• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor Đậu Nành

Số chữ 2809 (08/09/21)

Lần này, mọi người trên mạng náo loạn cả lên.

Có người ngồi hóng dưa, có người mắng Giang Noãn thậm tệ, cũng có người bảo Vưu Thi Kết cố ý mua hot search cọ nhiệt.

[Mẹ nó, con tiện tì Giang Noãn này quả thực đê tiện không ai bằng.]

[Đờ mờ, cô ta dám khi dễ tiểu Quất Tử, thì ra vai nữ chính “gián điệp” vốn là của tiểu Quất Tử nhà ta.]

[Có thể thôi dùm một cái được không! Ngày nào cũng có dưa liên quan đến hai người này, nghe đến phát ngán! @Vưu Thi Kết @Noãn Noãn Dương Quang.]

[Giang Noãn có ngon thì xuất hiện trước mặt bố này, đồ nhát cáy. Bố mày đến nhà mày để tính sổ nhưng mày chuyển nhà mất rồi!!! @Noãn Noãn Dương Quang.]

[Cái lùm mía, lầu trên có bị ngu không, có ai bị phá mà đíu chuyển nhà không, loại đàn ông nhỏ nhen đòi đánh phụ nữ, không biết xấu hổ thì thôi còn đi to mồm.]

[Tiểu Quất của tôi thật đáng thương, xui xẻo gặp phải loại thế thân ăn cứt đá bô.]

[Tiểu Quất nhà tôi từ lúc ra mắt đến nay luôn nỗ lực không ngừng, kỹ thuật diễn cũng không cần phải bàn cãi, không những vậy cô ấy đối nhân xử thế cũng rất tốt. Có lần khi tôi ra sân bay để viện trợ cho Tiểu Quất, cô ấy còn nhờ người gọi xe giúp tôi và bạn tôi, ôn nhu đến mức tim tôi tan chảy luôn! Cô ấy tốt đến như vậy mà, tôi tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua chuyện này @Noãn Noãn Dương Quang.]

[@Noãn Noãn Dương Quang có lên bài vả mặt không, có hay không có nói một lời đi. Để tôi biết còn canh hóng drama!]

404 tra xét xong liền quay về cáo trạng với Giang Noãn: “Vụ này do một tay Vưu Thi Kết làm ra, cô ta kêu trợ lý đem tin này nói cho fans nghe. Fans cô ta tức giận dặm mắm thêm muối truyền tai nhau, cuối cùng họ nói là tin tức này do nhân viên công tác lộ ra. Ký chủ, bây giờ mình xử cô ta như thế nào đây?”

Giang Noãn khi ở nhà đích thị là một con cá mặn, cô nằm xoài người trên ghế sô pha, hai mắt vô hồn đáp: “Xử cô ta hả? Lấy cái gì mà xử đây?”

404 nghe xong chỉ biết câm nín, ủy khuất ngồi vào góc vẽ vòng tròn: “Chẳng lẽ mình phải nuốt cục tức này vào trong nhìn cô ta tác oai tác oái sao?”

Cá mặn Giang Noãn chậm rãi lăn xuống đất nói: “Lần này chúng ta bị cô ta đi trước một bước rồi, xét về thiên thời mà nói, đúng thật là chị đã cướp vai của cô ta. Xét về địa lợi mà nói, cô ta đem tin tức này thả ra trước rồi đi kể khổ. Cưng lên mạng xem, mọi người trên mạng ai cũng tin tưởng đứng về phía cô ta. Cho nên bây giờ chúng ta có nói gì cũng chẳng ai tin!”

404 càng uất ức nói: “Hic tôi đây đường đường là đại gia A Tứ, vậy mà phải nhịn nhục người khác là sao.”

Giang Noãn chẳng có vẻ gì là khẩn trương cả: “Nhưng mà cưng có biết trên đời này có một loại tuyệt chiêu… gọi là đả thương đối thủ 1000 tự tổn hại bản thân 800 không?”

404 ngơ ngác như gà con, liên tục lắc đầu, Giang Noãn lộ ra một nụ cười đầy tàn nhẫn.

Đêm hôm đó, Giang Noãn đăng weibo: @Vưu Thi Kết v, chúng ta đều dựa vào quan hệ để có được vai diễn này, cô còn mặt mũi nói chuyện cướp vai ở đây sao.

Vưu Thi Kết: “…”

Đoàn phim Gián điệp: “…”

Cư dân mạng: “…”

Tối hôm ấy, mọi người trên mạng đều sợ hãi trước tin tức Noãn Noãn Dương Quang đăng lên.

[Cô ta có ý gì? Ý là đi cửa sau đó hả?]

[Hôm nay tôi quyết định nghỉ làm để hóng dưa, chờ @Vưu Thi Kết v lên bài phản bác. Thật sự mong chờ @Noãn Noãn Dương Quang còn có tin tức gì để tuôn ra.]

[@Vưu Thi Kết v mau mau đăng bài vả mặt cô ta đi [đầu chó]]

[Quả nhiên @Noãn Noãn Dương Quang không làm tôi thất vọng, tôi biết cô ấy chẳng phải người sẽ nhịn nhục mà, không mở miệng thì thôi, mở miệng ra toàn là tin sốt dẻo.]

[Tốt nhất lần này cô nên giấu địa chỉ nhà cho kín vào, nếu mà bị phát hiện nữa thì không chỉ đơn giản bị tạt sơn thôi đâu.]

[Ha ha ha ha ha… Hy vọng sau hôm nay vẫn còn thấy cô sống sót @Noãn Noãn Dương Quang.]

[Quả nhiên tin nóng hổi, không uổng công tôi đợi cả ngày hôm nay.]

[Cô ta đi cửa sau liền cho rằng ai cũng đi cửa sau như cô ta hả?]

[Con điếm này chỉ là diễn viên đóng thế, khẳng định đã ngủ với ông to nào chứ không làm gì có chuyện nhận được vai tốt như vậy?]

Vệ Lập Uẩn cực kỳ vô tội nhìn đống bình luận mà nói thầm: “Không có ngủ.” Cô ấy không chịu biết làm sao.

Tiểu Trần đổ mồ hôi lạnh đầy đầu, nghe xong phải kìm chế lắm mới không hô to: Sếp à, ngài làm ơn đừng cố chấp với vụ ngủ nữa được không, vấn đề bây giờ đâu có nằm ở chỗ đó. Chuyện nghiêm trọng bây giờ chính là cô ấy lôi luôn đoàn phim vào cái mớ bòng bong này!

Vệ Lập Uẩn thở dài, quăng điện thoại lên bàn.

Tiểu Trần nhìn Vệ Lập Uẩn trầm mặc, cắn môi lấy hết can đảm để hỏi: “Vệ tổng, chuyện này ngài định xử lý như thế nào?”

Vệ Lập Uẩn liếc cậu ta một cái, quay ghế về phía cửa sổ lớn, anh nhìn màn đêm ngoài cửa, ánh đèn đường rực rỡ đẹp mắt, anh hỏi ngược Tiểu Trần: “Nếu là cậu thì cậu có đăng bài như cô ấy không?”

Tiểu Trần sửng sốt nói: “Đương nhiên là không rồi.”

“Tại sao?”

Tiểu Trần cảm thấy vấn đề này quá ngu ngốc, nhưng bởi vì sếp của cậu là người hỏi nó nên cậu vẫn phải trả lời: “Nếu như tôi đăng bài như vậy thì sự nghiệp từ nay về sau coi như xong, đời này đừng mong có ai trong giới giải trí đưa vai cho tôi nữa. Chỉ cần tôi còn muốn ở trong vòng tròn này, tôi tuyệt đối sẽ không đắc tội với toàn bộ những người trong giới.”

Nói tới đây, Tiểu Trần lập tức ngây người, kinh ngạc trừng lớn mắt nói: “Cô ấy… không muốn làm việc trong giới giải trí nữa?”

Vệ Lập Uẩn rủ mắt, tóc mái cũng theo đó mà rơi xuống, nhìn bóng chính mình in lên mặt sàn nói: “Cô ấy muốn tiếp tục làm việc trong giới giải trí, nếu như cô ấy không hề có ý định sống trong vòng tròn này thì lúc tôi đưa vai nữ chính cô ấy đã không nhận, hai ngày vừa qua cũng không cần phải làm việc nghiêm túc như vậy. Ban đầu cô ấy… muốn.”

“Vậy vì cái gì mà cô ấy phải…” Tiểu Trần nói đến đây liền dừng lại, Vệ tổng chắc là cũng không biết. Họ cũng không phải con giun trong bụng Giang Noãn, họ không thể đoán được cô ấy đang nghĩ gì.

Vương Nhất cũng không hiểu được, ông điên cuồng gọi điện cho cô tận 2 tiếng, cuối cùng cũng có người nghe máy.

“Giang Noãn!!! Cháu điên rồi hả, những lời như vậy mà cháu cũng dám đăng?” Vương Nhất rống to.

Giang Noãn vừa ngủ một giấc, thân thể còn đang lơ mơ, cô hỏi: “Có gì đâu mà không dám chứ?”

Vương Nhất mắng: “Cháu có biết một khi cháu đăng bài đó lên thì cháu đừng hòng có thể tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí.”

