Tết Nguyên đán qua đi, Cảnh Hạ Vũ lại quay về căn phòng nhỏ của mình.
Tiểu Hùng thì bị Lý Niệm Dao mang đến Nhất Niệm.
Hôm nay cô nàng không có lớp học nên chạy đến làm ổ trong quán, nghe đâu Quý Ninh Hinh sẽ làm thử món mới, thế là ôm Tiểu Hùng làm kén trên ghế đợi ăn.
Dáng vẻ lười nhát do dư âm của tết để lại làm người ta muốn đánh cho một trận.
Cảnh Hạ Vũ có tiết ở trường nên không vội vàng đến Nhất Niệm.
Dù sao thì việc học vẫn quan trọng hơn, sau này còn kiếm tiền theo đuổi người thương.
Cô cảm nhận các bạn học có chút kì quái, kể từ khi vừa bước chân vào cổng đã có không ít ánh mắt đổ dồn về phía mình, còn có những cái chỉ trỏ và lời xì xầm to nhỏ.
Cảnh Hạ Vũ triệt để trở thành tâm điểm của những lời bàn tán.
Phớt lờ ánh mắt tò mò đang cố tìm kiếm thứ gì đó trên người mình, Cảnh Hạ Vũ đi thẳng về lớp.
Dù sao thì cô cũng không quá để ý đến cái nhìn xung quanh, con người luôn lấy sự tọc mạch riêng tư của người khác làm niềm vui.
Nếu lúc nào cũng khư khư muốn nghe họ nói gì về mình để rồi đi giải thích thì mệt lắm, chung qui miệng đời khó cản, không thể nào làm hài lòng hết thảy người trong thiên hạ được.
Buổi học cứ thế trôi qua dưới sự bình thản của Cảnh Hạ Vũ.
Cô cảm nhận được có vài người nhìn mình, muốn tiến lên bắt chuyện nhưng lại thôi.
Không muốn quan tâm nhiều, Cảnh Hạ Vũ thu dọn sách vở, lấy xe đạp chạy thẳng về Nhất Niệm.
Hôm qua Quý Ninh Hinh nhắn tin bảo hôm nay sẽ làm món mới.
Phải đến thưởng thức nhanh mới được.
- --
Bên này, Lý Niệm Dao nằm ườn trên ghế nhàm chán lướt điện thoại, đột nhiên cô nàng kêu lên một tiếng làm Quý Ninh Hinh giật mình suýt làm rơi cái bát trên tay.
Bất mãn trách móc.
"Đang yên đang lành em la cái gì"
"Chị, mau đến xem, Hạ Vũ nổi tiếng rồi"
Nghe có liên quan đến Cảnh Hạ Vũ, Quý Ninh Hinh bỏ dở việc trong tay, chạy đến cùng nhìn vào điện thoại của Lý Niệm Dao.
Màn hình hiện giao diện chính của trang chủ weibo, bên trong đang phát đoạn clip quay lại lúc Cảnh Hạ Vũ ngồi vẽ ở quảng trường.
Nhận được rất nhiều sự chuyển tiếp, lượt like và bình luận.
Đa số đều khen tài vẽ tranh của cô, nhưng chiếm nhiều nhất vẫn là bị thu hút bởi vẻ ngoài sáng lạn của Cảnh Hạ Vũ.
Ngũ quan hài hoà có phần tiêu sái, ngón tay dài thoăn thoắt đưa cọ lên rồi lại hạ xuống.
Nhìn một lần sẽ muốn xem lại lần nữa, không cách nào dứt ra được.
Độ phổ biến của video vẫn còn tiếp tục tăng, chưa có dấu hiệu hạ nhiệt.
Quý Ninh Hinh đọc bình luận thấy vui thay cho Cảnh Hạ Vũ.
Nhiều người bày tỏ muốn có phương thức liên lạc của cô để thuê vẽ.
Nhưng vẫn có những thứ làm nàng phiền muộn, ví dụ như người mê nhan sắc của Cảnh Hạ Vũ nhiều gần gấp đôi người thật sự muốn tranh vẽ.
...
Lúc Cảnh Hạ Vũ bước vào, hai người nọ vẫn còn chăm chú xem điện thoại, không phát hiện cô đã tới.
"Hai người xem gì mà chăm chú vậy?"
"Tới rồi hả, em vào xem cái này nè"
Quý Ninh Hinh nghe được tiếng của cô, không nói không rằng nắm tay lôi kéo cô xem video.
Cảm xúc Cảnh Hạ Vũ vô cùng vi diệu, tình huống này thật sự là lần đầu tiên trong đời trải qua, không biết nên bày ra biểu cảm gì mới hợp lý.
"Trên diễn đàn của trường cũng đang bàn tán sôi nổi về cậu đó"
Lý Niệm Dao lướt một vòng diễn đàn của trường rồi thông báo với cô như thế.
Cảnh Hạ Vũ gật đầu đáp lại, là một người không dùng điện thoại thông minh, không có mạng xã hội nên khó trách khỏi sẽ trở thành cán bộ già.
Chẳng trách sáng nay đi học mọi người cứ nói ra nói vào.
"Giờ em định làm thế nào?"
Quý Ninh Hinh quay sang hỏi.
"Là làm gì?"
Nhìn bộ dạng mờ mịt của Cảnh Hạ Vũ nàng vừa tức vừa buồn cười.
"Bây giờ xem như em đã tiếp cận được công chúng rồi, rất nhiều người muốn liên lạc để hợp tác với em.
Đây là cơ hội tốt đó"
"Nhưng em đâu có mạng xã hội"
"Hay chị dùng tài khoản của mình tạm thời đứng ra làm người đại diện cho cậu ấy đi"
Lý Niệm Dao nói chen vào, Quý Ninh Hinh cảm thấy cách này cũng không tệ, nàng không ngại để giúp cô một tay.
Đưa ánh mắt dòi hỏi nhìn Cảnh Hạ Vũ, muốn biết ý của cô thế nào.
Nào ngờ nhận lại được cái nhún vai tuỳ ý.
"Sao cũng được, vậy chị cứ giúp em đi, em không có ý kiến đâu"
"..."
"Được rồi, để chuyện này qua một bên đi.
Không phải nói hôm nay có món mới à, nhanh cho em nếm thử đi"
"Quên mất, bị chuyện của em làm phân tâm nên chưa có làm gì hết, hai đứa đợi chị một lúc"
Quý Ninh Hinh hớt hải chạy vào bếp, phải nhanh chóng làm xanh để có gì còn kịp sửa trong ngày.
Tiếng máy xay ù ù vang lên, không lâu sau Quý Ninh Hinh mang thành phẩm của mình ra bày trước mặt hai bạn nhỏ.
"Nếm thử món mới của chị xem, Helado De Potecito đấy"
Cảnh Hạ Vũ và Lý Niệm Dao đồng loạt ăn thử, cảm giác mát lạnh lập tức bao trùm cảm xúc.
Lý Niệm Dao không kiềm được kêu lên.
"Chị, ngon quá"
Cảnh Hạ Vũ bày ra ánh mắt tán thưởng làm Quý Ninh Hinh vui vẻ.
Helado De Potecito là một trong những đồ uống được yêu thích vào mùa hè ở Cộng hoà Dominica.
Thông thường, khi chế biến món này, người ta sẽ xay nhuyễn, mịn những trái xoài căng mọng rồi sau đó thêm các trái cây khác để đồ uống hấp dẫn hơn.
Dâu chính là loại trái cây hay được thêm vào Helado De Potecito vì giúp cân bằng vị ngọt gắt của xoài và cũng giúp thức ăn bắt mắt hơn..
Tuy nhiên, ở đây nàng cho thêm đá vào xay nhuyễn mịn rồi mới kết hợp các loại trái cây lại với nhau.
Như vậy sẽ làm tăng thêm sự mát lạnh, khiến người ăn vào cảm thấy sảng khoái hơn.
Được sự thông qua của những người "sành ăn", món tráng miệng mới không cần chỉnh sửa gì thêm, cứ như vậy được đưa vào thực đơn.
Quý Ninh Hinh còn không quên vòi vĩnh Cảnh Hạ Vũ một bức tranh, có vậy nàng mới hài lòng.
Mục đích chính đã hoàn thành, không còn việc gì để làm nữa, ba người tạm biệt nhau ra về.
Lý Niệm Dao đi về hướng nhà mình, còn Cảnh Hạ Vũ vẫn như cũ đưa Quý Ninh Hinh về tận nhà.
Tạm biệt cô dưới lầu xong, nàng vui vẻ nhảy chân sáo về nhà, vẫn còn có chuyện phải làm.
Làm người đại diện giúp Cảnh Hạ Vũ nhận tranh.
Là một công việc vô cùng mới lạ nhưng rất thú vị!.
Danh Sách Chương: