• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Hạo nhìn mình tu vi, có chút không hiểu hỏi hệ thống.

“Hệ thống, cái này không phải ta nên bước vào Trúc Cơ kỳ sao?làm sao lại là Luyện Khí tầng 11?”

“Đinh, bởi vì kí chủ là bản hệ thống người được chọn.Tất cả những gì hệ thống tiến hành đều sẽ không hãm hại kí chủ.”

Không hãm hại em gái mày, hố ca cả mấy cái mà còn dám mạnh miệng chính nhân quân tử đâu.Tiêu Hạo trong lòng đậu đen rau muống.

“Bởi vì hệ thống muốn tạo ra một chung cực toàn năng người, vì vậy mà bản hệ thống mới cố gắng áp chế tu vi của kí chủ không tấn cấp Trúc Cơ.”

“What?”

Tiêu Hạo quả thật muốn chửi má nó, cái này là logic gì?áp chế tu vi không cho tấn cấp Trúc Cơ mà dám nói vì tốt cho ca.Hệ thống này quả thật biết biên cái lý do nhỉ.

“Hệ thống, mày ra đây ông không đập mày thành đầu heo.Này là cái quỷ gì logic?”

“Đinh, mời kí chủ không nên đe dọa bản hệ thống, nếu không điện giật trừng phạt.”

Tiêu Hạo không tin, hùng hổ nói.

“Hừ lần trước hù Hạo ca, vì mới quen nên không dám thử.Lần này ông đây thử xem mày làm gì được ông.”

“A.aaaaa…”

Tiêu Hạo chưa kịp nói xong đã hét thảm lên như heo chọc tiết.Nằm một bên Dương Sơ Tuyết thấy vậy không hiểu hỏi.

“Anh bị làm sao?”

Tiêu Hạo khoát tay ra hiệu không có gì, trong lòng thì như một vạn đầu thảo nê mã chạy qua.

“Đinh, trừng phạt thành công.Lần đầu tiên là cảnh cáo, lần sau tái phạm có thể sẽ bị tê liệt cậu nhỏ.”

Lạnh như băng hệ thống vang lên khiến Tiêu Hạo khóe miệng co giật, không tự chủ được 2 trứng co lại.

“Biết rồi, biết rồi.Hệ thống mà cũng biết hung, cái này mẹ nó quá không khoa học.”

Tiêu Hạo trong lòng quả thật sợ, cái hệ thống này không theo lẽ thường ra bài à.

“Hệ thống, vậy giải thích một chút, áp chế tu vi của ta có chỗ tốt gì đâu?”

“Bởi vì làm cho kí chủ vững chắc căn cơ.Trúc Cơ kỳ là cảnh giới then chốt có thể quyết định tiền đồ tương lai của tu sĩ.Căn cơ càng vững, Trúc Cơ càng khó khăn….”

“Dừng, dừng, dừng.Mẹ nó khó quá bỏ qua, bây giờ cho ca lên Trúc Cơ đi.”

Tiêu Hạo quả thật muốn điên, cái hệ thống này có vẻ như logic thuộc dạng ngược lại lẽ thường à.

Hệ thống như phớt lờ không thèm để ý Tiêu Hạo lời nói, tiếp tục vang lên thanh âm máy móc.

“Mà Trúc Cơ càng khó khăn, thì sau khi thành công sẽ càng nhận được lợi ích to lớn.Trúc Cơ phương pháp thì có rất nhiều, riêng phương pháp mà bản hệ thống giao cho kí chủ là độc nhất vô nhị.Mời kí chủ tiếp nhận thông tin dội vào đầu.”

Tiêu Hạo đồng ý.Một luồng lít nha lít nhít vô danh thông tin tiến vào trong não hải.Hấp thu tiêu hóa xong đoạn này thông tin, Tiêu Hạo kinh ngạc đến ngây người.

Trúc Cơ phương pháp có hàng ngàn hàng vạn ở khắp chư thiên vạn giới.Mà Trúc Cơ cũng phân chia phẩm cấp.Theo dạng thông thường tu sĩ nuốt trúc cơ đan lên cấp Trúc Cơ gọi là Thông Huyền trúc cơ.Sau đó là đến Vô Hạ trúc cơ cùng Hoàn Mỹ trúc cơ.