Giang Noãn ngáp một cái, bước ra khỏi phòng ngủ, đi đến sô pha nằm: “Cháu biết chứ.”

Vương Nhất: “…” Đúng vậy! Chỉ có ai không não mới không biết hậu quả của việc này. Huống hồ Giang Noãn cũng không phải đồ ngốc, ông biết cô là người thông minh khôn khéo.

“Vậy thì tại sao cháu lại làm thế?” Vương Nhất hỏi, ông không hiểu, tại sao cô biết rõ hậu quả tồi tệ như vậy, nhưng cô vẫn lựa chọn đi con đường này?

Giang Noãn dùng tay phải cầm điện thoại, tay trái vớ lấy điều khiển ti vi trên bàn trà, cô trầm mặc bật ti vi lên.

“Cháu không thể nói cho chú biết nguyên nhân sao? Vậy thì chú hỏi cháu, khi cháu đăng tin này lên, cháu không màn tới hậu quả, vậy cháu có từng nghĩ đến đoàn phim không? Đoàn phim đưa vai chính cho cháu, bây giờ cư dân mạng chửi rủa cả đoàn phim là thứ hiểm độc ham tiền. Còn Vệ tổng, người đã dùng tiền để nâng đỡ cháu sẽ mắng là tên hỗn đản gây nhiễu loạn thị trường…”

“Đúng là cháu đã tố cáo nhưng cháu không hề nêu đích danh ai cả.” Giang Noãn cắt ngang lời ông, nói tiếp: “Đầu tiên, cháu không có đăng Vệ tổng là người cháu đã dựa vào. Trừ khi ngoài cháu ra còn có người khác cũng tố cáo chuyện Vệ tổng dùng tiền để đưa vai cho cháu thì bọn họ mới biết được. Đương nhiên, cháu nghĩ không có ai đủ can đảm để làm chuyện này cả.”

Ti vi đang phát những tin tức nóng của ngày, Giang Noãn tiếp tục nói: “Thứ hai, cháu nói là mình dựa vào quan hệ để nhận vai chính nhưng cháu không hề nói loại quan hệ này là gì. Đoàn phim có biết không? Đạo diễn Vương có biết không? Hôm sau, mấy người chỉ cần tùy tiện đăng một cái thông cáo liền dễ dàng ứng phó được việc này, năng lực của phòng quan hệ công chúng chắc phải đủ khả năng để giải quyết chuyện này chứ nhỉ.”

“Thứ ba…” Giang Noãn không tìm được phim truyền hình nào hay ho cả nên cô tắt ti vi, đứng dậy đi đến bên cạnh cửa sổ tiếp tục nói: “Vưu Thi Kết đăng tin tức này lên mạng cũng không nghĩ đến hậu quả, chị ta chỉ cần biết cháu sẽ gặp rắc rối thế là đủ với chị ta. Vừa rồi chú có hỏi cháu tại sao cháu phải làm vậy? Bây giờ cháu sẽ trả lời cho chú biết! Cháu đóng thế cho chị ta trong phim “gặp anh yêu anh”, thay chị ta quay cảnh dưới nước, chị ta bắt cháu lặn sâu dưới nước suốt 11 phút 32 giây không được ngoi lên.”

Vương Nhất sợ hãi, Giang Noãn tiếp tục nói: “Chú có biết thời gian đó đã có chuyện gì xảy ra không? Quãng thời gian đó cháu thậm chí nhìn thấy được cánh cửa địa ngục, khi cháu được cứu lên bờ, một chân cháu đã đặt tới quỷ môn quan đấy. Mạng cháu lớn có thể sống sót, nhưng đâu ai biết chỉ là do khi đó cháu may mắn chưa kịp đặt chân còn lại vào quỷ môn quan mà thôi. Chú có biết tại sao cháu lại cắn răng lặn ở dưới nước 11 phút 32 giây mà vẫn không dám ngoi lên không? Bởi vì… họ không có tính người.”

Giang Noãn nhìn thấy dưới lầu có một người mẹ đang chơi đùa cùng con mình, trên mặt Giang Noãn bỗng hiện lên nụ cười ấm áp đã lâu không xuất hiện, cô nói: “Nói về chuyện tính người này, đâu phải ai cũng có. Chỉ cần cháu không chết, căn bản chả có ai thèm quan tâm đến tình huống của cháu lúc đó. Chú có cảm thấy chuyện này đã lập lại ở “gián điệp” không? Đạo diễn Vương này, từ lúc Vưu Thi Kết đăng tin đến lúc cháu phản bác lại, đã trải qua tổng cộng 12 tiếng 34 phút 56 giây, xin hỏi trong khoảng thời gian này có ai ra mặt nói đỡ giúp cháu dù chỉ một câu không?”

