưng không ai đứng mãi ở một nơi đợi một người đã từ bỏ mình. Lúc bị Vu Vân bắt cóc, trong khoảng thời gian đó em đã suy nghĩ rất nhiều. Em nghĩ nếu trước đây em nói cho anh biết mọi chuyện thì chúng ta đã không có kết cục như hiện tại. Cho dù rất khó khăn để chống chọi với Tần Trí Viễn thì chúng ta vẫn ở bên nhau. "
Trương Cẩn Phong uống một ngụm nước nhưng không hề lên tiếng. Tần Tư Ý đối xử rất tốt với anh, anh cũng rất để tâm đến chuyện đó, có những chuyện giữa họ nên có một câu trả lời rõ ràng. Hai người họ hoặc là quay trở về bên nhau hoặc là kết thúc đoạn tình cảm này, trở thành 2 người xa lạ. Đối với cả hai làm bạn thật sự không thích hợp.
Tần Tư Ý nhìn Trương Cẩn Phong bằng ánh mắt say đắm, mặc dù chưa uống say nhưng có vẻ như cậu đã đắm chìm trong cơn say.
"Anh à, anh có nhớ mùa đông năm 3 đại học không? Trời khi đó vô cùng lạnh. Em thấy các bạn nữ trong lớp đan khăn quàng cổ tặng bạn trai nên cảm thấy rất thích, em cũng muốn đan cho anh một chiếc. Kết quả là, chiếc khăn em đan vô cùng xấu xí nhưng anh vẫn thường xuyên mang nó, bây giờ chiếc khăn đó có khi đã bị ném mất rồi."
Trương Cẩn Phong không nói lời nào. Anh không nói với Tần Tư Ý, anh đã vứt tất cả những thứ thuộc về cậu và không lưu lại bất cứ thứ gì.
Tần Tư Ý dường như không hy vọng Trương Cẩn Phong sẽ nói điều gì đó, chỉ cần Trương Cẩn Phong ngồi đối diện chịu lắng nghe thì cậu mãn nguyện rồi.
Cậu nói rất nhiều chuyện, nói về những năm tháng trước đây ở bên Trương Cẩn Phong, nói cho đến lúc thức ăn trên bàn cũng đã nguội lạnh, trời cũng đã khuya.
Lời cuối cùng, Tần Tư Ý chua xót nói: "Em làm sao có thể cam lòng buông bỏ được anh..."
Trương Cẩn Phong liếc mắt nhìn đồng hồ đã gần 12h đêm, anh khẽ thở dài một hơi nói: "Về chuyện giữa tôi và cậu, quả thực còn nhiều điều chưa rõ ràng. Tôi rõ ràng thấy được sự cố gắng của cậu. Tôi nói thuận theo tự nhiên cũng là thật lòng nói. Có thể biểu đạt của tôi không rõ ràng lắm, nhưng tôi muốn cậu hiểu rõ 2 chuyện. Một là, chuyện cậu giấu tôi tự ý quyết định mọi việc, đối với tôi chuyện đó không thể chấp nhận được. Hai là, sau khi chúng ta chia tay mặc kệ là vì nguyên nhân gì đi nữa thì tôi sẽ không đứng đó đợi cậu, cũng không vì biết được sự thật mà thay đổi quyết định. Chỉ có mưa dầm thấm lâu chứ không thể tự nhiên thông suốt mọi chuyện được."
Dừng lại một chút Trương Cẩn Phong tiếp tục nói: "Về điều đầu tiên, cậu đã nhận lỗi và tôi chấp nhận lời xin lỗi của cậu. Cũng hiểu rõ được cậu thật sự hối lỗi và biết sai. Còn về việc thứ 2, cậu nỗ lực và tôi cũng thấy rõ điều đó, vì thế đừng suy nghĩ nhiều nữa."
Tần Tư Ý còn chưa kịp nói, " Đinh " một tiếng, thời gian đã điểm 0 giờ.
Trương Cẩn Phong không hiểu sao thấy Tần Tư Ý có chút khẩn trương và căng thẳng, không đợi anh mở miệng Tần Tư Ý nhanh chóng nói: "Đàn anh, đừng nói gì hết! Hãy nghe em nói! Em đã lấy hết dũng khí để nói ra chuyện này, nếu bây giờ không nói thì có lẽ sẽ phải đợi rất lâu."
Trương Cẩn Phong đơn giản không đứng dậy, chỉ lặng lẽ nhìn cậu mà không lên tiếng.
Tần Tư Ý nhấp môi, sau đó từ trong túi lấy ra một chiếc hộp nhỏ, mở ra trước mặt Trương Cẩn Phong, Trương Cẩn Phong nhìn thấy đây là một chiếc đồng hồ nam giá trị, kiểu dáng đơn giản mà anh rất thích.
"Trương Cẩn Phong, em yêu anh." Tần Tư Ý nuốt ngụm nước bọt, tuy rằng rất căng thẳng, nhưng vẫn nhìn vào ánh mắt vô cùng bình tĩnh của Trương Cẩn Phong, nói: "Em rất thích anh. Hôm nay, những chuyện đã xảy ra trước đây, em thật sự muốn một lần nữa xin lỗi anh, em xin lỗi. Ngoài ra, em muốn thú nhận với anh rằng hôm qua là sinh nhật của em. Sau khi tỏ tình vào ngày sinh nhật 6 năm trước, thì chúng ta cũng ở bên nhau, nhưng kết cục cuối cùng lại không được tốt đẹp cho lắm, vì vậy em phải chọn một ngày khác, chờ đến lúc này mới thổ lộ với anh. Em rất yêu anh, em rất muốn làm bạn trai của anh và em rất muốn anh trở thành bạn trai của em, có được không anh?"
Nói xong, Tần Tư Ý căng thẳng nuốt nước bọt, Trương Cẩn Phong đẩy một ly nước đến trước mặt cậu, sau đó lại để tay trên môi niết niết. Tần Tư Ý hiểu đây là động tác mỗi khi anh đang suy nghĩ về chuyện gì đó.
Thời gian dường trôi qua rất chậm, Tần Tư Ý nhìn Trương Cẩn Phong không chớp mắt, cậu sợ bỏ lỡ biểu cảm nào đó trên gương mặt anh, cảm thấy như thời gian trôi qua rất lâu nhưng dường như nó cũng chỉ trôi qua vài phút, cuối cùng Trương Cẩn Phong cũng thu tay về, nhìn vào ánh mắt của Tần Tư Ý.
Tần Tư Ý biết trong lòng anh đã có đáp án nên cậu vô cùng hồi hộp, thậm chí còn có thể nghe rõ nhịp tim của cậu, nhịp đập vang lên từng hồi cho thấy được cậu yêu anh nhiều đến mức nào.
Trương Cẩn Phong nhìn Tần Tư Ý, chậm rãi nói: "Tôi chấp nhận lời xin lỗi của cậu, nhưng tôi không muốn chuyện tương tự xảy ra lần nữa. Cậu nói cậu yêu tôi và muốn ở bên tôi. Tôi tin cậu. Tần Tư Ý, thật lòng mà nói thời gian này chúng ta ở bên nhau không phải một chút tình cảm đối với cậu cũng không có. Hai chúng ta đã đi rất nhiều vòng, rất nhiều con đường nhưng cuối cùng vẫn có thể gặp lại nhau. Cậu nói muốn quay lại bên nhau, tôi đồng ý. Hi vọng về sau chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua gian khó, thẳng thắn và tôn trọng lẫn nhau. "
Tần Tư Ý vui mừng đến nỗi hoa mắt chóng mặt, cảm giác nhìn thấy bóng chồng của Trương Cẩn Phong ở trước mặt. Cảm xúc vui mừng, hối hận, chua xót, hạnh phúc như thủy triều ập xuống, nước mắt không ngừng rơi xuống, biểu đạt cho cảm xúc trong lòng cậu.
Cậu đứng dậy, đi đến bên cạnh Trương Cẩn Phong, ôm lấy anh, thật lâu mới nói: "Cuối cùng em có thể quang minh chính đại mà ôm anh, em có thể danh chính ngôn thuận mà ra vào nhà anh, bạn trai."
Trương Cẩn Phong vỗ nhẹ vào lưng cậu và nói: "Ừ."
Tần Tư Ý ngẩng đầu lên, khuôn mặt điển trai của Trương Cẩn Phong lấp đầy trong đôi mắt cậu, cậu không nhịn được nhón chân lên khẽ hôn lên môi Trương Cẩn Phong và nói, "Em yêu anh, anh trai."