Riêng hệ thống giao cho Tiêu Hạo phương pháp có một không hai trúc cơ lại nằm ngoài dự liệu.Khi đột phá, phẩm cấp sẽ không thuộc 1 trong 3 loại trúc cơ theo như thường thức đã biết, mà là một loại hoàn toàn khác phẩm cấp.Nó gọi là Vạn Tượng trúc cơ.

“Hệ thống, cái này Vạn Tượng trúc cơ lại là cái gì trứng?”

“Vạn Tượng trúc cơ là phương pháp trúc cơ ngưng tụ ra ngàn vạn dị tượng.Một khi kí chủ thành công đúc thành Vạn Tượng trúc cơ sẽ nhận được lợi ích vô cùng to lớn.”

Nói đến đây, hệ thống thanh âm im bặt mà dừng lại.Tiêu Hạo cảm thấy bị hệ thống chơi xỏ, có chút đau trứng mở ra Thiên Cơ các, tiến hành tìm kiếm thông tin của Vạn Tượng trúc cơ.

“Đinh, bởi vì thông tin kí chủ tìm kiếm có giá trị trên một vạn điểm hối đoái.Hiện tại Thiên Cơ các không đủ quyền hạn, mời tiến hành nâng cấp hệ thống để trải nghiệm tốt hơn.”

“Tao XXX con mẹ nó chứ.”

Tiêu Hạo tức giận chửi ầm lên, này lại là cái quỷ gì nữa?còn phải nâng cấp hệ thống?

“Hệ thống, tiến hành nâng cấp.”

“Đinh, hiện tại kí chủ đẳng cấp tu vi không đủ, vui lòng tiến cấp đến Hồng Trần Tiên mới có thể nâng cấp hệ thống.”

“Dẹp, dẹp, dẹp.Không được thì không được, ông mày cũng không cần biết.”

Tiêu Hạo có chút bất đắc dĩ, hệ thống mẹ nó vua hố, Hạo ca đại nhân không chấp tiểu nhân.

Đùa nghịch 2 ngọn núi của Dương Sơ Tuyết một hồi, nhìn đồng hồ đã hơn 4 giờ chiều.Tiêu Hạo một trận mồ hôi mở ra xem điện thoại.

Quả nhiên, điện thoại vang lên mấy chục cuộc gọi nhỡ.Chủ yếu là của mẹ, có mấy cuộc là của Du Du bà xã.

Tiêu Hạo vỗ cái mông Dương Sơ Tuyết nói.

“Con mèo lười, dậy thôi.Cũng 4 giờ chiều mà còn muốn ngủ.”

Dương Sơ Tuyết gương mặt u oán nói.

“Người ta còn mệt đây, cho nằm một chút nữa thôi.”

Tiêu Hạo đứng lên mặc quần áo, Dương Sơ Tuyết cũng biết sắc trời vào chiều nên nằm một chút cũng đứng dậy mặc quần áo.

“Anh về nhà đây, cũng 4 giờ chiều.Mẹ gọi điện anh mấy chục cuộc mà không nhấc máy.Về nhà thế nào cũng bị mắng thảm.”

Dương Sơ Tuyết nghe vậy cười trêu ghẹo Tiêu Hạo.

“A ha, anh cũng biết sợ mẹ nhỉ?Hôm nào em phải đến nhà anh gặp cô mới được nha.”

Tiêu Hạo ngửi thấy có mùi âm mưu, trong lòng một trận mồ hôi.Cô nàng này mà đến nhà thì mẹ không cầm dao phay chém chết mình mới là lạ.Ở nhà có 2 cái bà xã còn muốn đau đầu, nay lại ra thêm một cái, Hạo ca biểu thị có khổ mà không biết làm sao á.

“Được rồi đi thôi.”

Dưới ánh mắt cổ quái của mấy cô tiến tân, hai người trả chìa khóa phòng rồi rời đi.

“Em bây giờ về nhà luôn hay sao?”

“Vâng.Em rất ít khi ra ngoài, mà lần này lại đi ra hơn 4 tiếng đồng hồ, ông ngoại em chắc là lo lắng lắm.”

“Vậy thì tranh thủ về sớm kẻo ông ngoại em lo lắng.”

Tiêu Hạo cùng Dương Sơ Tuyết tách ra ai về nhà nấy.

A tam lúc này cũng đã về đến nhà, tức giận đập nát hết mấy cái bàn ghế, A tam tâm tình lúc này mới khá hơn chút.

“Con mẹ nó chứ, kế hoạch có chút phức tạp.Đã lỡ làm lộ bí mật của bản giáo, nếu mà bị tra ra được thì xong đời.”

“Mẹ bà nó, không ngờ thằng nhóc đó lại là một người có bối cảnh.Mà thôi, sự việc đến nước này cũng chỉ có thể rời đi khỏi S quốc, tránh khỏi Huyết Linh giáo truy sát.”

A tam não tử vận chuyển suy nghĩ đối sách, thấp giọng lẩm bẩm.

“Mày sẽ đi nhưng là đi hoàng tuyền lộ.”

Một thanh âm lúc này vang lên làm A tam cả kinh, cảnh giác nhìn quanh.Quay đầu ra sau lưng, A tam nhìn thấy một cái gương mặt xinh đẹp nữ nhân mang theo vẻ lạnh lẽo nhìn mình.

A tam sắc mặt có chút ngưng trọng nhìn cô gái này.

“Mày là con nào?”

“Người giết mày.”

Ninh Tuyết Yên lạnh lùng thốt lên một câu vung tay lên, một đạo chưởng pháp ngưng thực gào thét hướng A tam đánh tới.A tam thấy chưởng pháp ngưng thực, bản thân thì không thể cử động mà đứng im tại chỗ, sắc mặt lộ vẻ hoảng sợ muốn tè ra quần, kinh hãi trước khi chết bật thốt lên.

“Kim Đan kỳ cao thủ.”

A tam không biết là trực tiếp bị chưởng pháp đập chết hay là bị hù đến sợ vãi linh hồn mà chết.

Ninh Tuyết Yên thu tay lại, lạnh rên một tiếng.

“Dám đánh chồng bà chủ ý, muốn chết.”

Sau đó là tiến hành sưu hồn trí nhớ của A tam, Ninh Tuyết Yên sắc mặt biến khó coi, phẫn nộ.

“Đáng chết Huyết Linh giáo, chồng bà không phải giết bọn mày một cái quân cờ sao?lại dám phái người đi giết anh ấy.Bọn mày chờ, bà đây tiến cấp Nguyên Anh kỳ sẽ giết hết bọn mày gà chó không tha.”

Suy nghĩ một chút, Ninh Tuyết Yên bỗng nhiên tức giận thở phì phò.

“Chết ông xã, thôi ông xã, dám vụng trộm sau lưng tìm nữ nhân.Hừ hừ, về nhà phải cho một chút giáo huấn mới được.”

Ninh Tuyết rời khỏi nhà A tam, bấm điện thoại gọi cho Khương Du Du.

Dương Sơ Tuyết về đến nhà, thấy ông ngoại sắc mặt lo lắng, vội vàng chạy đến nũng nịu nói.

“Ông ngoại ngài làm gì ngồi ở đây đâu?”

Dương Chí Bình tức muốn chết, lo lắng nói.

“Con đây là đi đâu?ông gọi điện cũng không thèm nhấc máy.Trước giờ ông có thấy con ra ngoài lâu đến vậy đâu, sợ là con có gì ngoài ý muốn thì ông phải làm sao đây hả?”

Dương Sơ Tuyết nghe vậy, tâm lý ấm áp, lè lưỡi cười nói.

“Con có hẹn với bạn, vì làm một số việc quan trọng nên hơi lâu một chút.”

Nói đến đây, Dương Sơ Tuyết sắc mặt không hiểu đỏ lên.

Dương Chí Bình nghe vậy, tâm lý thở phào nhẹ nhõm, trừng mắt Dương Sơ Tuyết.

“Có đó, đều không làm cho ông bớt lo.Đã 24 tuổi rồi mà cứ như con nít vậy, nếu không ông cho mày đi xem mắt mấy cái thanh niên tài tuấn của mấy gia tộc trong tỉnh đi.”

Dương Sơ Tuyết nghe vậy hoảng lên, lắc đầu xua tay.

“Không, không, con không muốn đi xem mắt.Cái gì thanh niên tài tuấn đều là một đám cặn bã.”

Dương Chí Bình nghe vậy, tay đang vuốt râu muốn giật đứt mấy sợi.

“Ài, con lại bướng bỉnh giống mẹ con như đúc.Ông quả thật không hiểu nổi à.”

Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Dương Chí Bình mới nói.

“Sơ Tuyết này, Cố gia gia của con vừa mới phát bệnh đó biết không hả?”

Dương Sơ Tuyết nghe vậy quá sợ hãi, lo lắng hỏi.

“Trời, vậy Cố gia gia có làm sao không?nghiêm trọng không?”

Dương Chí Bình cười không nói, điều này làm cho Dương Sơ Tuyết có chút không hiểu hỏi.

“Ông ngoại, Cố gia gia phát bệnh ông lại cười cái gì đâu?”

Dương Chí Bình sờ đầu nàng, cảm thán nói.

“Hiện tại bệnh của Cố gia gia con không những tốt hơn mà còn khỏi hẳn.Con nói là ông cười hay nên khóc hả?”

“Cái gì?khỏi rồi?”

Dương Sơ Tuyết gương mặt lộ vẻ khó tin.

“Làm sao có thể?Cố gia gia bệnh hiện tại y học đã thúc thủ vô sách, chỉ có uống thuốc kiềm chế bệnh tình thôi.Ông là nói dối gạt con đúng không?Có phải là Cố gia gia xảy ra chuyện gì?”

Dương Sơ Tuyết ánh mắt bắt đầu có một tầng nước mắt, Dương Chí Bình nghe vậy cười mắng.

“Cô cháu gái ngốc của ông ơi, ông ngoại có khi nào lừa gạt con không?Nếu không tin thì con đến nhà Cố gia gia không phải sẽ biết sao?”

Dương Sơ Tuyết nghe vậy, mừng rỡ trong lòng, gương mặt có chút ngượng ngùng.

“Ông ngoại, đi cùng con đi được không?Con đi một mình không tiện lắm.”

Dương Chí Bình suy nghĩ một chút, gật đầu.

“Cũng được.Vốn dĩ ông muốn cùng lão Cố hẹn chỗ cũ nói chuyện.Mà con đã yêu cầu đến nhà lão thì ông ngoại cũng đi thôi vậy.”

Dương Sơ Tuyết vui sướng kêu lên.

“Oa, tốt quá.Lâu rồi không có gặp Cố gia gia, con cũng nhớ Cố gia gia lắm.”

“Được rồi.Một chút nữa 5 giờ thì chạy qua thăm của con Cố gia gia được chưa?”

“Ông ngoại muôn năm.”

Hoa Lư, Chân Vũ các tổng bộ.

Đây là một cái tổ chức chỉ có Vũ tu mới có thể gia nhập, thế lực không kém gì Long Hồn.Nhưng cả hai đều là thủ hộ thần của S quốc.

Ngồi trên ghế chủ vị cao nhất người nam trung niên sắc mặt ngưng trọng nhìn trong tay vạn lý truyền âm phù.

Sau một hồi nghe hết thông tin trong vạn lý truyền âm phù, người nam trung niên sắc mặt biến ảo liên tục ảo não nói.

“Quả nhiên là Huyết Linh giáo không sai rồi.Mọi người có ý kiến gì về việc này?”

“Tống các chủ, theo như chúng ta điều tra từ các tỉnh trên khắp cả nước.Dạo gần đây số lượng người vô cớ mất tích ngày càng nhiều.”

“Nếu như phía Long Hồn nói là thật thì việc này quá nguy hiểm.Cần phải tiến hành thanh trừng gấp đám này đạo chích.”

“Việc này quả thật có chút khó làm.Đám người này vô cùng giỏi về ngụy trang, không dễ tìm kiếm.”

Nghe mấy thành viên cao tầng đưa ra ý kiến, Tống Thần Dật thở dài một hơi, ánh mắt thâm thúy nhìn lên trời thở dài.

“Bi kịch 50 năm trước vẫn sẽ tái diễn sao?Ẩn vực vì cái gì lại không chịu ra mặt ngăn cản đây?”

Suy nghĩ một hồi, Tống Thần Dật cũng đưa ra quyết định.

“Truyền lệnh của ta, tiến hành đưa nhiệm vụ nhóm, thanh trừng đám người Huyết Linh giáo nhập cảnh trái phép vào S quốc.Để phòng ngừa vạn nhất, tại 4 đường Long, Lân, Quy, Phụng cử ra một nhóm người, lấy một Vũ Tôn dẫn đầu lập tức đi điều tra Huyết Linh giáo phân đà ở S quốc vị trí là chỗ nào.”

Sau khi ban bố mệnh lệnh hoàn tất, Tống Thần Dật sắc mặt có chút khó coi, thấp giọng lẩm bẩm.

“Doãn Chí Minh trở lại, Châu Á lại một hồi giết chóc.Chỉ sợ lần này trở lại sẽ không đơn giản như vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK