Một đêm kích tình, tính dục của Ôn Uyển giống như bị hoàn toàn khai phá đi ra.
Một đêm thượng ròng rã muốn Lý Bân ba lượt.
Mỗi lần Lý Bân bắn xong, dương vật không có khí lực mà mềm mại ỉu xìu, Ôn Uyển đều sẽ chủ động giúp Lý Bân thanh lý, sau đó há mồm kiều mỵ ra bú liếm cho Lý Bân, cho đến khi Lý Bân lại lần nữa cương lên, Ôn Uyển liền lại cưỡi đi lên một trận kích tình.
Lý Bân tuy rằng trên miệng nói bá đạo.
Nhưng là sau ba lượt, chung quy vẫn là khó mà chịu được nổi, lần cuối cùng bắn ra, đều đã thành trong suốt rồi.
Kích tình qua đi, Lý Bân chỉ cảm thấy chính mình nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa, tuy rằng rất là mỏi mệt, nhưng là lại rất thoải mái dễ chịu.
Ôn Uyển càng là được đến dễ chịu, hạnh phúc gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, ép vào trên người Lý Bân giống như chú chim nhỏ nằm ngáy o..o....
Nặng nề ngủ một đêm.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Lý Bân phát hiện thê tử Ôn Uyển sớm đã rời giường, trên tủ đầu giường, lại để một bữa sáng tình yêu mà thê tử làm cho mình.
Đây vẫn là lần thứ nhất thê tử Ôn Uyển làm bữa sáng cho mình.
Quả nhiên, nữ nhân, muốn dạy dỗ, phải thỏa mãn sinh hoạt tình dục mới được.
Mở ra điện thoại nhìn thoáng qua, đã là mười giờ sáng.
Tối hôm qua thật sự là quá mệt mỏi, ngủ một giấc đã đến tận giữa trưa.
【 Honey, ta làm bữa sáng cho ngươi, rời giường nhớ ăn điểm tâm thật tốt bồi bổ nha! ~~】
Mở ra WeChat, cái thứ nhất đầu chính là WeChat thê tử.
Lý Bân cười cười rất là ngọt ngào, nghĩ đến tối hôm qua thê tử yêu kiều, chỉ hận không thể đem cô gái nhỏ này gọi về nhà lại hung hăng đến càng.
Rời giường, mặc quần áo, sau khi rửa mặt, Lý Bân thần thanh khí sảng đi xuống lầu.
Thê tử cùng nhạc phụ nhạc mẫu đều đã đi làm, cô em vợ Ôn Lam cùng Ôn Đình cũng không biết đi đâu, cả nhà cũng đóng chặt lại, giống như không có người.
Lý Bân nhìn thoáng qua 100 vạn được chuyển vào tài khoản, trước tiên đem tiền trà lại phần nợ tín dụng mà hôm qua mình vay, còn sót lại 98 hơn vạn, do dự xem hiện tại có nên gửi một tin nhắn cho cô em vợ Ôn Lam hay không, hẹn nàng cùng đi ăn một bữa cơm.
"Lách cách ~~~ "
Đúng lúc này, lầu hai đột nhiên truyền đến một trận âm thanh có vật gì rơi xuống đất.
Lý Bân lúc này mới chú ý tới, giầy thể thao của cô em vợ còn đặt ở cửa, hình như cũng không có ra khỏi nhà.
Nhìn đồng hồ, cũng đã sắp tới 11 giờ rồi, cũng là thời điểm nên đi ăn cơm.
Lý Bân liền đi lên lầu hai, vụng trộm lắng nghe động tĩnh.
Trong phòng Ôn Lam, hình như có người đang đi lại.
"Ôn Lam, ngươi ở nhà sao?"
Lý Bân thăm dò nhẹ nhàng hô một câu.
"Ta tại trong gian phòng, tỷ phu, có chuyện gì không?"
Âm thanh nàng có chút lười biếng từ bên trong gian phòng vang lên.
Lý Bân thoải mái đi đến cửa phòng ngủ Ôn Lam gõ cửa một cái, cười nói:
"Nha đầu chết tiệt kia, trễ như vậy còn chưa chịu rời giường? Nhanh lên một chút, hôm nay trong nhà cũng không có người, ta dẫn ngươi đi ra bên ngoài ăn cơm ."
"Thật sao! ?"
Sau đó là âm thanh hưng phấn của Ôn Lam vang lên.
Lý Bân nghe được trong phòng ngủ truyền đến một trận "Thùng thùng thùng" của âm thanh đi bộ.
Nhanh tiếp lấy, cửa phòng ngủ Ôn Lam đột nhiên "Răng rắc" mở ra một tiếng.
Ôn Lam mặc lấy một thân đồ ngủ rộng thùng thình, mái tóc rối bời lộ ra một đôi chân thon dài thẳng tắp, kích động nhìn Lý Bân nói:
"Tỷ phu, ta lập tức rời giường, chúng ta đi nơi nào ăn vậy? Ta muốn ăn thịt nướng!"
"Thật tốt tốt, ăn thịt nướng, ngươi muốn ăn gì cứ bảo tỷ phu mời là được."
Lý Bân vụng trộm nhìn thoáng qua cặp chân dài của Ôn Lam, cảm giác nước miếng đều muốn chảy ra, nhưng mà có bài học từ những lần trước, lần này Lý Bân rất là chính nhân quân tử mà xoay người nói:
"Tốt lắm, ta đi xuống phía dưới chờ ngươi, ngươi nhanh đi rửa mặt chuẩn bị đồ."
"Ừ! Tỷ phu thật tốt! Hì hì! ~~ "
Nhìn Ôn Lam tâm tình không tệ, nhưng mà nhìn kĩ, ánh mắt hơi hơi có chút sưng lên, thật hiển nhiên là tối hôm qua đã khóc một lần.
Về phần vì cái gì, Lý Bân tự nhiên rất rõ ràng.
Nhạc phụ nhạc mẫu cự tuyệt không cho Ôn Lam đăng ký thi tuyển chọn thành viên nhóm nhạc, nhưng đây vừa đúng lúc là một cái cơ hội tuyệt hảo cho mình!
Lý Bân tại đại sảnh lầu một hút một điếu thuốc, nhàm chán nghịch trong chốc lát điện thoại, ước chừng đợi hơn mười phút, Ôn Lam liền cao hứng từ trên lầu thùng thùng thùng chạy xuống dưới.
"Tỷ phu, để cho ngươi chờ lâu! Chúng ta lên đường đi!"
Nhìn cô em vợ trước mắt tóc dài phiêu dật, hoạt bát ánh nắng mặt trời, tựa như tiên nữ hạ phàm bình thường, Lý Bân không khỏi có chút ngây ngốc!
Ôn Lam hôm nay mặc một bộ áo lót màu đen, bên ngoài mặc một cái áo trắng vàng, dưới người mặc lấy một chiếc váy dài hồng nhạt, lại phối hợp một đôi giày thể thao màu trắng, lại tăng thêm ánh nắng mặt trời từ sau lưng chiếu vào trên người Ôn Lam, để Ôn Lam trở nên đẹp tơi smwsc làm người ta hoa mắt thần mê.