Vương Nhất: “…”

Giang Noãn cười nhạo hỏi lại: “Có phải mấy người không ngờ đến đúng không? Mấy người cho rằng cháu chỉ là một diễn viên đóng thế nhỏ bé, huống chi chuyện mà Vưu Thi Kết nói cháu dựa vào quan hệ để giựt vai là sự thật. Cho nên cháu không có quyền đòi mấy người phải ra mặt đúng không? Nhưng mà hình như mọi người quên mất một chuyện, bản thân Vưu Thi Kết lấy được vai diễn này cũng nhờ vào quan hệ. Cả hai chúng cháu đều dựa vào quan hệ, kim chủ muốn đổi ai là quyền của anh ta, bây giờ mấy người đem cái nồi này úp lên đầu một mình cháu, lấy cháu ra để đỡ đạn?”

“Chính bản thân mấy người không dám từ chối hành động nhét người của cấp trên, ngay từ đầu chẳng có ai là thanh cao cả, chỉ là khi mọi chuyện vỡ lỡ, không ai ngu mà dây mình vào. Vậy thì cháu đành phải tự mình phản bác để tránh bị chỉ trích, thành ra là không hiểu chuyện khiến mọi người bị liên lụy, thậm chí mấy người muốn cháu không đáp trả lại, chỉ đơn giản lên tiếng xin lỗi. Hậu quả của bài đăng đó có là gì? Thời điểm cháu đăng tin này, cháu biết rõ không có hậu quả nào nghiêm trọng hơn cái chết cả. Mấy ngày nay, Vưu Thi Kết khiến cháu trải qua bạo lực mạng hơn 3 lần, không những vậy chị ta còn đem thông tin cá nhân của cháu đăng lên mạng, trực tiếp không chừa đường lui cho cháu, chị ta còn tính luôn cả chuyện mấy người không ai ngu ngốc chịu đứng ra nói đỡ cho cháu, vì không có ai muốn đắc tội với chị ta. Nếu như mọi chuyện đã như vậy thì ngại quá, cháu chỉ đành đắc tội mọi người, cháu vẫn còn muốn sống, cháu không muốn bởi vì giữ gìn danh tiếng cho đoàn phim mà cái mạng này cũng không giữ được.”

Vương Nhất nghe tiếng cúp máy, ông ngơ ngác thốt lên: “Đồ ngốc.”

Mà 404 bên đây nghe Giang Noãn thao thao bất tuyệt xong tình cảm mãnh liệt dâng trào, nó kích động nói: “Ký chủ ơi, tôi không ngờ là, hu hu hu hu… chị làm tôi cảm động quá. Chị nói đúng lắm, chúng ta dựa vào cái gì mà phải ngồi im chịu đựng bạo lực mạng chứ. Chẳng lẽ chỉ có mỗi chúng ta sai sao? Làm gì có chuyện đó, rõ ràng bọn họ ai cũng sai lè ra, dựa vào cái gì mà ụp hết trách nhiệm lên đầu chúng ta chứ? Vậy mà họ dám mặc kệ mọi chuyện? Dù sao đi nữa chúng ta cũng là một thành viên trong đoàn phim, dựa theo hợp đồng thì bọn họ phải đứng ra làm sáng tỏ mọi chuyện cho chúng ta, mà họ có làm đâu. Chỉ bởi vì chị không nổi tiếng mà không được đối xử như con người là sao, ký chủ nói đúng lắm, tôi ủng hộ chị hai tay hai chân.”

Giang Noãn nhìn một cặp cha mẹ đang chơi đùa cùng con mình bên cầu trượt nói: “Hả? Không cần cưng ủng hộ, hồi nãy là chị nói đại à.”

404: “… Nói… nói đại hả?”

Giang Noãn kỳ quái nói: “Ủa chứ cưng nghĩ gì vậy?”

404: “Vậy tại sao ký chủ lại đăng weibo như thế? Chẳng lẽ là do…” 404 thét chói tai: “Có phải do chị muốn chỉnh bạch liên hoa không? A a a a a, quả nhiên ký chủ thân yêu của tôi là tuyệt nhất!”

Giọng nói của Giang Noãn cực kỳ thiếu sức sống, cô nói: “Ừ nhỉ…! Đúng rồi ha! Tiện tay chỉnh cô ta, thật ra ban đầu là do chị ghét bị Vưu Thi Kết chơi xấu mà thôi. Được cái chị cũng chả sợ chết cho nên đăng weibo gây hấn vậy thôi chứ không hề có ý định sâu xa gì.”

404: “…”

Meme cá mặn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK