• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Fubiz + Mia

*****

Em trai Chu Tuân Lâm tên là Chu Tuấn Hải, đang học cấp một.

Cha mẹ hắn yêu thương hắn, không để hắn tuổi nhỏ phải đi làm việc, mấy năm nay hắn vẫn luôn đi theo cha mẹ sống ở thành thị cha mẹ hắn làm việc.

Nhà bọn họ không có hộ khẩu ở thành thị lại mua không nổi nhà, hắn tự nhiên cũng không vào nổi trường công, một năm học phí ít nhất hai vạn nhưng trường học tư nhân tốt một chút người trong nhà lại luyến tiếc cho hắn học, cuối cùng trường hắn học chính là trường chuyên môn cấp cho con của những dân công từ ngoài đến nơi này.

Loại học sinh trong trường học này, rất nhiều học sinh học xong sơ trung liền không tiếp tục học nữa, vừa hay trường kiểu này đáp ứng lý tưởng "ở không" của hắn.

Đọc sách nhiều rất phiền a! Hắn liền nghĩ tốt nghiệp sớm sau đó đi tìm việc làm, đến lúc đó có tiền, muốn mua cái gì liền mua cái đó.

Ai nói học đại học có khả năng kiếm tiền nhiều hơn? Không thấy tin tức thường nói sinh viên không tìm được việc làm sao? Nhưng thật ra đi làm ở công trường......

Thúc thúc hắn là một đại sư phụ về nghề mộc, trang hoàng cho người ta một ngày có thể kiếm được hai trăm khối, có đôi khi nhiều gấp mấy lần mấy việc khác, tiền một tháng kiếm được là hơn vạn!

Chu Tuấn Hải và các bạn học của hắn, ý tưởng chính là đơn giản như vậy.

Lúc này, hắn còn không biết, cuộc đời của hắn sẽ chỉ bởi vì một quyển tạp chí mà phát sinh biến hóa......

Hôm nay, lớp bọn họ có một nữ sinh cầm một quyển tạp chí tới trường.

Mẹ của nữ sinh này mở một cửa hàng bán báo, nàng thường thường sẽ đem tạp chí lấy được mang đến trường xem, còn đem tạp chí bán cho các bạn học.

"Chu Tuấn Hải, tên cái người trên ảnh bìa tạp chí này chỉ khác cậu có một chữ!" Nữ sinh kia giơ tạp chí trên tay lên cho Chu Tuấn Hải xem, mà trên bìa mặt tạp chí có in hình một nam nhân, một thân tây trang vô cùng soái khí, tay đeo đồng hồ số lượng giới hạn, thoạt nhìn là nam nhân cực kì có khí thế. Thời điểm chụp ảnh, người nam nhân này có lẽ đang nhìn vào máy ảnh, vì thế, bọn họ nhìn tạp chí, giống như đang bị hắn nhìn chăm chú.

Nguyên bản các nam sinh đang đùa giỡn, thế nhưng không hề có lí do mà im lặng.

"Tên hắn gọi là gì?" Chu Tuấn Hải ngẩn người mới cầm lấy tạp chí, sau đó liền thấy được cái tên "Chu Tuấn Lâm" rất quen thuộc.

Chu Tuấn Hải vẫn luôn biết mình có một người anh trai tên là Chu Tuấn Lâm, bất quá ấn tượng của hắn đối với người anh trai này không nhiều, chỉ nhớ rõ người anh trai này luôn không về nhà, ở bên ngoài nhặt rác, thoạt nhìn rất bẩn.

Hơn nữa, người này còn không phải con ruột của cha mẹ hắn......

Từ đáy lòng Chu Tuấn Hải không hề thích vị ca ca này.

Hiện tại, kẻ có tiền này thế nhưng lại giống người anh trai đi nhặt rác kia của hắn?

Chu Tuấn Hải cảm thấy rất có ý tứ, khó có được một lần tĩnh tâm, đem cái phỏng vấn kia xem hết.

Sau khi hết, hắn liền có chút bội phục cái người gọi là Chu Tuấn Lâm này!

Dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng lại còn sáng lập ra gia nghiệp lớn như vậy...... Thế này cũng quá lợi hại!

Tạp chí không đắt, bất quá hơn mười đồng tiền mà thôi, trong nhà Chu Tuấn Hải tuy rằng cũng không giàu có, nhưng bởi vì cha mẹ đều rất thương yêu hắn, hắn chưa bao giờ thiếu tiền tiêu vặt.

Chu Tuấn Hải đem tạp chí mua rồi mang về nhà.

Sau khi về nhà, hắn liền đem tạp chí đưa cho cha hắn, lại cùng cha mẹ nói về người tên Chu Tuấn Lâm này.

Chu phụ mới vừa cầm lấy tạp chí, liền cảm thấy mặt người trên bìa tạp chí có chút quen mắt, sau khi xem hết phỏng vấn, lại càng sửng sốt.

Cái người tên Chu Tuấn Lâm này, làm giàu ở huyện H!

"Ba, cái di động này của mẹ chính là do công ty Chu Tuấn Lâm đầu tư sản xuất."

Chu Tuấn Hải dùng di động của mẹ mình lên mạng, lại tìm một ít tư liệu của Chu Tuấn Lâm đọc cho cha mẹ nghe, còn nói: "Hắn thật lợi hại! Tương lai con cũng phải mở một shop bán hàng online!"

Tin tức cụ thể về Chu Tuấn Lâm, đưa tin, còn có trên mạng đều không có, nhưng thời gian Chu Tuấn Lâm sinh ra, cùng với việc lúc trước hắn gây dựng sự nghiệp ở huyện H, lại có thể tìm thấy ở rất nhiều nơi.

Chu phụ nhìn ảnh chụp của Chu Tuấn Lâm, nghe con trai mình nhắc mãi, đột nhiên nhận ra...... Người tên Chu Tuấn Lâm, chính là đứa bé hắn mua lúc trước!

Hắn chỉ gặp qua Chu Tuấn Lâm lúc bé xám xịt và dơ bẩn thế cho nên nhìn thấy ảnh chụp Chu Tuấn Lâm nhất thời không nhận ra, nhưng cho dù không giống nhau, lúc Chu Tuấn Lâm đem hộ khẩu từ nhà hắn dời đi, hắn về quê có gặp qua Chu Tuấn Lâm ngăn nắp, đẹp đẽ.

Hắn còn biết, khi đó Chu Tuấn Lâm đã có tiền —— sau đó lại có người nói cho hắn, người nhà mẹ đẻ vợ trước của hắn sở dĩ giúp đỡ Chu Tuấn Lâm, là bởi vì Chu Tuấn Lâm cho họ tiền.

Khi đó Chu Tuấn Lâm cũng đã nghĩ biện pháp kiếm lời chút tiền, đem hộ khẩu dời đi, sau khi sửa lại tuổi, liền đem sinh ý càng làm càng lớn......

"Cái thằng bạch nhãn lang, tiểu súc sinh!" Chu phụ không ngừng mắng lên.

Chu mẫu cùng Chu Tuấn Hải thấy Chu phụ mắng lợi hại, đều có chút không rõ tình huống.

"Hắn là Chu Tuấn Lâm, chính là cái thằng Chu Tuấn Lâm kia của nhà chúng ta!" Chu phụ nhịn không được nói.

"Cái gì?" Chu mẫu trợn tròn mắt.

Sau khi người một nhà thảo luận qua, liền xác định được thân phận Chu Tuấn Lâm.

Chu phụ Chu mẫu đối mặt với tình huống này, vừa hưng phấn vừa sợ hãi, hưng phấn là bởi vì bọn họ là cha mẹ Chu Tuấn Lâm, Chu Tuấn Lâm phát đạt, kiểu gì cũng phải cho bọn hắn một ít tiền, sợ hãi...... Là bởi vì bọn họ sợ Chu Tuấn Lâm tìm bọn họ gây chuyện.

Chu Tuấn Hải cứ cảm thấy mình đã bị cha mẹ lừa gạt.

Người tên Chu Tuấn Lâm trên tạp chí kia thế nhưng là anh trai hắn? Thế nhưng hắn lại có người anh trai lợi hại như vậy?

Trước kia mẹ nó luôn cảm thấy lời người anh trai kia của hắn nói là bậy bạ, còn tự đắc đem anh trai hắn đuổi đi.

Hóa ra Chu Tuấn Lâm lại là người xuất sắc như vậy

Chu Tuấn Hải ngốc lăng, lại nhịn không được oán trách cha mẹ hắn, nếu cha mẹ không đem Chu Tuấn Lâm đuổi đi, hiện tại hắn chính là em trai của tỉ phú a!

Người Chu gia thương lượng một chút, quyết định phải đi tìm Chu Tuấn Lâm.

Hiện tại là thời đại xã hội pháp trị, cho dù Chu Tuấn Lâm có tiền, cũng không có khả năng giết bọn họ, thậm chí, kẻ có tiền là sĩ diện nhất, bọn họ tìm tới cửa, kiểu gì hắn cũng phải cho bọn họ tiền!

Chờ có tiền, bọn họ có thể mua nhà, còn có thể mua xe, mà con trai bọn họ có nhà có xe tương lai nhất định có rất nhiều con gái muốn gả!

Chẳng sợ hiện tại Chu Tuấn Hải mới chỉ là học sinh cấp một, Chu phụ Chu mẫu cũng đã nghĩ đến những chuyện xa xôi.

Bọn họ nói làm liền làm, sau khi tìm được thành thị bọn họ làm việc có một công ty là Chu Tuấn Lâm đầu tư, liền tìm tới cửa......

Bảo an căn bản là không cho bọn họ vào, chỉ nhìn bọn họ một cách chê cười, Chu Tuấn Lâm là ai? Đó chính là người xếp thứ 20 trên bảng xếp hạng những người giàu nhất trong nước năm nay!

Người thanh niên này mười tám tuổi liền bắt đầu gây dựng sự nghiệp, hiện tại mới hai mươi lăm tuổi, tiền kiếm được bằng tiền người khác mấy đời đều kiếm không tới......Người như vậy, sao có thể có một đôi cha mẹ sợ hãi rụt rè?

A, Chu Tuấn Lâm đẹp trai như vậy, người nhà này lại xấu như vậy...... Trước khi bọn họ tới không tự soi gương sao?

Chu phụ, Chu mẫu tìm vài nơi, trong lúc vô ý nhìn thấy số điện thoại đường dây nóng trên đài truyền hình địa phương, linh quang chợt lóe, liền gọi điện thoại cho đài truyền hình.

Người của đài truyền hình nói chuyện với bọn họ vài câu, sau đó liền bắt đầu khuyên bọn họ không cần nghĩ nhiều, nói có thể giúp bọn họ phát thông báo tìm người trên đài truyền hình, tìm người cũng gọi là Chu Tuấn Lâm - con trai của bọn họ.

Người trên mạng vẫn luôn suy đoán thân thế của Chu Tuấn Lâm, cảm thấy Chu Tuấn Lâm hẳn là người sinh ra ở nhà giàu có, thậm chí còn có người cảm thấy cha hắn là Chu phú hào nào đó ở hải ngoại...... Tóm lại, cha mẹ hắn không có khả năng là đôi phu phụ trước mắt này đi.

Bất quá con trai cả nhà này đang tìm cũng gọi là Chu Tuấn Lâm, nhưng thật ra bọn họ có thể hỗ trợ tìm người.

Chu phụ Chu mẫu: "......"

Chu phụ Chu mẫu muốn cùng Chu Tuấn Lâm nhận nhau, vì thế ước chừng lăn lộn vài tháng, lại một chút thu hoạch đều không có, không chỉ có như thế, người chung quanh còn bắt đầu đem bọn họ xem như kẻ điên.

Ở trong ban Chu Tuấn Hải càng là người bị cười nhạo —— sau khi biết được Chu Tuấn Lâm là anh trai của mình, Chu Tuấn Hải không nhịn xuống liền nói chuyện này với bạn học, ngay từ đầu, bạn cùng lớp hắn rất kích động, đều xem trọng hắn, nhưng thấy hắn vẫn luôn không được anh trai nhận về, liền cảm thấy hắn là kẻ lừa đảo.

Bị người khác cười nhạo, Chu Tuấn Hải liền không muốn đi học, cả người còn trở nên âm u, Chu phụ thấy thế tức giận không chịu được, bảo Chu Tuấn Hải lan truyền chuyện này ở trên mạng.

Tới lúc này, bọn họ đã không nghĩ phải lấy lòng Chu Tuấn Lâm sau đó đòi tiền Chu Tuấn Lâm...... Bọn họ chỉ trích Chu Tuấn Lâm lòng lang dạ sói, mặc kệ cha mẹ ở trên mạng, tính toán trực tiếp đòi Chu Tuấn Lâm tiền dưỡng lão của bọn họ.

Hiện tại Chu Tuấn Lâm, xem như là người đang HOT nhất trên mạng, so với rất nhiều minh tinh đều HOT hơn.

Thời điểm hắn điệu thấp(1), tất cả mọi người đều không biết hắn, nhưng lúc hắn cao điệu(2) lên......

(1)Điệu thấp: Ý chỉ lúc không ai biết đến,chưa có tiếng tăm gì.

(2)Cao điệu: Lúc có tiếng tăm,được nhiều người chú ý,gần như là thời kì đỉnh cao.

Vừa đẹp trai lại có tiền, còn không phải dựa vào cha mẹ là phú nhị đại, mà là do chính bản thân gây dựng sự nghiệp......

Người như vậy, ai không thích?

Trong một thời gian rất ngắn Chu Tuấn Lâm liền thành ông chồng quốc dân, đem con trai nhà giàu số một nào đó đều ném ra một quãng lớn.

Đây đều là do Chu Tuấn Lâm cố ý, hắn cần mức độ nổi tiếng nhất định, điều này có thể làm những việc hắn định làm tiếp theo càng thêm thông thuận.

Nhưng bởi vì cái này, truyền thông càng ngày càng chú ý tới sinh hoạt của hắn......

Sau khi người Chu gia tuyên bố tin tức ở trên mạng, liền có truyền thông tìm được bọn họ.

Truyền thông này kỳ thật cũng không tin tưởng bọn họ thật sự là cha mẹ Chu Tuấn Lâm, chỉ là muốn mượn hơi nóng của Chu Tuấn Lâm, ví dụ như phát tiêu đề tin tức《 Chu Tuấn Lâm không phụng dưỡng cha mẹ? Có hình có chân tướng! 》, sau đó ở bên trong nói Chu Tuấn Lâm này phi bỉ(?), Chu Tuấn Lâm gì gì đó.

Nhưng làm cho bọn họ không thể ngờ được chính là, bọn họ thế nhưng đào ra một tin tức lớn!

Đôi vợ chồng này thế nhưng thật là Chu Tuấn Lâm cha mẹ! Không, cha mẹ nuôi!

Ở quê quán của Chu Tuấn Lâm bên kia, tin tức lưu trữ là Chu Tuấn Lâm dời hộ khẩu, ban đầu mọi người vẫn cho rằng, Chu Tuấn Lâm có một người cha là Lão đại ở nước ngoài, thế nhưng không ngờ là một cái người nghèo khổ a!

Chu phụ Chu mẫu cũng vẫn muốn giữ mặt mũi, bọn họ chưa nói là Chu Tuấn Lâm do bọn họ mua về, cũng không nói ra việc bọn họ đã đánh mắng Chu Tuấn Lâm, chỉ nói là Chu Tuấn Lâm do bọn họ nhặt về rồi nuôi lớn, sau đó tới thời điểm Chu Tuấn Lâm kiếm được tiền lời, liền lập tức phân rõ giới hạn với bọn họ, là một con bạch nhãn lang.

Phỏng vấn của Chu phụ Chu mẫu, rất nhanh liền xuất hiện ở trên mạng, hơn nữa bắt đầu được truyền bá cực nhanh.

Mà lúc này, Chu Tuấn Lâm vừa mới đem Giang Chấn Hưng đưa ra khỏi công ty mình.

Giang Chấn Hưng tới tìm hắn, là muốn hắn đầu tư cho Giang thị.

Đúng như lời Chu Tuấn Lâm suy đoán lúc trước, mấy năm nay Giang thị vẫn luôn lỗ lã.

Giang Chấn Hưng đã tận lực cứu lại, hắn để người thiết kế lại vẻ ngoài mới hơn cho ô tô Giang thị, hắn hợp tác bán ra làm rất nhiều nơi đẩy mạnh tiêu thụ, nhưng mà dù như vậy, ô tô Giang thị vẫn như cũ không bán được.

Giá cả ô tô mấy năm nay càng ngày càng thấp, không tốn đến mười vạn, cũng đã có thể mua được một chiếc ô tô nước ngoài kiểu dáng phong phú, giá cả thấp hơn nhiều so với Giang thị, còn ai nguyện ý đi mua ô tô của Giang thị kiểu dáng vừa xấu vừa không có gì mới mẻ.

Giang thị - một công ty khổng lồ niêm yết đã lâu, giá cổ phiếu gần đây giảm mạnh, mọi mặt đều lỗ lã.

Giang Chấn Hưng đã bảy mươi vẫn phải xuất đầu, đối mặt với tình huống này, lại cũng chỉ có thể kéo mặt xuống đi khắp nơi tìm người đầu tư.

Hắn nghe nói Chu Tuấn Lâm này đối với sản phẩm trong nước cảm thấy rất có hứng thú, liền hy vọng Chu Tuấn Lâm có thể đầu tư vào Giang thị, hắn thậm chí còn nguyện ý đem cổ phần trên tay mình bán với giá thấp cho Chu Tuấn Lâm.

Nhưng Chu Tuấn Lâm cũng không muốn.

Bất quá, bộ dáng tuổi già sức yếu của Giang Chấn Hưng mạc danh(3) mà làm cho Chu Tuấn Lâm có chút đồng tình, hắn cũng liền cho câu lời khuyên: "Giang lão tiên sinh, nếu ông không thể tráng sĩ đoạn cổ tay(4), nói không chừng liền phải bồi toàn bộ người nhà mình vào."

(3)Mạc danh: Không hiểu ra sao cả, không sao nói rõ được, quái lạ.

(4)Tráng sĩ đoạn cổ tay(壮士断腕): Chỉ những người làm việc quyết đoán, không chần chừ.

Giang Chấn Hưng nếu không chịu từ bỏ Giang thị trầm kha khó khởi(5), sớm hay muộn sẽ phá sản, nhưng nếu kịp thời ngăn chặn tổn hại...... Tốt xấu gì hắn cũng có thể lưu lại một ít tiền, an hưởng lúc tuổi già.

(5)Trầm kha khó khởi( Trầm: Chìm đắm; kha: Bệnh): Ý chỉ tình trạng trầm trọng, kéo dài, khó giải quyết.

"Tráng sĩ đoạn cổ tay? Đoạn như thế nào?" Giang Chấn Hưng có chút mờ mịt.

"Tôi nghe nói có người muốn thu mua Giang thị, mượn xác đưa ra thị trường." Chu Tuấn Lâm đề ra một câu, nhưng không nói tiếp nữa.

Quyết định, vẫn là để Giang Chấn Hưng tự làm, hắn cùng Giang Chấn Hưng không thân không thích, đề một câu cũng đủ rồi.

Giang Chấn Hưng đần độn mà rời đi.

Hắn không muốn tới tập đoàn Giang thị, liền trở về nhà.

Vợ hắn vẫn chờ hắn ở nhà như cũ, mà con hắn......

"Thành An đâu?" Giang Chấn Hưng hỏi.

"Thành An đi nước ngoài chơi trượt tuyết." La Vân Chi nói. Đời này con trai nàng so với đời trước có tiền đồ hơn rất nhiều, trở thành người thừa kế Giang thị, có thể nói cái gì cũng tốt, chỉ có một chút không tốt lắm —— hắn cũng chưa có cơ hội ra ngoài chơi một lần.

Đặc biệt là mấy năm nay, cảnh tượng Giang Chấn Hưng khoan khoái mười lăm phút với con trai nàng đều không thể gặp...... Người này quả nhiên bất công, lúc trước hắn nói chuyện với Giang Kiêu cho tới bây giờ đều là thanh âm ôn nhu, lời nói nhỏ nhẹ!

Mỗi lần La Vân Chi nhìn thấy Giang Chấn Hưng răn dạy con trai mình, đều đau lòng không thôi, cũng chỉ có thể ngầm giúp đỡ con trai.

Tuy rằng con trai nàng không hiểu công việc của công ty, nhưng biết giá nhà sẽ tăng cao, thời trẻ cũng mua mấy căn nhà, hiện tại liền có tiền.

"Hắn lại xuất ngoại? Tôi đã đóng băng thẻ tín dụng của nó, tại sao nó còn có tiền để ra ngoài chơi?" Thời điểm Giang Chấn Hưng nói lời này là nghiến răng nghiến lợi.

Hắn một người già hơn bảy mươi tuổi vì Giang thị hối hả khắp nơi, kết quả con của hắn...... Thế nhưng chạy ra ngoài chơi?

Đương nhiên, vấn đề quan trọng nhất không phải cái này, mà là cái này sẽ mang đến ảnh hưởng xấu.

Hiện tại, những người trong nghề đều biết tập đoàn Giang thị có vấn đề, ngay cả dân chúng bình thường cũng đều biết Giang thị sắp không trụ được rồi, dưới tình huống như thế, bọn họ nhìn thấy người thừa kế Giang thị vẫn như cũ mà ăn nhậu chơi bời và tiêu tiền như nước, sẽ có ý nghĩ gì?

Con của hắn trước nay đều như vậy, trong quá khứ mặc kệ là đi quán bar uống rượu hay là quen bạn gái, đều sẽ gây chuyện đến tất cả mọi người đều biết, lần này chỉ sợ cũng sẽ không ngoại lệ......

Hắn vừa mới mặt dày đi tìm những bạn già của mình mượn tiền, chỉ chớp mắt người khác lại nhìn thấy con trai mình ở nước ngoài ăn chơi......

Tưởng tượng như vậy, Giang Chấn Hưng chỉ cảm thấy một dòng máu chạy thẳng lên não, sau đó cả người liền thẳng tắp mà ngã xuống......

Giang Chấn Hưng vẫn luôn có bệnh cao huyết áp, cũng may bên cạnh Giang gia có bệnh viện, La Vân Chi cùng tài xế đem hắn đưa vào bệnh viện, rất nhanh đã cứu hắn trở về.

Hắn xuất huyết não không nghiêm trọng lắm, không cần làm giải phẫu, dưỡng bệnh thật tốt trong một đoạn thời gian là có thể khôi phục, di chứng hẳn cũng sẽ không quá nghiêm trọng, chỉ là tình huống thân thể hắn, đã không cho phép hắn lại làm những việc lao tâm lao lực nào nữa.

Giang Chấn Hưng vừa mới tỉnh lại, đã được bác sĩ báo cho tỉnh hình bệnh tình của mình, trong lúc nhất thời nghĩ mà sợ không thôi.

Lúc trước, thời điểm mới vừa nghe được "Lời khuyên" của Chu Tuấn Lâm, Giang Chấn Hưng vẫn không muốn từ bỏ Giang thị.

Hắn không tin cái công ty này do một tay mình sáng lập, sẽ thật sự kiên trì không được, hắn còn nghĩ liều một lần.

Nhưng hiện tại......

Thiếu chút nữa đã chết một lần, hiện tại Giang Chấn Hưng đã hoàn toàn khai thông, hắn cân nhắc bản thân không cần thiết tiếp tục ương ngạnh, tính toán chờ sau khi xuất viện, liền đem Giang thị bán đi.

Có lẽ không có Giang thị làm hậu thuẫn, đứa con trai kia của hắn còn có thể bớt lo một chút!

Đến nỗi hắn...... Hắn muốn dưỡng lão cũng không được.

Thời gian của hắn nhiều nhất cũng chỉ còn có 10-20 năm nữa, hắn hà tất gì lại phải cứ tiếp tục lăn lộn?

Giang Chấn Hưng đã quyết định, nhưng không đem tâm tư của bản thân nói cho người khác, chỉ an tâm dưỡng bệnh.

Giang Chấn Hưng không quan tâm tin tức trên mạng, cũng không biết lúc này, trên mạng đặc biệt náo nhiệt.

Trận náo nhiệt trên mạng này, đều là tin tức về Chu Tuấn Lâm.

Chu phụ Chu mẫu và truyền thông đem "Tình huống" của Chu Tuấn Lâm công bố ở trên mạng, cư dân mạng liền náo loạn một hồi.

Trong đó một bộ phận, căn bản là không tin, cảm thấy Chu phụ Chu mẫu là đang gạt người.

Một gia đình nông thôn, sao có thể nuôi ra người như Chu Tuấn Lâm?

Một bộ phận khác, bắt đầu cuồng mắng Chu Tuấn Lâm, nói Chu Tuấn Lâm lòng lang dạ sói bất trung bất hiếu.

Chu Tuấn Lâm có Weibo, thân phận của hắn không bình thường, lại thường phát một ít truyện cười có ý tứ ở trên Weibo nên có rất nhiều fans, tin nhắn lại cũng nhiều.

Chỉ là lúc trước, Weibo của hắn tất cả đều là kêu "chồng ơi", "quỳ bái lão đại", nhưng hiện tại...... Hiện tại dưới Weibo của hắn, có một nửa là chạy tới mắng chửi.

"Thân thế của Chu Tuấn Lâm" nhiệt độ của cái đề tài này quá cao, thế cho nên "Giang Chấn Hưng nằm viện", "Giang Thành An cùng nữ minh tinh XX ở X quốc vung tiền như rác" tin tức như vậy, cũng chưa kiến những người khác chú ý.

Chu Tuấn Lâm làm đầu tư phần lớn đều có quan hệ với internet, trên mạng xuất hiện tin tức như vậy, tự nhiên hắn sẽ biết đầu tiên, công ty có bộ quan hệ xã hội cũng đã tìm hắn đầu tiên, muốn biết việc này phải xử lý như thế nào.

Chu Tuấn Lâm trầm tư một lát, đột nhiên nói: "Không phải tôi từng bảo các anh mở một trang web làm từ thiện sao? Hiện tại các anh liền đi phát thông báo, ngày mai trang web kia liền đúng hạn bắt đầu hoạt động."

Chu tổng của bọn họ, tại sao đột nhiên nói đến việc hoàn toàn không liên quan? Hiện tại việc quan trọng nhất, không phải nên công bố thân phận thật sự của Chu tổng, sau đó đem đôi vợ chồng đang ăn vạ kia ra giải quyết sao?

Không sai, người trong công ty Chu Tuấn Lâm, đều không tin Chu phụ Chu mẫu là cha mẹ Chu Tuấn Lâm.

Ánh mắt Chu Tuấn Lâm như vậy, khí độ như vậy, ở đâu ra một đôi vợ chồng nông thôn nuôi được?

"Đôi vợ chồng kia, đúng thật là cha mẹ nuôi của tôi." Chu Tuấn Lâm nói.

Những người trước mặt Chu Tuấn Lâm tất cả đều sợ ngây người.

"Bất quá, sự thật cùng lời bọn họ nói lại không giống nhau...... Tôi là bị bọn họ mua về." Chu Tuấn Lâm cười lạnh: "Đến nỗi tôi bị vứt bỏ bọn họ cũng mặc kệ...... Người bị vứt bỏ rõ ràng là tôi, nếu không có người hảo tâm thu lưu, hiện tại tôi nói không chừng đã chết đói."

Những người trước mặt Chu Tuấn Lâm càng chấn kinh hơn.

"Ở chỗ tôi có một ít chứng cứ, người Chu gia thôn cũng có thể giúp tôi làm chứng, các anh sửa sang lại một chút, ngày mai liền phát lên mạng đi. Lại tìm người am hiểu viết báo lại đây, bảo hắn viết Weibo cho tôi, ngày mai phát đi." Chu Tuấn Lâm làm quyết định rất nhanh: "Đúng rồi, tìm một trang web trang đầu, liền báo ra tin tức tôi tìm kiếm tin tức của cha mẹ mình, việc này nhất định phải làm thật náo nhiệt, thuận tiện tuyên truyền một đợt việc công ty chúng ta làm từ thiện."

Chu Tuấn Lâm căn bản liền không đem Chu phụ Chu mẫu để ở trong lòng.

Bọn họ nếu là không tới nháo, hắn sẽ không đi tìm bọn họ gây chuyện, rốt cuộc đối với hắn hiện tại mà nói, Chu phụ Chu mẫu quả thực liền giống như một con kiến, hắn căn bản không cần thiết so đo với một con kiến.

Nhưng nếu Chu phụ Chu mẫu thích tới đây nhảy nhót, hắn cũng sẽ không đại phát từ bi đối với bọn họ.

Trên tay Chu Tuấn Lâm vẫn luôn lưu trữ chứng cứ, hiện tại có thể phát lên trên mạng để Chu phụ Chu mẫu bị những người khác phỉ nhổ, nhưng hắn tính toán chờ chuyện này nóng thêm một chút......

Cho nên mấy thứ này, ngày mai hắn mới có thể phát.

Sau khi Chu Tuấn Lâm đem công việc toàn bộ an bài tốt, liền nhận được điện thoại của Trịnh Li: "Chu Tuấn Lâm, anh không sao chứ?"

"Anh không có việc gì." Chu Tuấn Lâm nghe được thanh âm Trịnh Li tràn đầy quan tâm, biểu tình liền trở nên ôn nhu.

Thời điểm niên thiếu, hắn rất vất vả, thường bị dưỡng phụ mẫu đánh đến thương tích đầy mình, nhưng hắn cũng không cảm thấy có gì không tốt.

Nếu không phải đã từng trãi qua cuộc sống như vậy, hiện tại hắn cũng sẽ không nỗ lực như vậy, càng không đạt được thành tựu như bây giờ.

Hắn khẳng định cũng không có cơ hội gặp được Trịnh Li.

Trịnh Li đem Chu Tuấn Lâm trở thành người quan trọng nhất, tại sao Chu Tuấn Lâm lại không làm vậy?

Sau khi hắn công thành danh toại(6), càng có nhiều nữ nhân muốn trèo lên giường hắn, nhưng những người này có xinh đẹp đến mấy, so với Trịnh Li đều kém.

(6)Công thành danh toại: Đạt được kết quả mĩ mãn trên đường công danh, sự nghiệp.

Rốt cuộc nếu không có Trịnh Li, hiện tại hắn phỏng chừng vẫn đang đi nhặt rác.

Chu Tuấn Lâm nói chuyện với Trịnh Li trong chốc lát, liền cúp điện thoại.

Người giúp hắn viết Weibo đã đến, hắn liền đem các loại ngược đãi mình phải chịu lúc trước khi sống cùng cha mẹ nuôi ở quê nói cho người nọ.

Ví dụ như không cho hắn đọc sách.

Ví dụ như ngày mùa đông, bởi vì phòng thuê quá nhỏ, bọn họ để cho hắn ngủ ở trên mặt đất.

Ví dụ như chưa bao giờ cho hắn ăn cơm, không mua quần áo cho hắn.

Ví dụ như trong nhà mất một chiếc áo khoác khi phơi nắng ở bên ngoài, sẽ nói là hắn ăn trộm, đem hắn đánh đến không thể rời giường.

Thậm chí hắn...... Chỉ có thể nhặt rác để sống.

"Khi đó tôi có thể mặt không đổi sắc mà nhặt bánh bao người khác ném xuống đất ăn, mà mùa đông năm tôi mười lăm tuổi ấy, người nhà này đem tôi ném ở huyện H, hoàn toàn mặc kệ tôi." Chu Tuấn Lâm nói: "Lúc ấy tôi đến chỗ để ở cũng không có, thiếu chút nữa bị đông chết, đói chết, may mắn có người thấy tôi đáng thương, thu lưu tôi, thậm chí cô ấy còn đem tiền mà mình tích góp được đưa cho tôi để tôi gây dựng sự nghiệp......"

Người am hiểu viết báo vốn chính là người cảm tình dư thừa, nghe thấy Chu Tuấn Lâm nói như vậy, hốc mắt hắn đều đỏ.

Nhưng thật ra Chu Tuấn Lâm rất bình tĩnh, nói xong liền vẫy vẫy tay để hắn đi ra ngoài: "Được rồi, thế này hẳn là đủ rồi."

Đám người này rời đi, Chu Tuấn Lâm vẫn như cũ ở công xử lý công việc.

Những việc trên mạng, một chút cũng không ảnh hưởng tới hắn.

Ngày hôm sau, nhiệt độ chuyện này quả nhiên tăng càng cao.

Càng nhiều truyền thông phỏng vấn Chu phụ Chu mẫu, Chu phụ Chu mẫu càng tuyên bố muốn kiện Chu Tuấn Lâm.

Trên mạng cãi cọ ầm ĩ loạn thành một đoàn, lúc này, Chu Tuấn Lâm phát Weibo.

Đã phát một cái Weibo rất dài.

Cái Weibo này được viết dưới ngôi thứ nhất(7)*, nhìn như chỉ là bình bình đạm đạm kể ra, nhưng lại làm người đọc mạc danh muốn khóc.

(7)Ý chỉ đóng vai người trong câu chuyện, kể lại câu chuyện của mình dưới góc nhìn của bản thân.

"Trời ạ, không nghĩ tới "chồng" tôi thế nhưng gặp được nhiều chuyện như vậy......"

"Bọn buôn người đều là những kẻ đáng chết! Những người mua con người khác cũng nên chết!"

"Tôi khóc đến mức dừng không được."

"Đôi vợ chồng kia quá ghê tởm, đối xử với Chu Tuấn Lâm như vậy, còn có mặt mũi tìm Chu Tuấn Lâm gây chuyện!"

......................................Lại là tôi đây, dải phân cách tuyến xinh đẹp đây......................................

Sau khi Chu Tuấn Lâm phát Weibo ra, những bằng chứng Chu Tuấn Lâm có được, cũng đều phát hết ra.

Lời Chu phụ Chu mẫu nói Chu Tuấn Lâm đoạn tuyệt quan hệ mặc kệ bọn họ, đây là sự thật, nhưng là do bọn họ vứt bỏ Chu Tuấn Lâm trước, lúc ấy Chu Tuấn Lâm còn chưa thành niên, vì có thể mau chóng tham gia làm việc, thậm chí không thể không sửa lại hộ khẩu làm giả tuổi tác.

Chu Tuấn Lâm đọc sách lúc khuya, đây là việc tất cả mọi người đều biết, mà sở dĩ sẽ như vậy, chỉ là bởi vì khi hắn đi học mấy năm tiểu học, sau đó cha mẹ nuôi của hắn liền không cho hắn đi học nữa, sau đó vì bản thân hắn kiếm được một ít tiền, mới có thể lại đi học sơ trung.

Chu Tuấn Lâm đã phát Weibo nói ra tiền căn hậu quả, cùng lúc đó, hắn cũng đem tin tức mình đang tìm kiếm cha mẹ ruột phát ra, hy vọng có thể tìm được cha mẹ ruột của.

Việc này nháo rất lớn, cơ hồ toàn dân đều biết, người trong vòng tự nhiên cũng không tránh được càng khuếch càng rộng.

Làm thế nào bọn họ đều không thể tưởng tượng được, Chu Tuấn Lâm thế nhưng còn có quá khứ như vậy

"Đứa nhỏ này, không dễ dàng a......" Có người thổn thức không thôi, sau đó liền nghĩ đến...... Hình như Giang Chấn Hưng cũng có một đứa cháu trai bị mất tích.

Tính tuổi, tính thời gian bị lừa bán, kẻ tên Chu Tuấn Lâm này...... Có khả năng chính là cháu trai Giang Chấn Hưng a!

Lại nhìn kỹ lại...... Chu Tuấn Lâm này cùng thời điểm Giang Chấn Hưng tuổi trẻ, thật là có chút giống!

Mẹ ruột của Chu Tuấn Lâm có bộ dáng cũng rất không tồi, sau khi bà cùng cha ruột của Chu Tuấn Lâm cùng rời đi nhân thế, người nhà nàng cũng giống Giang Chấn Hưng, vẫn luôn đang tìm kiếm Giang Kiêu, sau khi người trẻ tuổi nhà này nhìn thấy thông báo Chu Tuấn Lâm đang tìm người thân, cơ hồ liền lập tức có suy đoán.

Người nhà này hưng phấn.

Việc này còn chưa được xác định, Giang Chấn Hưng lại bệnh, bọn họ không dám kích thích Giang Chấn Hưng, liền không nói chuyện này cho Giang Chấn Hưng, chỉ đem tin tức tốt này nói cho La Vân Chi.

La Vân Chi đều ngốc.

Giang Kiêu...... Thế nhưng tìm được rồi?

Không chỉ có như thế, Giang Kiêu đều đã mở công ty lớn?

La Vân Chi sợ cực kỳ, sợ Giang Chấn Hưng sẽ đem Giang Kiêu mang về nhà, lại đem Giang thị đưa cho Giang Kiêu.

Trong lòng nàng rối rắm, thời điểm đi gặp Giang Chấn Hưng, cả người liền có chút hoảng hốt.

Nàng nhất định không thể để Giang Chấn Hưng đem Giang Kiêu nhận về!

Giang thị là của con trai nàng, nhất định không thể để nó rơi vào trong tay Giang Kiêu!

Nhưng nàng phải làm như thế nào để ngăn cản tất cả?

La Vân Chi nghĩ không ra biện pháp, liền tính nói xấu Chu Tuấn Lâm trước mặt Giang Chấn Hưng —— nghe nói gia hỏa này mặc kệ cha mẹ nuôi của mình đấy!

Kết quả, nàng còn chưa mở miệng, Giang Chấn Hưng đã mở miệng trước: "Vân Chi a...... Giang thị muốn phá sản."

*****

Chào mừng chị editor mới của chúng ta Fubiz *vỗ tay*. Từ giờ có thêm chị ấy edit bộ này cũng mình nên các bạn khỏi lo vụ mình ôm con bỏ chợ nhé:>

Mấy chương cuối dài cực kì -.- Edit lâu muốn bỏ mạng T^T

Đọc chương này mới thấy cha mẹ nuôi của CTL đúng là "cực phẩm", còn bà LVC đúng là không có não =)))) Okay, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ *moa* ~

11h50 4/7/2019

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK