• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Ngôn rời đi mất mười hai hôm, rốt cục hôm nay cũng trở về, lúc ấy Chu Lăng đang tắm, đột nhiên nghe thấy tiếng động bên ngoài, vội vàng trực tiếp đem cái áo ngủ trên giá mặc vào lặng lẽ mở cửa đi ra ngoài xem. 

Nhưng không may động phải vòi nước, làm cho người cô ướt hết, đành phải lấy khăn tắm quấn vào, đi ra khóe mắt cô cũng không nhìn Ngô Ngôn một cái, một tay giữ khăn tắm một tay mở tủ quần áo tìm kiếm váy ngủ. 

"Tiểu Lăng "Ngô Ngôn đột nhiên ở đằng sau ôm lấy cô, cúi xuống hôn ở cổ cô, còn mang theo ẩm ướt, "Tiểu Lăng". 

Thân thể Chu Lăng cứng ngắc một chút, cũng không quay đầu lại, chỉ nói: "Anh đã trở về mau đi tắm rửa đi. "

Cánh tay của Ngô Ngôn cứng ngắc, đau Chu Lăng âm thanh lãnh khí, lúc này mới nhanh buông cô ra, luống cuống tay chân cởi khăn tắm trên người cô ra muốn nhìn xem một chút có bị thương ở đâu không. 

Chu Lăng lui về phía sau từng bước né tránh tay anh, thản nhiên nói: "Em không sao, anh nhanh đi tắm rửa đi... đã ăn cơm chưa?Ngô Ngôn nắm hai bàn tay lại, đứng ở đằng kia, trong con mắt tràn đầy ủy khuất và khẩn trương, cúi đầu nói: "Tiểu Lăng, anh không có... "

Chu Lăng dừng lại môt chút, tránh ra hai bước, đem váy ngủ để lên trên giường, đem khăn tắm quấn lại cho tốt, cũng không nhìn anh, chỉ nói: "Em đi nấu mỳ cho anh ăn. "

"Anh không đói bụng, Tiểu Lăng, anh không có... Ngày đó anh... "

Chu Lăng mạnh mẽ xoay người lại, đánh gãy lời anh nói: "Anh không có làm cái gì?Là chưa cùng với một người con gái nào đi dạo phố?Hay là không có đối với cô ấy giống như lúc trước đối với em? Hay là đối với em nhìn như không thấy? Hay là nói không có hơn mười ngày không gọi cho em một cuộc điện thoại, ngay cả giải thích cũng không có?"

Cô từng bước ép sát, dùng sức bẻ ngón tay mình, Ngô Ngôn giương miệng không biết phải giải thích như thế nào, lại không dám dùng tay ôm cô, sợ mình không nắm chắc tốt lực đạo, chỉ có thể từng bước một lui về phía sau, thẳng đến bị cô dùng sức đẩy ngồi ở trên giường. 

NND, anh có biết em có nghĩ nhiều S. M anh sao????Chu Lăng rốt cục cũng nhìn thẳng mắt anh, hai tay xoa thắt lưng, nói: "Mệt, em trước kia thấy anh săn sóc em như vậy liền cảm động, lại không nghĩ rằng anh cũng đối với những người con gái khác đều săn sóc như vậy. Lại không biết có phải anh ở trên người em, đem em tập luyện, để lấy kinh nghiệm rồi thể hiện ở trên người cô ấy? Hay là đã sớm tập luyện trên người con gái khác rồi sau đó dùng đến trên người em? Em thật giống như một con ngốc, bởi vì thấy anh đối với em săn sóc như vậy, lại không thể không cảm động được, còn cảm thấy anh tin cậy, mới làm quen, rồi đáp ứng kết hôn... "

Nguyên bản là đang tức giận, nói xong, nói đến đây lại thêm mấy ngày ủy khuất cái mũi đau xót, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống, vội vàng xoay người che giấu. 

Ngô Ngôn nghĩ đến cô tức giận, sợ cô đi, vội vàng một phen giữ chặt cô, Không nghĩ Chu Lăng vốn dĩ chỉ bọc một cái khăn tắm, chỉ nhẹ nhàng lôi kéo liền đem khăn tắm lôi kéo xuống dưới. 

Chu Lăng vừa thẹn vừa giận vừa vội, kéo một chút không để khăn tắm rơi xuống, rồi đơn giản ngồi xuống, khóc lớn lên. "Ai... Ai... Em đừng khóc a... Tiểu Lăng, anh không có... "Ngô Ngôn chân tay luống cuống vây quanh cô đi qua một vòng, cuối cùng cắn răng một cái, xoay người ôm cô đi lên. 

Chu Lăng ngừng một chút giãy dụa đứng lên, khí lực làm sao so được với Ngô Ngôn?Tuy rằng Ngô Ngôn rất cẩn thận nhưng vẫn sợ làm cô bị thương, không có biện pháp lay động hai bàn tay to của anh, chỉ phải đành để anh ôm lên ngồi trên giường, ôm chặt rồi dùng một tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô, nói: "Tiểu Lăng hãy nghe anh nói, ngày đó em nhìn thấy, đó là đối tượng làm nhiêm vụ của anh, cụ thể như thế nào anh cũng không thể nói được nhiều, nhưng thật sự anh và cô ấy không có gì. Em cũng biết anh là bộ đội đặc chủng, thường phải đi ra ngoài làm nhiệm vụ, mà đôi khi quốc gia cần đến, nên bọn anh cũng phải làm một ít nhiệm vụ khác. Ngày đó em bắt gặp là anh đang làm nhiệm vụ, cho nên không thể đến bên cạnh em. Tin tưởng anh, được không?"

Anh nguyên tưởng rằng Chu Lăng lúc này sẽ vẫn không tin lời anh nói, nhưng không ngờ cô khóc nói: "Ai chẳng biết lúc ấy là anh đang làm nhiệm vụ? Anh căn bản là không để cho em yên tâm. "

Cô tức giận rõ ràng là anh đối với cô gái kia săn sóc cùng giống như lúc trước mới quen cô, làm ai chẳng biết lúc ấy anh đang làm nhiệm vụ?Chính là lời này muốn nói ra, nhưng Chu Lăng lại bướng bỉnh, lòng tự trọng quá cao, không chịu giải thích một chút, vì cảm thấy thật mất mặt. 

Ngô Ngôn nào biết trong lòng cô đang nói này nói nọ, thấy cô như vậy, cho là là lời giải thích của mình có tác dụng, chẳng qua trên mặt vẫn còn xưng lên không hơn thôi, liền cười đem cô từ trên giường đi ra nói: "Nhìn em khóc giống như là mèo hoa, không bằng để anh tắm rửa lại cho em, coi như là bồi tội?"

Vừa nói, cũng không biết anh khi nào đã đem quần áo cởi ra hết, không khỏi phân trần liền ôm cô đi vào phòng tắm. 

Chu Lăng tâm tình không tốt, làm sao mà nguyện ý cùng anh trêu đùa, liền giãy dụa muốn xuống dưới, không nhớ đến cô còn không mặc quần áo, chân theo cánh tay Ngô Ngôn lướt qua, nhưng lại đá đến một cái mềm gì đó. 

Cô nhất thời còn không kịp phản ứng đây là cái gì, chỉ thấy Ngô Ngôn hút lãnh khí, đem cô buông ra, lấy tay che nơi nào đó. Chu Lăng cúi đầu vừa thấy, miệng thở ra khí lạnh, theo bản năng liền lấy tay giúp anh xoa, một bên hỏi: "Thế nào?Rất đau sao?"

Ngô Ngôn rên rỉ một tiếng nói: "Đau. "Đột nhiên Chu Lăng lại phát hiện trong tay của mình cái kia tiểu Ngô Ngôn đang biến hóa, biến nóng, biến thô, biến dài, liền xấu hổ, vỗ xuống ba phát, quát: "Đau, đau chết anh đi!"

Vừa chụp được cô liền hối hận, sợ chính mình xuống tay quá nặng, hơn nữa nghe thấy "Ba"một tiếng, lại không nghĩ rằng tiểu Ngô Ngôn kia lại càng khí thế, trướng to hơn, gân xanh thẳng, càng thô, trong lòng lại hơi ủy khuất, không nghĩ sẽ khóc, một cỗ tức giận vọt đi lên, chỉ hận trong tay không có cây roi đem người này đánh cho một trận. 

Ngô Ngôn lại không biết chính mình ở trong lòng Chu Lăng đã thành S. M đối tượng, anh ủy khuất ôm lấy Chu Lăng nói: "Này không thể trách anh, em sờ soạng nó, nó tự nhiên cứ như vậy... Tiểu Lăng sờ nữa sờ được không?"

Chu Lăng, "hừ hừ "liếc trắng mắt nói: "Như thế nào? Đường đường là nhị trung đội trưởng, đội đặc chủng, chỉ cần mỗi sờ sờ là thỏa mãn... "

Lời của cô chưa kịp nói xong thì đôi môi đã bị ngậm lấy chặn lại, giọng nói truyền đến: "Nếu em nguyện ý làm yêu thì cũng có thể, nhưng bất quá anh cảm thấy, nên thay đổi chỗ làm thì tốt hơn. "

Ngày hôm sau Chu Lăng tỉnh lại, sau đó cũng không có đề cập lại chuyện kia, Ngô Ngôn cho rằng chuyện hết thảy đều đã qua, vui tươi hớn hở khôi phục lại như mọi ngày, Chu Lăng biết chính mình trong lòng còn chút vướng mắc. 

Nhưng rất nhanh có một việc vui đến, làm cô không rảnh mà còn nhớ lại chuyện kia nữa. Một ngày nọ, Ngô Ngôn đột nhiên trở về nhà sớm hơn mọi khi, Chu Lăng nhìn xem thời gian, chẳng qua mới có ba giờ hai mươi phút, hỏi: "Làm sao vậy?Có chuyện gì sao?"

Ngô Ngôn cả người tựa hồ đều tỏa sáng, đứng thẳng tắp trước mặt Chu Lăng, nói: "Tiểu Lăng, em xem anh có cái gì khác không?"Chu Lăng cao thấp đánh giá một phen, kỳ quái hỏi: "Là có việc gì vui sao? Như thế nào mà cao hứng như vậy?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK